Chương 5072: Hồi lâu không thấy! (1)
Chương 5072: Hồi lâu không thấy! (1)Chương 5072: Hồi lâu không thấy! (1)
Thần Cư là một nơi thần bí, ở chỗ này, bảo vật bình thường kỳ thật cũng không thể để cho bọn hắn để trong lòng.
Dù là Siêu Thần khí, ở trong mắt bọn họ cũng không phải trân quý như vậy!
Nhưng Thiên Dụng Quả bất đồng!
Đây là một loại Thần vật hầu như tuyệt tích!
Loại vật hiếm hoi này tự nhiên càng trân quý!
Ngay lúc này, Tả Thanh đột nhiên cười nói:
- Tiểu huynh đệ nói đùa, tiểu huynh đệ thâm tàng bất lộ, là ta mắt vụng về.
Dương Diệp dừng bước lại, quay người nhìn Tả Thanh. - Nói như vậy, ta có thể ở chỗ này uống rượu?
Tả Thanh cười nói:
- Nếu như tiểu huynh đệ nguyện ý, tự nhiên có thể.
Dương Diệp còn muốn nói điều gì, Khổ Hành Giả đột nhiên nói:
- Tiểu huynh đệ chớ nên tức giận, đây là quy củ ở nơi này, thực sự không phải Tả Thanh cô nương xem thường tiểu huynh đệ, đừng nói tiểu huynh đệ, nếu như ta không phải thương nhân, có chút tích góp mà nói, cũng không có tư cách ở chỗ này.
Tả Thanh mỉm cười, không nói gì thêm.
Tuy Thiên Dựng Quả vô cùng trân quý, nhưng còn không có trân quý đến tình trạng để cho Thần Cư ăn nói khép nép cầu một người ở lại chỗ này!
Nơi này là Thần Cư!
Dương Diệp cũng không có so đo quá nhiều, hắn ngồi xuống.
Hắn hiện tại đã không phải mao đầu tiểu tử lúc trước, có chút khó chịu liền giãm lên mặt mũi người khác.
Nhiệt huyết, thượng vị giải
Hắn hiện tại, đối đãi sự tình toàn diện hơn, cũng càng cẩn thận hơn.
Bởi vì hắn hiện tại, chỉ có thể dựa vào mình, trước khi không có đủ thực lực, có thể ít xuất hiện tốt nhất ít xuất hiện! Hơn nữa, quy luật của xã hội này chính là như vậy, rất nhiêu vòng tròn, ngươi không có thực lực, thì thật không có tư cách tiến vào, cũng không nên mạnh mẽ đi vào, coi như mạnh mẽ đi vào, người ta cũng sẽ không dung nạp ngươi, nhưng nếu như thực lực của ngươi đủ rồi, ngươi không cân mạnh mẽ đi vào, người ta cũng tự nhiên tiếp nhận ngươi!
Giống như hiện tại! Tả Thanh nhìn ba người khẽ gật đầu, sau đó xoay người rời đi.
Khổ Hành Giả cười nói:
- Tiểu huynh đệ cất vật ấy đi.
Dương Diệp nhìn về phía Thiên Dựng Quả trong tay, mỉm cười thâm nghĩ:
- Đa tạ.
Không hề nghi ngờ, đây là Kỳ Bỉ Thiên làm ra.
Trong Hồng Mông Tháp, Kỳ Bỉ Thiên nhếch miệng.
- Chỉ nhìn nàng khó chịu mà thôi! Không phải giúp ngươi!
Bên ngoài Hông Mông Tháp, Dương Diệp cũng không có thu Thiên Dựng Quả lại, hắn bấm tay vẽ một cái, Thiên Dựng Quả phân làm ba miếng, hắn đưa hai miếng tới trước mặt hai người Khổ Hành Giả.
- Lời mới rồi ta cũng không phải nói đùa, hai vị mời ta uống rượu, ta mời hai vị ăn trái cây!
Khổ Hành Giả nhìn miếng Thiên Dựng Quả trước mặt, sau đó nhìn về phía Dương Diệp.
- Tiểu huynh đệ, vật ấy rất trân quý, nó trân quý là vì nó hi hữu, nếu lấy ra bán, bán cho người thích hợp, coi như đổi Thần vật cũng không phải không thể được, ngươi... Dương Diệp cười nói:
- Ta gặp hai vị, cũng xem như hữu duyên, nói thật, ta cũng không có cái gì lấy ra được, chỉ còn trái cây này. Còn nữa, Khổ tiên bối, ta mời ngươi ăn trái cây, nhìn là duyên phận, ngươi nói với ta những thứ này, cũng không hay al
Khổ Hành Giả nhìn thoáng qua Dương Diệp, không nói cái gì nữa, hắn cười cười, sau đó nhìn về phía Chúc Lão.
- Qua nhiều năm như vậy, thật đúng là chưa từng ăn Thiên Dựng Quả trong truyền thuyết, nếm thử đi!
Chúc Lão trầm mặc một cái chớp mắt, sau đó hắn lấy ra ba chén ngọc màu trắng!
Nhìn thấy ba chén ngọc màu trắng này, con mắt Dương Diệp lập tức sáng lên.
Trực giác nói cho hắn biết đây là bảo bối!
- Càn Khôn Bôi!
Khổ Hành Giả cũng có chút kinh ngạc.
- Không nghĩ tới đồ chơi này ở trên người Chúc Lão ngươi.
Chúc Lão khẽ gật đầu, sau đó bấm tay điểm một cái, hai cái chén ngọc xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp và Khổ Hành Giả.
- Tiễn đưa các ngươil Dương Diệp còn không có gì, Khổ Hành Giả đã lắc đầu liên tục.
- Chúc Lão, Càn Khôn Bôi này là...
Chúc Lão nhàn nhạt nhìn thoáng qua Khổ Hành Giả.
- Ngươi nói thật nhiêu, còn nữa, thương nhân trục lợi, so đo được mất rất bình thường, nhưng có thể đừng ở trước mặt lão già ta làm những thứ này hay không? Nói đưa ngươi thì đưa ngươi.
Nói xong hắn nhìn thoáng qua Dương Diệp.
- Mặc dù tiểu tử ngươi có chút dối trá, thực lực cũng yếu, nhưng tính cách không tệ, lão đầu tử ta rất vừa mắt!
Dương Diệp ngượng ngập cười cười, lão đầu này cũng không tệ lắm a.
Một bên, Khổ Hành Giả cười cười, sau đó nhìn về phía Dương Diệp.
- Tiểu huynh đệ, ngươi là không biết Càn Khôn Bôi này, cái đồ chơi này tương đương với một kiện Thần khí, hơn nữa là Thần khí hiếm có, chớ xem thường cái chén này, trong chén có càn khôn khác, có thể chứa một phiến Hải Vực. Trừ lần đó ra, chén này là chất liệu đặc thù tạo thành, có thể cất rất nhiều tôn tại hi hữu, ví dụ như Thiên Thủy trong truyền thuyết, ân, Vô Biên Thủy cũng có thể chứa, đương nhiên vấn đề là ngươi có thể cầm lên được! Ngươi... Lúc này Chúc Lão bất mãn nhìn thoáng qua Khổ Hành Giả.
- Ngươi có hết hay không!
Khổ Hành Giả nhún vai, không nói gì.
Lúc này Tả Thanh lần nữa xuất hiện ở trước mặt ba người, trong tay nàng nhiều hơn một bầu rượu màu tím.
Tả Thanh mỉm cười, để bầu rượu xuống.
- Ba vị từ từ dùng!
Khổ Hành Giả bấm tay điểm một cái, một Nạp Giới rơi vào trước mặt Tả Thanh, Tả Thanh thu hồi Nạp Giới, xoay người muốn rời đi, nhưng lúc này Khổ Hành Giả đột nhiên nói: