Chương 5089: Ta thiếu chút nữa thì quên! (2)
Chương 5089: Ta thiếu chút nữa thì quên! (2)Chương 5089: Ta thiếu chút nữa thì quên! (2)
- Ta không đi tìm bọn họ, mà để cho các người giao bọn hắn ra, là bởi vì ta nhân từ, không nên khảo nghiệm sự kiên nhẫn của ta, thời điểm sự kiên nhẫn của ta dùng hết, tất cả mọi người ở nơi đây sẽ chồn cùng.
Nói đến đây, nàng ngẩng đầu nhìn về phía Cư Chủ kia, nhếch miệng cười cười.
- Ta có thể cảm nhận được bốn đạo khí tức cường đại, ngươi tính một người, còn có ba cái, các ngươi có muốn đồng loạt ra tay thử một chút hay không?
Ngay lúc này, Vô Biên Thủy kia đột nhiên rung động kịch liệt, thời gian dần trôi qua, ở chỗ kia, Vô Biên Thủy đột nhiên lăn lộn, rất nhanh, một quái vật khổng lồ bơi ở trong Vô Biên Thủy.
Tất cả mọi người nhìn về chỗ đó!
Dưới Vô Biên Thủy còn có sinh vật?
Kỳ Bỉ Thiên cũng nhìn về phía vị trí kia, nàng nhìn thoáng qua, sau đó cười nói:
- Có chút ý tứ, một nghiệt súc đến từ thời kỳ
đó. Nói xong, tay phải nàng chúi xuống.
Rất nhanh, một tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền ra, không chỉ như thế, Vô Biên Thủy cũng lăn lộn kịch liệt, rất nhlanh, trong Vô Biên Thủy kia xuất hiện rất nhiêu chất lỏng màu đỏ như máu!
Mấy tức sau, quái vật khổng lồ ở dưới Vô Biên Thủy kia xông vào sâu trong đáy nưcớc.
Không dám ngoi đầu lên nữal
Kỳ Bỉ Thiên quay đầu nhìn về phía Cư Chủ.
- Sự kiên nhẫn của ta sắp xong. Trước khi không thấy được người kta muốn nhìn thấy, ta sẽ không khách khít
Nói xong, tay phải nàng khẽ vẫy, trong chốc lát, Vô Biên Thủy trực tiếp vén lên, mảnh Vô Biên Thủy này càng lúc càng lớn, càng ngày càng cao, đến cuối cùng, đã cao tới ngàn trượng, dài vạn trượng!
Mà mảnh Vô Biên Thủy này đang đi thẳng tới trên không Đảo Thiên Đường!
Chỉ cần tay Kỳ Bỉ Thiên rơi xuống, màn nước vạn trượng kia sẽ trút xuống, trực tiếp bao phủ Đảo Thiên Đường, không chỉ Đảo Thiên Đường, Thiên Điện cũng sẽ tùy theo bị dìm ngập!
Giờ khắc này, rất nhiêu thế lực đều không bình tĩnh!
Đặc biệt là thế lực trong Đảo Thiên Đường, phải biết Thần Cư chẳng qua là một thế lực trên Đảo Thiên Đường, ở trên đó còn có rất nhiều thế lực tôn tại. Chung quanh Kỳ Bỉ Thiên, đột nhiên xuất hiện rất nhiêu đạo khí tức mịt mờ mà cường đại, những người này khí tức đều tập trung vào Kỳ Bỉ Thiên!
Kỳ Bỉ Thiên lắc đầu cười cười.
- Sự kiên nhẫn của ta dùng hết rồi!
Nói xong, tay phải nàng nhẹ nhàng rơi xuống.
Âm!
Vô Biên Thủy trút xuống, bay thẳng đến Đảo Thiên Đường.
Lúc này Cư Chủ kia xuất thủ, bất quá hắn không phải ra tay với Kỳ Bỉ Thiên, mà là với Vô Biên Thủy!
Một thanh trường mâu xuất hiện ở trước màn nước Vô Biên Thủy vạn trượng, chính là chuôi trường mâu này, cứng rắn chĩa vào màn nước.
Cách đó không xa, Kỳ Bỉ Thiên lắc đầu cười cười, chân phải nàng đạp nhẹ.
Âm!
Màn nước vạn trượng đột nhiên nổ bể ra, cùng lúc đó, một cái trảo hư ảo trực tiếp chụp về phía Cư Chủi
Cầm Thiên!
Cư Chủ không dám khinh thường, hiện ra bản thể, là một trung niên, tay phải hắn khẽ vẫy, trường mâu xuất hiện ở trong tay hắn, sau một khắc, hắn nâng mâu đâm một cái.
Trên trường mâu, một cỗ hắc quang sáng chói chấn động ra, lực lượng cường đại làm Vô Biên Thủy bị vén lên.
Nhưng sau khi một trảo rơi xuống.
Âm!
Cư Chủ liền bị chấn bay ra ngoài vạn trượng!
Mà trong khoảnh khắc, Đảo Thiên Đường bị những Vô Biên Thủy kia bao phủ, trong đó, một số người trốn thoát, nhưng càng nhiều người hơn không có trốn được, bởi vậy tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.
Nhưng còn chưa kết thúc, tay phải Kỳ Bỉ Thiên cách không trảo ra.
Âm!
Ở bên phải nàng, cây cầu bắt đầu từng khúc sụp đổ, không đến một hơi, cầu kia sụp đổ mấy vạn trượng, hơn nữa còn lấy tốc độ cực nhanh lan tràn đi
- Xin các hạ hạ thủ lưu tình!
Lúc này một thanh âm trâm trọng vang lên.
Kỳ Bỉ Thiên quay đầu nhìn lại, chỉ thấy phía sau xuất hiện một lão giả lưng còng, trong tay lão giả lưng còng chống một cây quải trượng đen nhánh!
Lão giả không có nói cái gì, tay phải hắn vung lên, sau lưng hắn xuất hiện mấy chục người, trong đó cầm đầu là một lão giả hoa bào, mà những người này, toàn bộ đều bị một khóa sắt đen nhánh trói buộc.
Lão giả nhìn thoáng qua Kỳ Bỉ Thiên.
- Thế lực ngăn cản Dương Diệp đi ra gọi Tinh Võng Tông, tất cả mọi người của bọn hắn ở thế giới này đều ở đây, các hạ có thể tùy ý xử trí.
Kỳ Bỉ Thiên nhìn thoáng qua những người kia.
- Chắc chắn không?
Lão giả khẽ gật đầu.
- Xác định!
Kỳ Bỉ Thiên nhìn vê phía lão giả hoa bào của Tinh Võng Tông.
- Đừng có dùng cái biểu tình này, các ngươi nói qua, bất kỳ hậu quả gì, các ngươi cũng gánh nổi, cho nên hiện tại liền gánh chịu đi!
Nói xong tay phải nàng vung lên.
Rầm rầm rầm...
Những người kia từng khúc nổ tung, chỉ chốc lát, trên Vô Biên Thủy nhiều ra vô số chân tay cụt, còn có vô số máu tươi! Kỳ Bỉ Thiên phủi tay, sau đó nói: - Được rồi, giết thư thái. Ta rời đi, không cần tiễn đưa. Nói xong, nàng quay người trực tiếp biến mất ở trong tràng. Nhìn thấy Kỳ Bỉ Thiên biến mất, vô số người lập tức thở dài một hơi. Tiểu cô nương này thật đáng sợi Nhưng đúng lúc này, Kỳ Bỉ Thiên lại trống rỗng xuất hiện. Kỳ Bỉ Thiên nhìn thoáng qua lão giả kia, sau đó nói: - Ta thiếu chút nữa quên, còn có một cái gọi Thiên Điện. Mọi người: