Chương 5095: Một ý tưởng lớn mật! (2)
Chương 5095: Một ý tưởng lớn mật! (2)Chương 5095: Một ý tưởng lớn mật! (2)
Khi đó nàng sẽ thật sự có thể trợ giúp Dương Diệp, mà không phải giống như bây giờ, chỉ có thể giúp đỡ Dương Diệp xử lý một ít việc vặt vãnh của Cổ Kiếm Tông.
Rất chờ mong!
Trong lòng núi, Huyết Nữ đi tới chỗ đám người Minh Nữ.
Huyết Nữ nhìn chúng nữ, sau đó nói:
- Được rồi, không giấu các ngươi. Đại tỷ khả năng đã xảy ra chuyện.
Nghe vậy, thần sắc của chúng nữ lập tức khó
COI.
Dương Diệp đã đi ra sơn mạch, hắn cũng không có trực tiếp đi tìm Hồn Giáo và Vĩnh Hằng Quốc Độ, mà đi tới Chiến Giới.
Ở Chiến Giới, hắn gặp Diệp Tri Bắc. Hai người ngồi ở trên đỉnh núi.
- Cảm tại
Dương Diệp nói.
Diệp Tri Bắc lắc đầu.
- Ta cũng là cân nhắc vì gia tộc. Sự tình thực chứng minh, thế lực tham dự vây công Cổ Kiếm Tông, đều không có được chỗ tốt, không chỉ không được chỗ tốt, còn hao binh tổn tướng, so với bọn hắn, Diệp gia chúng ta buôn bán lời.
Nói xong nàng nhìn về phía Dương Diệp.
- Không nên trách Bỉ Thanh, nàng đã lui ra khỏi như thế người thừa kế gia tộc.
Tay phải Dương Diệp khẽ run lên, trâm mặc hồi lâu, hắn nói:
- Bởi vì Cổ Kiếm Tông sao?
Diệp Tri Bắc gật đầu.
- Tuy ta với nàng đều là người thừa kế tương lai của Diệp gia, nhưng ngươi biết đấy, chỉ cần lão quái vật trong gia tộc vẫn tồn tại, chúng ta không thể chính thức nắm giữ gia tộc. Mà nàng, cũng khuyên qua Hình gia, nhưng đáng tiếc, Hình gia không có nghe nàng. Mà nàng, vì không muốn ở giữa gia tộc và bằng hữu khó xử, buông tha cho vị trí gia chủ.
Dương Diệp trâm giọng nói:
- Hình gia không có làm khó nàng chứ?
Diệp Tri Bắc lắc đầu.
- Không biết, chỉ có điều hiện tại nàng thối lui ra khỏi quyền lợi trung tâm của gia tộc. Với nàng mà nói, có lẽ cũng coi như là một chuyện tốt, dù sao nàng cũng không muốn làm gia chủ gì. Nói xong nàng nhìn về phía Dương Diệp.
- Ngươi thì sao? Lần này ngươi trở về là muốn làm gì?
Dương Diệp nói khẽ:
- Giải quyết một ít chuyện.
Diệp Tri Bắc nhìn thoáng qua Dương Diệp, không nói gì.
Sau nửa canh giờ, Dương Diệp tạm biệt Diệp Tri Bắc, hắn đi tới Chiến Thành.
Mới vừa vào Chiến Thành, một nữ tử xuất hiện ở trước mặt hắn.
Nữ tử này chính là Lưu Uyên Đại Nhân của Chiến Giới.
Lưu Uyên nhìn thoáng qua Dương Diệp.
- Ta nói rồi, ngươi và Hồn Giáo không thể tiến vào Chiến Giới. Nữ tử trước mắt này, lúc trước nhẹ nhàng đánh lui Hồn Giáo Giáo Tôn!
Dương Diệp nói:
- Ta không phải tới gây chuyện.
Lưu Uyên lắc đầu.
- Cũng không được, rời đi.
Dương Diệp dựng thẳng lên một ngón tay.
- Một phút, một phút sau ta sẽ rời đi, như thế nào? Lưu Uyên nhìn thoáng qua Dương Diệp, sau đó xoay người rời đi.
Dương Diệp tiến vào Chiến Thành, lần nữa đi tới dưới mặt đất, ở trong phòng tối, hắn gặp được người thần bí kia.
- Không biết lần này Diệp tông chủ có gì muốn làm!
Người thần bí nói.
Dương Diệp nói:
- Ta muốn tất cả bí mật của Hồn Giáo, hoặc là nói, đại bản doanh của bọn họ ở nơi nào.
Trong phòng đột nhiên trâm mặc.
Qua hồi lâu, người thần bí nói:
- Nhịn một chút, không được sao?
Dương Diệp lắc đầu.
- Có chút sổ sách, phải tính rõ ràng rồi.
Người thần bí nói:
- Nếu như ngươi qua, có thể sẽ lọt vào cạm bẫy.
Dương Diệp cười nói:
- Bọn hắn sớm muộn sẽ ra tay, hơn nữa, hiện tại ta không ra tay, bọn hắn càng sẽ ra tay. Kỳ Bỉ Thiên ở thế giới kia làm vài sự tình, hắn tin tưởng bây giờ Vĩnh Hằng Quốc Độ đã biết.
Hiện tại hắn muốn mượn dư thế của Kỳ Bỉ Thiên làm chút chuyện!
Bỏ qua lần này, sẽ không còn cơ hội!
Hắn không phải ỷ lại Kỳ Bỉ Thiên, mà là đã hiểu được biến báo, cũng hiểu được dựa thế.
Có tiện nghi không chiếm là vương bát đản!
Một khắc sau, Dương Diệp đi ra, sau đó rời Chiến Thành.
Trên tường thành, Lưu Uyên nhìn bóng lưng của Dương Diệp, mặt không biểu tình!
Sau lưng nàng đứng một lão giả, đúng là lão giả đã từng trợ giúp Dương Diệp kia.
Lão giả khẽ lắc đầu.
- Đáng tiếc!
Hai mắt Lưu Uyên chậm rãi đóng lại, Chiến Giới thiếu nhất đúng là người chiến lực vĩnh viễn cường đại, mà Dương Diệp, không thể nghi ngờ là thích hợp nhất. Nếu như Dương Diệp vẫn ở Chiến Giới, Chiến Giới bồi dưỡng một chút, ngày sau nhất định trở thành chiến sĩ cường đại nhất của Vĩnh Hằng Quốc Đội Hắn, thật rất mạnh mẽt
Đặc biệt là hắn hiện tại!
Cho dù là nàng, thời điểm đối mặt Dương Diệp, cũng không dám nói mình 100% có thể thắng.
Nếu để cho lão giả biết suy nghĩ của Lưu Uyên hiện tại, nhất định sẽ cực kỳ khiếp sợ.
Bởi vì Lưu Uyên Đại Nhân này, được vinh dự là Chiến Thần của Chiến Giới.
Từ khi nàng gia nhập Chiến Giới đến bây giờ, chưa từng một lần thất bại!
Sở dĩ hai người cảm thấy đáng tiếc, là vì không chỉ Chiến Giới mất đi một Chiến Tướng, còn có thể trở thành địch nhân của Chiến Tướng này.
Chiến Giới, thủ hộ Vĩnh Hằng Quốc Đội
Bây giờ Dương Diệp và Cổ Kiếm Tông ở Vĩnh Hằng Quốc Độ, chỉ có thể coi là nội chiến, nhưng ai có thể bảo chứng hắn có một ngày sẽ không trở thành địch nhân của toàn bộ Vĩnh Hằng Quốc Độ?
Qua hồi lâu, Lưu Uyên khe khẽ thở dài, quay người rời đi.
Ngoài thành, Dương Diệp ngẩng đầu nhìn thoáng qua hư không, giống như nghĩ đến cái gì, khóe miệng nổi lên nụ cười, rất nhanh, hắn biến mất ngay tại chỗ.
Ở một chỗ không biết tên.
Trên đường phố, người đến người đi.
Một tiểu nữ hài tóc đuôi ngựa đứng ở trên đường phố, tiểu nữ hài mặc áo hoa, chân mang giày thể thao trắng.
Trên vai tiểu nữ hài, ngồi một tiểu gia hỏa lông xù đang cầm mứt quả.
Giờ phút này, hai tiểu gia hỏa mắt nhìn chằm chằm vào cách đó không xa, chỗ đó có bốn năm người đang xếp hàng trước quầy thu ngân của ngân hàng, xếp hàng lấy tiền.
Lúc này tiểu nữ hài đột nhiên chỉ chỉ một máy.
- Giấy của bọn họ chính là từ nơi này tới, ân, chính là tiền tệ gì đó, giấy màu đỏ kia có thể mua rất nhiều thứ.
Tiểu gia hỏa trừng mắt nhìn, sau đó gật cái đầu nhỏ, Tinh Thạch của nàng ở nơi này không hữu dụng, giấy màu đỏ càng hữu dụng!
Lúc này tiểu nữ hài nói:
- Khi đó ta hỏi, mua cái xe bốn bánh kia, thật giống như chín trăm ngàn tệ, nói cách khác, chúng ta phải lấy không sai biệt lắm mười vạn tờ màu đỏ, ân, không nên lấy màu xanh, màu xanh lá phải hai mươi vạn tờ, màu đỏ đáng giá nhất. Nói đến đây, chân nàng nhẹ nhàng chà chà, nàng chăm chú nhìn quầy thu ngân kia. - Tiểu Bạch, ta có một ý tưởng lớn mật. Nếu như thành công...