Chương 5102: Chiến giới ra tay! (1)
Chương 5102: Chiến giới ra tay! (1)Chương 5102: Chiến giới ra tay! (1)
Kiếm gẫy!
Thanh kiếm gấy chính là Kiếm Tổi
Ở dưới sự bao vây tấn công điên cuồng của vô số Ám Sinh Linh, cuối cùng nàng không chịu được nữa, trực tiếp gấy thành hai đoạn! +
Trong lòng Dương Diệp hoảng hốt, tay phải hắn vẫy một cái, vội vàng thu Kiếm Tổ đã gãy vào bên trong Hồng Mông tháp!
Mà lúc này, một thanh kiếm khác cũng đã sắp không kiên trì nổi nữal
Dương Diệp không hề do dự, trực tiếp đón Kiếm Thủ vào bên trong Hồng Mông tháp!
Chỉ còn lại Trul
Khi hai thanh kiếm biến mất, ở đó đột nhiên trở nên yên tĩnh! Yên tĩnh một cách quỷ dị!
Không tiếng động chính là áp lực trí mạng nhất!
Bởi vì ngươi căn bản không biết bọn họ sẽ ra tay vào lúc nào!
Ở đó.
Hlai mắt Dương Diệp chậm rãi nhắm lại. Sau khi vết thương trên người hắn khôi phục sẽ lập tức lại xuất hiện vết thương mới, cứ như vậy tuần hoàn từ khi mới bắt đầu đến cbây giờ.
Phần lớn những Ám Sinh Linh ở đây đều là Chủ cảnh đỉnh phong.
Mặc dù chỉ là Chủ cảnh đỉnh phong, nhưng thực lực kia còn mạnh hơn so với cường giả Chủk cảnh bên ngoài rất nhiều. Có lẽ nguyên nhân là bởi vì hoàn cảnh ở đây!
Dương Diệp hít sâu một hơi, lân này thật sự là tuyệt cảnh của hắn!
Ngay từ lúc đầu hắn dã sử dụng pháp tắc ám. Nhưng cho dù là pháp tắc ám, hắn cũng không có cách nào nhìn thấy rõ xung quanh. Ở đây, pháp tắc ám của hắn không có tác dụng quá lớn!
Ở đây Ám đã vượt qua pháp tắc ám của hắn!
Đừng nói pháp tắc ám, cho dù là Kiếm Vực xuất hiện cũng không có cách nào làm cho hắn thấy rõ được xung quanh.
Vật chất ở đây là đen, dáng vẻ sẵn có của chúng đã là như vậy. Bởi vậy, trừ khi vượt qua phạm trù của thế giới này, nếu không nơi này chính là một mảnh tối đen, dùng cái gì cũng không có hiệu quải
Đúng lúc này, một tiếng động chói tai đột nhiên vang lên! Cách đó không xa, đồng tử của Dương Diệp đột nhiên co lại. Trong phút chốc, Tru trực tiếp xuất hiện ở trong tay phải của hắn. Ngay sau đó, hắn nghiêng người, sau đó chợt đánh xuống một kiếm!
Xuy!
Kiếm hạ xuống, dường như có gì đó bị xé ráchI
Dương Diệp cảm nhận được máu sôi trào!
Tuy nhiên, bản thân hắn cũng trực tiếp bị chấn động bay ra ngoài, không chỉ có vậy, ở phía sau lưng cùng trước ngực của hắn xuất hiện thêm mấy vết cắt rất sâu!
Ngay cả chính hắn cũng không biết nó xuất hiện từ lúc nào!
Ở đây, Ám Sinh Linh cũng không phải chỉ có một loại, mà có rất nhiều loại, thủ đoạn công kích của bọn chúng cũng không giống nhau, có khi là thuần lực lượng, có khi lại vô cùng quỷ dị!
Xung quanh lại chìm vào trong sự yên tĩnh.
Những Ám Sinh Linh này cũng không dám tùy ý ra tay, kiếm trong tay Dương Diệp sắc bén, một khi chúng bị chém phải thì không chết cũng bị thương!
Bây giờ chúng muốn chậm rãi làm Dương Diệp kiệt sức mà chết!
Vết thương trên người của Dương Diệp vĩnh viễn cũng không khỏi hẳn, vì chỉ cần vừa đỡ một chút, những Ám Sinh Linh kia sẽ lập tức ra tay lần nữal
Tay phải của Dương Diệp cầm kiếm, ở quanh người hắn tản ra kiếm ý cùng kiếm khí sắc bén.
Lần này, Dương Diệp không ngồi chờ chết, giống như trước đây, hắn lại lựa chọn chủ động xuất kích!
Oongl
Một tiếng kiếm ngân đột nhiên vang vọng ở trong thế giới Ám, trong phút chốc, một luồng kiếm quang chợt lóe lên, nhưng chẳng bao lâu liền bị bóng tối nhấn chìm!
Trong bóng tối, cuộc chiến đấu vẫn tiếp tục!
Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, Dương Diệp cuối cùng cảm giác đặc biệt mệt mỏi!
Ở đây không có thời gian, mỗi giây mỗi phút hắn đều phải duy trì tinh thần tập trung đối mặt với tất cả, những Ám Sinh Linh xung quanh dường như vô cùng vô tận, căn bản không giết hết được!
Đương nhiên, hắn cũng có một chút thu hoạch. Đó chính là bây giờ, hắn đã có kinh nghiệm hơn khi đối mặt với sự tấn công của những Ám Sinh Linh này!
Bây giờ năng lực phản ứng của hắn đã mạnh mẽ hơn trước rất nhiều. Có thể nói, năng lực phản ứng này hắn trở nên mạnh mẽ là do những Ám Sinh Linh này cứng rắn ép ral
Ngay từ lúc đầu, hắn không phản ứng kịp nên toàn thân đều bị thương! Cứ như vậy, hắn bắt đầu dần dần quen thuộc với cách thức công kích của những Ám Sinh Linh! Không chỉ có vậy, bản năng phản ứng chiến đấu của hắn càng mạnh hơn trước rất nhiều!
Tuy hắn vẫn bị những Ám Sinh Linh này áp chế, nhưng không còn thê thảm giống như trước nữa!
Cứ như vậy, thời gian dần trôi qual
Không biết trải qua bao lâu, Dương Diệp đối mặt với những Ám Sinh Linh này đã bắt đầu có chút thành thạo!
Mà kiếm của hắn cũng càng lúc càng xảo quyệt sắc bén hơn!
Mỗi lần ra kiếm, Ám Sinh Linh tới gần hắn không chết cũng bị thương!
Ở trong hoàn cảnh này, hắn phải làm cho mỗi lần mình ra kiếm đều trực tiếp công kích vào vị trí quan trọng, nếu không, hắn chính là đang lãng phí sức lực, mà vào thời điểm này, lãng phí sức lực chính là trí mạng.
Ở đó, Dương Diệp cầm kiếm chậm rãi đi về phía xa, hai mắt hắn nhắm lại. Ở đây, mắt căn bản không có ích lợi gì.
Bây giờ hắn phải dựa vào tai cùng năng lực phản ứng của bản thân!
Xung quanh đặc biệt yên tính!
Những Ám Sinh Linh này thích nhất loại tâm lý áp lực như vậy.
Dương Diệp cầm kiếm đi khoảng một khắc, đột nhiên, thân thể hơi dịch chuyển sang bên. Cùng lúc đó, kiếm trong tay hắn chợt cắt ngang.
Kiếm quang chợt hiện!
Xuy!
Âm!
Một vòi máu từ trên mũi kiếm của Dương Diệp bắn ra, hắn trực tiếp lùi vê phía sau trăm trượng!
Khi Dương Diệp ngừng lại, trên thân kiếm trong tay hắn đã có máu tươi chậm rãi nhỏ xuống!
Đúng lúc này, đồng tử của Dương Diệp đột nhiên co lại, trong phút chốc, hai tay câm kiếm chợt cắm về phía trước mặt mình.