Chương 5111: Trả? (2)
Chương 5111: Trả? (2)Chương 5111: Trả? (2)
- Ngươi sống sót, bọn họ sẽ trả giá đắt. Bây giờ, ngươi không ra tay, bọn chúng càng sợ ngươi hơn. Nếu như ngươi ra tay, bọn chúng có lẽ trái lại còn không sợ nữa. Nếu như ta không đoán sai, bọn chúng chắc chắn đã dự đoán về tình hình xấu nhất, thậm chí đã suy nghĩ được cách để đối phó với người phía sau ngươi thế nào, hoặc nói bọn họ có thể phải lựa chọn phá phủ trầm chu.
Nói đến đây, nàng lắc đầu cười:
- Mà người thì sao? Ngươi đương nhiên cũng có thể đập nồi dìm thuyền, nhưng, ngươi lấy cái gì để liều mạng với bọn chúng đây? Với thực lực của ngươi bây giờ, có thể ngay cả Mệnh cảnh cũng không giết được ngươi, nhưng những thế gia cùng thế lực cổ xưa thì sao? Ngươi cảm thấy bọn họ thật sự không trị được ngươi à? Không nói gì khác, nếu như Giáo chủ Hồn giáo ra tay, người nắm chắc mấy phần có thể đối đầu được với hắn?
Dương Diệp cười gượng:
- Nhị tỷ, tỷ đang công kích ta sao?
Huyết Nữ lắc đầu:
- Ta muốn ngươi nhìn rõ hiện thực thôi. Bây giờ ngươi không ra tay, bọn họ càng lo lắng hơn ngươi. Hơn nữa, nếu ngươi không ra tay, bọn họ tuyệt đối không dám ra tay với ngươi cùng Cổ Kiếm tông, bọn họ càng muốn được bình yên hơn ngươi. Dù sao, bên ngoài còn có một Hoang tộc mạnh mẽ đang như hổ đói rình mồi. Việc ngươi nên làm lúc này là khiến bản thân càng mạnh hơn nữa. Ngươi nhất định phải có năng lực chém giết cường giả Mệnh cảnh!
Dương Diệp im lặng rất lâu, sau đó nhìn vê phía Huyết Nữ-- Được rồi, ta nghe tỷ.
Huyết Nữ khẽ gật đầu:
- Còn có một chuyện nữa, ta cần phải ngươi giúp!
- Chuyện gì vậy?
Dương Diệp hơi tò mò.
Huyết Nữ trầm giọng nói:
- Đại tỷ đi tới một nơi tên là Hư Vô giới, bây giờ, ta không có bất cứ tin tức gì của nàng, ta từng đi tới Hư Vô giới nhưng cũng không có tìm được nàng, còn thiếu chút nữa chết ở nơi đó.
- Hư Vô giới?
Dương Diệp nhíu mày:
- Đó là chỗ nào?
Huyết Nữ lắc đầu:
- Ta cũng không hiểu rõ, ngươi biết đại tỷ nắm giữ năng lực cắn nuốt kỳ lạ, mà điều Hư Vô giới này có khả năng trợ giúp cho năng lực này của tỷ ấy. Nhưng bây giờ không bất cứ tin tức gì về tỷ ấy, ta sợ có khả năng tỷ ấy đã gặp phải chuyện không may rồi.
Dương Diệp trâm giọng nói:
- Đi ngay bây giờ sao?
- Chúng ta cũng đi!
Lúc này, đám người Minh Nữ đột nhiên xuất hiện ở phía sau Dương Diệp.
Huyết Nữ lắc đầu:
- Các ngươi không thể đi được!
- Vì sao?
Trư muội nhíu mày:
- Tỷ, dựa vào đâu mà chúng ta không thể đi chứ?
Huyết Nữ lắc đầu:
- Chỗ đó quá mức kỳ lạ và nguy hiểm, trước đây chính ta cũng suýt chết ở đó. Các ngươi...
Trư muội có chút bất mãn ngắt lời Huyết Nữ nói:
- Chúng ta rất yếu sao? Dù sao ta cũng không quan tâm, ta muốn đi, đám người Tiểu Thập cũng muốn đi! Lúc này, mặt Huyết Nữ lạnh xuống.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, các nàng lập tức chột dạ, vội vàng nhìn về phía Dương Diệp. Hắn liếc nhìn Trư muội, sau đó nói:
- Trư muội, để ta đi cùng nhị tỷ thôi, ngươi, ngươi đừng trừng mắt với ta, ngươi hãy nghe ta nói trước đã. Chúng ta đi tìm đại tỷ, không phải đi đánh nhau. Hơn nữa, bây giờ Cổ Kiếm tông có rất ít người, ta mong các tỷ ở lại đây để ý giúp ta. Các tỷ yên tâm, lần này ta đi cùng nhị tỷ tới Hư Vô giới gì đó, chúng ta nhất định sẽ tìm được đại tỷ, đồng thời dẫn tỷ ấy về. Ta bảo đảm với các tỷ có được không?
Thực lực của đám người Minh Nữ quả thật rất mạnh, nhưng thực lực của Huyết Nữ còn mạnh hơn. Nàng còn suýt chết ở đó, điều này chứng minh chỗ đó tuyệt đối không là nơi tốt lành gì.
Trư muội còn muốn nói thêm, nhưng lúc này, Minh Nữ đột nhiên nói:
- Được rồi, chúng ta ở lại đây!
Trư muội nhìn về phía Minh Nữ và cảm thấy không hiểu, Minh Nữ khẽ nói:
- Nhị tỷ, các tỷ phải cẩn thận đấy.
Huyết Nữ khẽ gật đầu:
- Các ngươi ở lại đây cũng phải cẩn thận, tuy nhóm thế lực Hồn giáo sẽ không ra tay với Cổ Kiếm tông, nhưng cũng không dám bảo đảm bọn họ sẽ giở trò gì đó.
Minh Nữ gật đầu:
- Chúng ta sẽ bảo vệ tốt chính mình.
Huyết Nữ quay đầu lại nhìn về phía Dương Diệp:
- Đi thôi!
Dương Diệp gật đầu, hai người nhanh chóng trực tiếp biến mất.
Trư muội bất mãn nói:
- Rõ ràng là chê chúng ta yếu. Mọi người nói xem, sao thực lực của Dương Diệp trở nên mạnh như vậy... Hắn uống thuốc sao?
Các nàng:
Trong một thông đạo truyền tống nào đó đột nhiên xuất hiện một nữ tử cùng một tên tiểu nữ hài, còn có một vật nhỏ.
Tiểu nữ hài liếm mứt quả trong tay một hồi, lại chuyển cho vật nhỏ trên bả vai mình, vật nhỏ lông xù này nhìn mứt quả và liếm nhẹ vài cái, sau đó nhìn trống bỏi trong tay mình lắc nhẹ.
Lúc này, tiểu nữ hài đột nhiên nói:
- An tỷ, chúng ta có phải đã rước lấy phiên phức cho Liêm Sương tỷ hay không? Nữ tử phía trước liếc nhìn tiểu nữ hài nhưng không nói gì.
Tiểu nữ hài có chút chột dạ nói:
- Hẳn không có chứ? Ta chỉ mượn ít tiền mà thôi, tuy cử chỉ của ta có hơi bạo lực một chút, nhưng ta thật sự không đánh bọn họ, Nhị Nha ta không phải loại người không nói đạo lý!
Trên vai Nhị Nha, Tiểu Bạch liền vội vàng gật đầu. Các nàng nói đạo lý đấy.
An Nam Tĩnh liếc nhìn Nhị Nha:
- Câm một thanh đao còn cao hơn ngươi gác ở trên cổ người ta, như vậy mà còn nói rất có đạo lý à! Còn nữa, ngươi mượn tiền của người ta, ngươi tính khi nào sẽ trả?
- Trả à?
Nhị Nha ngây người, sau đó nói:
- Ta dựa vào bản lĩnh mượn tiền, tại sao ta phải trả chứ?
An Nam Tĩnh: