Chương 5152: Đã lâu không gặp! (1)
Chương 5152: Đã lâu không gặp! (1)Chương 5152: Đã lâu không gặp! (1)
Lúc này, mọi người đều nhìn vê phía câu.
Khi nhìn thấy kiếm tu trên cầu, Dương Diệp và Thiên Tú cùng Kỳ Bỉ Thiên đều ngây người.
Bọn họ tất nhiên nhận ra Người này!
Chính là kiếm tu đi khắp nơi để cầu bại!
Về phần Dương Diệp, hắn tất nhiên càng không thể quên, người này và hắn đến từ cùng một thế giới, đồng thời giữa bọn họ còn có một ước định.
Mà bên kia, thần sắc Âm chủ vô cùng khó
COI.
Kiếm tu này hắn cũng nhận ra, lúc trước hắn đi có đi tìm kiếm tu này!
Về phân kết quả... Cả đời khó quên!Trong sân, rất nhiều người đều có chút xa lạ với kiếm tu này.
Phải nói là trừ chí cường chí cường ra, loại cường giả chân chính như Thiên Tú và Kỳ Bỉ Thiên, rất ít có người nhận ra hắn, bởi vì hắn chỉ tìm loại cường giả như Thiên Tú và Kỳ Bỉ Thiên.
Trên cầu, kiếm tu chậm rãi bước tới, bên hông hắn dắt một thanh kiếm.
Trên người trên người không có bất kỳ dao động khí tức nào, càng không bất kỳ kiếm ý hoặc là kiếm quang gì.
Giống như một người bình thường!
Đương nhiên, tất cả mọi người biết, người trước mắt này tuyệt đối không phải một người bình thường!
Người thường mà dám tới đây à?
Kiếm tu cách trước mặt đám người Dương Diệp không xa, hắn nhìn Dương Diệp, mỉm cười,
- Lâu rồi không gặp.
Kỳ thật ở trong mắt người này, Dương Diệp là một hậu bối, bởi vì bọn họ đến từ cùng một nơi, hơn nữa Dương Diệp lại từng gia nhập Kiếm tông, hơn nữa do duyên cớ của phụ thân Dương Diệp. Bởi vậy tuy hắn cho rằng Dương Diệp là một đối thủ trong tương lai, nhưng cũng coi Dương Diệp là vãn bối.
Dương Diệp nhìn kiếm tu, hơi gật đầu,
- Không ngờ ngươi lại đến.
Kiếm tu cười nói:
- Vốn là nên tới.
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Kỳ Bỉ Thiên ở trong lòng Dương Diệp,
- Trận chiến lục trước có chút tiếc nuối, bởi vì ngươi không phải ở trạng thái mạnh nhất. Đối với ta mà nói, chưa được đánh một trận lật đổ ngươi, quả thật là tiếc nuối trong đời.
Khóe miệng Kỳ Bỉ Thiên nhấch lên,
- Đối với ta mà nói, cũng là như vậy.
Kiếm tu gật đầu, sau đó nhìn về cách đó không xa cách đó không xa,
- tộc trưởng Hư Linh tộc, ngươi so với lúc trước thì mạnh các rất nhiều.
Thiên Tú ngẩng đầu nhìn nữ tử váy đen, sau đó nói:
- Người này mạnh hơn, chắc là thức ăn của ngươi đấy!
Kiếm tu ngẩng đầu nhìn nữ tử váy đen đứng trong không trung,
- Ta là vì nàng ta mà đến.
- Ngươi có biết nàng ta là ai không?
Kỳ Bỉ Thiên đột nhiên hỏi.
Kiếm tu lắc đầu,
- Không quan trọng, quan trọng là nàng ta đủ mạnh!
Nói xong, kiếm tu chậm rãi bước về phía chân trời. Không trung, nữ tử váy đen nhìn kiếm tu ở phía dưới đang đi tới, mặt không biểu tình.
Cường giả?
Vạn vạn năm, nàng ta có cường giả nào là chưa thấy qua?
Cả đời nàng ta, gặp rất nhiều người kinh diễm tài tuyệt, cho dù là Kỳ Bỉ Thiên ở trong mắt nàng cũng không có gì đáng để ngạc nhiên.
Có điều, theo kiếm tu càng lúc càng đến gần, vẻ mặt nữ tử váy đen đã có một chút biến hóa.
Nàng ta quan sát kiếm tu, rất nhanh, nàng ta lại nhíu mày.
Lúc này, kiếm tu ngừng lại, hắn đứng cách trước mặt nữ tử váy đen mười trượng, trong mắt kiếm tu là một tia hưng phấn.
Hưng phấn!
Sau khi hắn tới Vĩnh Hằng quốc độ, chỉ có khi nhìn thấy Kỳ Bỉ Thiên là từng như vậy, bởi vì khi đó, hắn cảm nhận được sự cường đại của Kỳ Bỉ Thiên. Đáng tiếc Kỳ Bỉ Thiên chưa thể giải phong thực lực bản thân, đối với hắn mà nói là có chút tiếc nuối.
Mà hiện tại, người trước mắt này vô cùng cường đại!
Trong thiên địa này không ai rõ về sự tịch mịch bằng hắn.
Rất nhiều rất nhiều năm rồi hắn chưa xuất thủ, cho dù xuất thủ, cũng không xuất toàn lực.
Kiếm của hắn vẫn đang không ngừng trở nên mạnh mẽ, đáng tiếc là người luyện kiếm lại càng ngày càng ít.
Đỉnh phong là một loại tịch mịch, cũng là một loại bất đắc dĩ.
Đúng lúc này, nữ tử váy đen đột nhiên bước về phía trước.
Ngay sau đó, kiếm đen nhánh trong tay nàng ta chém xuống!
Trong ánh mắt của vô số người, không gian trước mặt nữ tử váy đen xuất hiện một đạo kiếm quang tối đen, đạo kiếm quang tối đen đó thuận theo không gian chém về phía kiếm tu. Đáng để nhắc tới là, đạo kiếm quang này nó không tồn tại ở không gian ba chiều này!
Mà đối với người của không gian ba chiều mà nói, muốn cản một kiếm này chỉ có một loại phương pháp, đó chính là hủy diệt không gian ba chiều, mà cho dù hủy diệt được không gian ba chiều, cũng không nhất định có thể cản được một kiếm này!
Bởi vì nó tôn tại ở không gian bốn chiều!
Cái này giống như một nhân loại dùng một cái bình úp một con kiến, nhân loại có thể từ phía trên công kích con kiến này, nhưng mà con kiến này lại không có khái niệm trên và dưới, bởi vì có thể chỉ có thể nhìn thấy trái phải. Bởi vậy con kiến nhân loại từ bên trên công kích con kiến này, con kiến căn bản không có năng lực phòng ngự.
Đây là nguyên nhân lúc trước Thiên Tú và Kỳ Bỉ Thiên vị sao rơi vào thế hạ phong!
Thế yếu về Thiên nhiên!
Bởi vì tất cả đại đạo, tất cả pháp tắc của không gian ba chiều này đối với nữ tử váy đen mà nói là không có hiệu quải
Nàng ta đã siêu thoát không gian ba chiều này.
Thời gian, thời không, pháp tắc đại đạo của thế giới này không hề có bất kỳ ý nghĩa gì đối với nàng ta.
Đối diện nữ tử váy đen, hai mắt kiếm tu chậm rãi nhắm lại.