Chương 5163: Giờ có sướng không (2)
Chương 5163: Giờ có sướng không (2)Chương 5163: Giờ có sướng không (2)
Hoang tộc con bài chưa lật của Hoang tộc à?
Đúng lúc này, ở trước mặt sáu người xuất hiện một đám người, những người này, đề là tinh anh của mấy gia tộc thế gia lớn, có cường giả Hồn giáo, cũng có Yêu Tướng Yêu tộc, còn có một số tinh anh của Chiến giới!
Những người này đã chặn sáu người kia lại!
Mà trong những người này Dương Diệp nhìn thấy hai bóng người quen thuộc, chính là Diệp gia Diệp Tri Bắc và Hình Bỉ Thanh!
Nhìn thấy hai nàng, Dương Diệp lập tức nhíu mày.
Phía dưới, một cường giả của Vĩnh Hằng quốc độ dẫn đầu xông lên trước, nhưng ngay sau đó, theo một đạo tàn ảnh lóe lên, sắc mặt Hình Bỉ Thanh lập tức thay đổi.
Cường giả của Vĩnh Hằng quốc độ vẫn đang xông lên, nhưng hắn đã mất đầu.
Thân thể vẫn lao lên, nhưng đầu thì không
còn!Sau khi đầu hắn rơi xuống, một người áo đen của Hoang tộc thu hồi liêm đao, trên liêm đao, một cỗ máu tươi chậm rãi nhỏ xuống!
Miểu sát! Đều là Chủ cảnh, nhưng mà cường giả của Vĩnh Hằng quốc độ lại trực tiếp bị miểu sát!
Thần sắc của đám người Diệp Tri Bắc vô cùng ngưng trọng!
Cho dù là Dương Diệp, thân sắc cũng có chút ngưng trọng, thực lực của người áo đen câm liêm đao này thật sự có chút kinh người!
Đúng lúc này, theo hư không ở chân trời truyên đến một tiếng nổ vang, Hoang Huyền và Lưu Uyên đã xuất hiện giữa không trung.
Từ bê ngoài cho thấy, hai người hiển nhiên vẫn chưa phân biệt được thắng bại!
Hoang Huyền nhìn sáu người áo đen câm liêm đao phía dưới, sau đó cười nói:
- Lưu Uyên, sáu gã đệ tử của Hoang tộc này được chứ? Ha ha.
Giống như là nghĩ tới gì đó, Hoang Huyền quay đầu nhìn về phía Dương Diệp cách đó không xa,
- Ngươi chính là Dương Diệp à?
Dương Diệp gật đầu,
- Là tai
Khóe miệng Hoang Huyền nhếch lên, - Nghe nói ngươi cũng đi từng tới Ám thế giới.
Dương Diệp gật đầu,
- Đúng, thế thì sao?
Hoang Huyền cười nói:
- Sáu gã đệ tử Hoang tộc này của ta chính là đã lịch lãm ở Ám thế giới!
Nghe vậy, Dương Diệp cảm thấy thoải mái, chẳng trách thực lực của sáu người này cường hãn như vậy, thì ra là được huấn luyện ra ở địa phương biến thái kia của Ám thế giới.
Người chưa tới nơi ấy thì không biết sự khủng bố của nói
Đúng lúc này, Hoang Huyền đột nhiên cười nói:
- Dương Diệp, nghe nói ngươi là người yêu nghiệt nhất trong thế hệ trẻ tuổi của thế giới này à?
Dương Diệp lắc đầu,
- Không dám nhận!
Hoang Huyền cười nói:
- Khiêm tốn làm gì, ta không quanh co lòng vòng. Thế nào, có hứng thú đánh một trận với một người trong sáu người này của Hoang tộc ta không?
Dương Diệp lại lắc đầu, - Không có hứng thú.
Hoang Huyền cười ha ha,
- Ngươi sợ à?
Dương Diệp nhìn Hoang Huyền kiêu ngạo ngang ngược đó. Lạnh lùng nói:
- Ta sợ ta không nhịn được sẽ giết chết hết bọn họ.
Lời vừa nói ra, trong sân lập tức trở nên im lắng.
Vô số người nhìn vê phía Dương Diệp.
Bao gồm cả sáu người áo đen tay câm liêm đao phía dưới.
Trong đồng cấp, bọn họ chưa từng sợ ai, phải nói là cho dù là bảo bọn họ khiêu chiến với một cường giả Mệnh cảnh bình thường cũng không có gì là khó!
Mà Dương Diệp chỉ là cường giả Chủ cảnh đồng cấp với bọn họi
Cuồng!
Kiêu ngạo!
Đây là ấn tượng của Hoang Huyền đối với Dương Diệp.
Xa xa, Lưu Uyên nhìn Dương Diệp, không nói gì.
Hoang Huyền tức giận tới bật cười,
- Dương Diệp à Dương Diệp, ngươi thật sự khiến ta bất ngờ đấy. Có điều những đệ tử Hoang tộc này của ta vẫn muốn thỉnh giáo ngươi.
Hoang Huyền vừa dứt lời, một người áo đen tay cầm liêm đao đứng dậy.
Mà thần thức của người áo đen này đã trực tiếp tỏa định Dương Diệp!
Dương Diệp trâm mặc một lát, sau đó nhìn về phía đó Hoang Huyền,
- Ngươi hình như là có ý kiến với ta?
Hoang Huyền nhếch miệng cười,
- Có một chút. Nhiên, không phải đặc biệt nhằm vào ngươi, là ta thấy kẻ kiêu ngạo thì đều khó chịu thôi!
Dương Diệp hơi gật đầu,
- Hiểu rồi.
Ngay sau đó, thân hình hắn run lên, trực tiếp biến mất tại chỗ.
Một đạo hư ảnh màu đỏ lóe lên!
Vào khoảnh khắc Dương Diệp biến mất, hai mắt Hoang Huyền lập tức híp lại, mà ở đối diện Dương Diệp, người áo đen tay cầm liêm đao cũng biến mất theo.
Liêm đao trong tay người áo đen không biết chém rách cái gì, một tiếng rít bén nhọn vang lên.
Giữa sân, một đỏ một đen không ngừng đan xenl
Sau ba hơi thở.
Phía sau người áo đen, Dương Diệp thu hồi kiếm.
Sau lưng hắn, thân thể người áo đen đột nhiên vỡ ra, tách làm hai nửa, máu tươi rải đầy đầy đất.
Miểu sát!
Dương Diệp quay đầu nhìn Hoang Huyền cách đó không xa,
- Giờ thì sướng chưa?