Chương 5187: Máu phun tung tóe! (2)
Chương 5187: Máu phun tung tóe! (2)Chương 5187: Máu phun tung tóe! (2)
Không đón đỡ một đao này, thân hình Thái Hồn Thiên run lên, lui vê phía sau trăm trượng, tránh thoát đao khí của một đao này!.
Nam tử nhìn Thái Hồn Thiên, đao trong vỏ đao lại rơi xuống.
Thái Hồn Thiên nhìn nam tử hồi lâu, sau đó xoay người rời đi.
Không đánh!
Không có phần thắng!
- Sao, các hạ không thực hiện ước định à? -
Lúc này, người áo đen lúc trước vẫn đi theo Dương Diệp đột nhiên lại xuất hiện.
Thái Hồn Thiên lạnh lùng nhìn người áo đen, Ta hiện tại trọng thương chưa lành, không thể đối kháng với người này. Về phần ước định, ta lúc trước đã giết một người cho hắn rồi...
- Các hạ không phải nói sẽ báo ân gấp mười lần sao?
Người áo đen lại hỏi.
Thái Hồn Thiên lạnh lùng nói:
- Lão tử muốn làm thế nào thì làm như thế, ngươi có vấn đề gì à?
Người áo đen lắc đầu cười, - Không, các hạ có thể đi rồi.
Thái Hồn Thiên hừ lạnh một tiếng, đang muốn xoay người rời đi, mà đúng lúc này, Thần Cư chủ nhân cách đó không xa đột nhiên nói:
- Xin các hạ dừng bước.
Thái Hồn Thiên quay đầu nhìn về phía Thân Cư chủ nhân,
- Sao, muốn giữ ta lại à?
Thần Cư chủ nhân lắc đầu,
- Các hạ lúc trước thực lực giảm mạnh, lại bị vô số tử khí cùng với âm khí bao phủ, tạo thành một loại trạng thái chết giả, bởi vậy có thể tránh thoát sự tôn tại của thiên mệnh, mà hiện giờ, các hạ xuất hiện, với thực lực cường đại như vậy của các hạ, rất có khả năng sẽ dẫn tới thiên mệnh!
Thiên mệnh!
Thái Hồn Thiên nhíu mày, một tia kiêng kị chợt lóe lên trong mắt.
Thiên mệnh!
Hắn vì sao lại rơi vào loại kết cục hiện giờ! Vì sao lại bị đồ đệ của mình tính kết
Chính là vì năm đó hắn học người khác đi lấy cứng chọi cứng với thiên mệnh, sau đó thì thiếu chút nữa mất cả mạng!
Thần Cư chủ nhân cười nói:
- Các hạ có thể không biết, thiên mệnh đó đã lại xuất hiện. Ta dám cam đoan, với thực lực cường đại của các hạ, có sáu bảy thành tỷ lệ sẽ khiến thiên mệnh cảm ứng được, khi đó...
Thái Hồn Thiên nhìn chằm chằm Thần Cư chủ nhân,
- Ngươi muốn nói gì?
Thần Cư chủ nhân cười nói:
- Ở thế gian này, có một Mạt pháp chi địa, các hạ có thể cùng chúng ta trốn này đó, nơi đó tạm thời chưa vỡ nát, có thể thoát được sự truy tung của thiên mệnh. Chúng ta đều ở đó.
Thái Hồn Thiên nhíu mày.
Thần Cư chủ nhân lại nói:
- Chúng ta đều là thiên khiển chỉ nhân (người bị trời phạt), chúng ta không phải là kẻ địch. Ở đó không những có thể tạm thời thoát khỏi thiên mệnh, còn có rất nhiều người cùng chung chí hướng. Các hạ cảm thấy thế nào?
Thái Hồn Thiên trâm mặc một lát, sau đó nói:
- Vậy thì đi xem thế nào! Dù sao cũng đang rảnh!
Nghe vậy, khóe miệng Thân Cư chủ nhân nhếch lên, sau đó hắn quay đầu nhìn vê phía Thủy Vô Biên ở bên cạnh,
- Thủy tiên sinh, làm phiên ngươi dẫn vị tiền bối này tới Mạt pháp chỉ địa.
Thủy Vô Biên gật đầu, sau đó hắn dẫn Thái Hồn Thiên biến mất.
Lúc này, Thân Cư chủ nhân nhìn về phía người áo đen cách đó không xa, mà lúc này, người áo đen đã triệt để trở nên hư ảo.
Bỏ đi
Thần Cư chủ nhân quay đầu nhìn vê phía nam tử bên cạnh,
- Tá Mạc đại nhân, ngài có xuất thủ không?
Nam tử tên là Tá Mạc khẽ lắc đầu, sau đó xoay người biến mất.
Thần Cư chủ nhân có chút bất đắc dĩ.
Loại cường giả giống như Tá Mạc và Hoành Vạn Cổ, tuy thực lực của bọn họ mạnh vô biên, nhưng đồng thời bọn họ cũng rất kiêng kị đối với thế giới này. Bởi vì trừ ở Mạt pháp chi địa ra, ở địa phương khác, bọn họ rất dễ bị thiên mệnh cảm ứng được!
Càng mạnh thì càng dễ bị cảm ứng, đặc biệt là dưới tình huống phải xuất thủi
Lúc trước, mọi người đối với thiên mệnh đều khá là nhạt nhòa, bởi vì nàng ta đã rất lâu rồi không xuất hiện.
Nhưng trận đánh ở Thủy Nguyên Địa, thiên mệnh tái hiện, điêu này khiến cho vô số cự đầu vạn đảm chiến! Đặc biệt là chuyện của Hoang Đế, sự vẫn lạc của Hoang Đế là không thoát khỏi liên quan tới thiên mệnh!
Vừa rồi, nếu không phải tình huống khẩn cấp, Tá Mạc này căn bản cũng sẽ không đến. Hơn nữa cho dù là vậy, Tá Mạc vẫn không rút đao, không phải sợ Thái Hồn Thiên, mà là không muốn lộ ra thực lực của mình.
Hiện tại Thần Cư chủ nhân muốn Tá Mạc này đối phó Thiên Nữ và Dương Diệp, hắn rất quyết đoán cự tuyệt ngay.
Bởi vì hắn đã ở đây lâu rồi!
Hắn không muốn nhìn thấy một nữ tử váy đen, hoặc là nữ tử váy trắng!
Theo Tá Mạc rời đi, Thân Cư chủ nhân quay đầu nhìn về phía cách đó không xa.
Âm!
Một tiếng nổ đột nhiên vang lên, ngay sau đó trong hư không một bóng người bay ra.
Chính là Minh chủI
Mà đúng lúc này, Dương Diệp xuất hiện trước mặt Minh chủ, trong nháy mắt, một thanh kiếm màu đỏ chém xuống.
Vô số tử khí cùng với âm khí từ trong cơ thể Minh chủ ùa ra, nhưng những cái này đều không thể ngăn cản một kiếm đó của Dương Diệp!
Kiếm được song vực song ý gia trì!
VùiI
Kiếm phá tan tử khí và âm khí rồi chém thẳng xuống!
Minh chủ hoảng hốt, vào thời khắc mấu chốt cố gắng lách người, nhưng mà hắn vẫn chậm mấy phần.
Kiếm hạ xuống, Minh chủ Minh chủ trực tiếp bị một kiếm này gọt đi!
Vẫn chưa hết, một luồng kiếm quang lại lóe lên.
Xa xa, thân thể Minh chủ trực tiếp trở nên cứng ngắc.
Ngực hắn đã cắm một thanh kiếm màu đỏ!
Phía sau Minh chủ, tay phải Dương Diệp đề lên đầu Minh chủ, tay trái rút kiếm ra, sau đó đặt lên cổ Minh chủ rồi từ từ cắt...
Máu tươi phun như suối.