Chương 5198: Ta đầu hàng! (1)
Chương 5198: Ta đầu hàng! (1)Chương 5198: Ta đầu hàng! (1)
Bức thiên mệnh hiện thân!
Đây là mục đích cuối cùng của Dương Diệp!
Đương nhiên, là bức mấy loại hình thái khác của nữ tử váy trắng hiện thân.
Nữ tử váy trắng không chịu làm, đây là điều hắn bực bội nhất, đương nhiên nếu nàng ta muốn làm thì chỉ sợ hắn cũng đã chết rồi. Trước cửa Truyền tổng, Tiểu Bạch điên cuồng hấp thu linh khí. Lần trước ở Mạt pháp chỉ địa, hắn đã cảm nhận được, Mạt pháp chỉ địa hiện tại kỳ thật đã là nỏ mạnh hết đà, triệt để yên diệt chỉ là vấn đề thời gian!
Với loại trạng thái này của Mạt pháp chỉ địa, nhiều nhất là mấy năm nữa sẽ triệt để yên diệt, mà hiện tại điều hắn muốn làm là gia tốc sự hủy diệt của nó!
Đương nhiên đây là điều mà người của Mạt pháp chỉ địa tuyệt đối không cho phép!Rất nhanh, Tiểu Bạch hút không được linh khí nữal
Ở đầu kia của truyền tống trận, một cỗ lực lượng thần bí đã khóa cửa ra, Tiểu Bạch cũng không thể cảm nhận được Mạt pháp chi địa. Tiểu Bạch chớp chớp mắt, lại hút hút, nhưng mà không hút được gì!
Tiểu Bạch quay đầu nhìn về phía Dương Diệp, Dương Diệp sắc mặt âm trầm, hắn nhìn truyền tống trận hồi lâu, sau đó ôm Tiểu Bạch xoay người rời đi.
Người của Mạt pháp chỉ địa hiện tại hiển nhiên sẽ không ral
Hiện tại Mạt pháp chi địa quả thật có chút xấu hổ, bởi vì cho dù là cường giả Mệnh cảnh đỉnh phong cũng không giết được Dương Diệp, mà nếu phái ra loại lão quái vật chân chính, ví dụ như Hoành Vạn Cổ, Tá Mạc, bọn họ lại sợ sẽ dẫn tới thiên mệnh.
Thực lực của bọn họ quá mạnh mẽ, nhất cử nhất động đều có khả năng sẽ dẫn tới thiên mệnh.
Có thể nói, nếu không phải đến thời khắc vạn bất đắc dĩ, cũng chính là lúc ngọc nát đá tan, loại cường giả sẽ không tùy tiện đồng thời xuất thủ.
Nhưng Mạt pháp chi địa khẳng định sẽ không để bị Dương Diệp uy hiếp như vậy.
Cho dù Dương Diệp hiện tại dừng tay, Mạt pháp chi địa cũng sẽ không dừng tay, bởi vì bọn họ trong lâu nữa sẽ cần Tiểu Bạch trong tháp của Dương Diệp!
Kỳ thật, cục diện hiện tại là chết, ai không sợ chết thì người đó chiếm ưu thết
Dương Diệp rõ ràng là không sợ chết, cố ý dẫn thiên mệnh tới, sau đó mọi người cùng nhau tiêu đời! Mà người của Mạt pháp chỉ địa hiển nhiên là không muốn liều mạng với Dương Diệp, nếu bọn họ muốn chết thì cũng sẽ không trốn thiên mệnh lâu như vậy!
Sau khi Dương Diệp rời khỏi Mạt Pháp giới, một nam tử trung niên xuất hiện ở vị trí Dương Diệp từng đứng.
Chính là Thần Cư
Thần Cư quay đầu nhìn truyền tống trận phía sau,
- Cứ như vậy à?
Có thể đạt tới loại trình độ này của bọn họ, ai mà không có sĩ diện?
Kỳ thật, Mạt pháp chi địa đã có người chờ lệnh ra liều chết với Dương Diệp. Cho dù dẫn tới thiên mệnh, bọn họ cũng sẽ không hối tiếc.
Đáng tiếc là, thiên mệnh một khi đến đây, vậy thì không phải chuyện một hai người chết, mà là chết một đống, thậm chí là cả đám.
Lúc này bên trong truyền tống trận một đạo thanh âm truyền ra,
- Cứ cho hắn kiêu ngạo thêm mấy ngày. Thần Cư thần sắc âm trầm, không nói gì.
Qua hồi lâu, hắn xoay người tiến vào trong truyền tống trận
Toàn bộ Mạt Pháp giới khôi phục bình tĩnh!...
Trong Hồng Mông tháp!
Dương Diệp đi tới đài phi thăng, lúc này dám Minh nữ đã tỉnh táo, chỉ là thoạt nhìn vẫn có chút suy yếu.
Nhìn thấy Dương Diệp tới, chúng nữ nhìn về phía Dương Diệp, Dương Diệp vội vàng đi tới,
- Các ngươi cảm thấy thế nào rồi?
Huyết Nữ khẽ lắc đầu,
- Vấn đề không quá lớn, chỉ là nhục thân...
Nhục thân!
Nhục thân của họ đã bị hủy, đây là tương đương với thương tổn tới căn nguyên, tuy bọn họ đều có thể trọng tổ nhục thân, nhưng so với không còn thiên sinh thì vẫn tốt hơn.
Dương Diệp cúi đầu, muốn nói xin lỗi, nhưng hắn lại phát hiện, xin lỗi cũng không có tác dụng gì.
Huyết Nữ nói khẽ:
- Đừng tự trách. Dương Diệp lắc đầu,
- Lần này là ta ngu, biết rõ bọn họ muốn nhằm vào ta, lại không phòng bị vạn toàn, để cho bọn họ chuyển sang nhắm vào các ngươi, vốn đây là điều có thể tránh được, là ta sơ xuất, là ta ngu.
Huyết Nữ bay tới trước mặt Dương Diệp,
- Ngươi cũng không phải là thân, sao có thể suy nghĩ chu toàn mọi chuyện?
Dương Diệp còn muốn nói tiếp, lúc này, Trư muội ở bên cạnh đột nhiên nói:
- Đừng nói những cái này nữa, Dương Diệp, tên gia hỏa ngươi có thời gian để áy náy thì chẳng thà nỗ lực đề thăng thực lực, sau đó giúp chúng ta giết chết đám khốn nạn đó.
Hiển nhiên, nhục thân bị hủy, Trư muội cũng vô cùng khó chịu.
Dương Diệp gật đầu,
- Thù này, ta tất nhiên phải báo. Ta. ..
- À đúng rồi!
Lúc này, Trư muội cắt ngang lời Dương Diệp,
- Ta nhớ rõ tên gia hỏa ngươi có chút lỗ mãng, tuy thù này phải báo, nhưng đừng hy sinh vô ích, hiểu chưa?
Huyết Nữ gật đầu, - Trư muội nói rất đúng, ngươi đừng đi làm chuyện không biết tự lượng sức mình, hiểu chưa?