Chương 5205: Kiếm này hình như là của ta mà? (2)
Chương 5205: Kiếm này hình như là của ta mà? (2)Chương 5205: Kiếm này hình như là của ta mà? (2)
- Liên quan gì tới ngươi?
Khóe miệng Dương Diệp giật giật, nữ nhân này sao khó ở thể? So với nữ tử váy trắng
quả thực là một trời một vực. Dương Diệp nỗ lực khiến bản thân tỉnh táo
lại, bởi vì nếu hắn không tỉnh táo, nữ nhân này sẽ đánh cho hắn tỉnh táo thì thôi.
Nữ nhân này, là nữ nhân bạo lực nhất hắn từng gặp.
Dương Diệp nói:
- Ta không ra được khỏi nơi này, địa phương này vô biên vô hạn, hoàn toàn không có đường ral
Cho dù là sử dụng Vạn Giới đồ cũng không tác dụng, căn bản không thể truyền tổng!
Hắn triệt đề bắt lực rồi! Nữ tử váy đen nhìn Dương Diệp, không nói Dương Diệp cười khổ,
- Chúng ta bị vây ở đây, đối với ai đều không có lợi, không phải sao?
Nữ tử váy đen ngẩng đầu nhìn, dần dần, nàng ta nhíu mày. Nhìn thấy một màn này, Dương Diệp trong lòng rùng mình,
- Sao thế?
Nữ tử váy đen trâm mặc một lát, sau đó nói:
- Tâng không gian thứ tám.
- Tầng không gian thứ tám?
Dương Diệp cau mày,
- Là cái quỷ gì?
Nữ tử váy đen nhìn Dương Diệp, nói:
- Ngươi sao ngu thế?
Dương Diệp:
Nữ tử váy đen lạnh lùng nhìn Dương Diệp,
- Giữa vũ trụ ba chiều và vũ trụ bốn chiều có một khoảng cách, đoạn khoảng cách này có chín tâng không gian, dùng lời nói bên ngoài để nói thì chính là trời có chín tầng, ngươi hiện tại ở tâng thứ tám, hướng lên trên nữa chính là tâng thứ chín.
Dương Diệp ngây người, sau đó nói:
- Có phải xuyên qua tầng thứ chín thì là tới vũ trụ bốn chiều không?
Nữ tử váy đen lạnh lùng nói: - Sẽ đến rìa của vũ trụ bốn chiều...
Nói đến đây, nàng ta nhìn Dương Diệp,
- Sao, muốn lên à?
Dương Diệp cười bến lến,
- Hay là chúng ta đi thử nhé?
Nưc tử váy đen châm chọc.
- Ừ thì thử đi!
Dương Diệp có chút bất đắc dĩ,
- Có thể đừng âm dương quái khí như vậy không?
Nữ tử váy đen chỉ chỉ về phía chân trời,
- Cường giả Mệnh cảnh đỉnh phong có thể đi tới tâng thứ tám đã là cực kỳ hiếm thấy rồi, người có thể tới tầng thứ chín lại là cổ kim khó gặp, với thực lực hiện tại của ngươi đừng nói là đi lên trên, đi xuống dưới cũng là một vấn đề rồi.
Dương Diệp:
Ở bên cạnh, Tiểu Bạch chớp chớp mắt, sau đó tiếp tục cảm ngộ. .. Nữ tử váy đen này khó nói chuyện lắm, ít tiếp xúc với nàng ta thì tốt hơn. Dương Diệp rất bất đắc dĩ,
- Vậy chúng ta phải làm sao? Không thể cứ bị nhốt mãi ở đây chứ?
Nữ tử váy đen lạnh lùng nói:
- Ta thì chẳng sao!
Dương Diệp không nhanh không chậm nói:
- Thế à? Nói đi, lúc trước ta nhìn thấy một vòng xoáy cực lớn, còn có hai mắt, không biết đó là thứ gì... Ta cũng không biết nó liệu có xuất hiện nữa không!
Hai mắt nữ tử váy đen híp lại, sau một lúc, nàng ta nhìn Dương Diệp,
- Nó là tới tìm ta, có điều, ta phải nhắc nhở ngươi một chút, nếu để nó biết ta ở trong ngươi, nó khẳng định sẽ giết ngươi đầu tiên.
Dương Diệp cười khổ nói:
- Chúng ta có thể đừng làm tổn thương lẫn nhau được không? Ta không có năng lực ra khỏi nơi này, nhưng ngươi thì khảng định là có phải không? Đại lão ngài ra tay đi.
Nữ tử váy đen trâm mặc một lát, sau đó nói:
- Ngươi tới tâng thứ bảy, tới tầng thứ bảy ra ta có thể ra tay.
- Làm thế nào để tới tầng thứ bảy? Dương Diệp hỏi.
Nữ tử váy đen nói:
- Ngươi không phải có kiếm vực sao? Lợi dụng kiếm vực phá vỡ tầng không gian thứ tám này.
- Vạn nhất đến tâng thứ chín thì sao?
Dương Diệp hỏi.
Nữ tử váy đen lạnh lùng cười nói,
- Ngại quá, ngươi không phá được không gian thứ chín đâu.
Dương Diệp bíu môi, sau đó sẽ xoay người rời đi, mà lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên bay đến trước mặt hắn, Tiểu Bạch nhếch miệng cười với Dương Diệp, sau đó móng vuốt nhỏ giống như ảo thuật biến ra một thanh kiếm đen xì!
Kiếm màu đen!
Dương Diệp sửng sốt.
Tiểu Bạch đưa hắc kiếm tới trước mặt Dương Diệp, vẻ mặt đắc ý.
Mà lúc này, nữ tử váy đenở bên cạnh đột nhiên nói:
- Quấy rây một chút, kiếm này hình như là của ta mà?
Tiểu Bạch chớp chớp mắt,