Chương 5210: Đệ nhất thân! (1)
Chương 5210: Đệ nhất thân! (1)Chương 5210: Đệ nhất thân! (1)
Thân sắc Dương Diệp rất cô quái!
Dương Diệp hắn cũng từng bốc phét, nhưng hắn không bốc phét tới như vậy, thằng ôn trước mắt này hiển nhiên là đang bốc phét tung trời. Đương nhiên đây vẫn không phải là quan trọng nhất, quan trọng là đôi tượng. mà người này đang bốc phét lại đang ở trong Hồng Mông tháp.
Nữ tử váy đen nghe rất rõ ràng!
Trong Hồng Mông tháp, nữ tử váy đen mặt không biểu tình, giống như không nghe thầy lời nói của Âm Dương Tiên.
Kỳ thật, Dương Diệp biết rõ, Âm Dương Tiên này ngày sau e là tiêu rồi.
Nữ tử váy đen này không chỉ nóng tính,
cũng thù rắt dai.
Lúc này, Âm Dương Tiên đột nhiên nói:
- Sao, ngươi không tin à?Nghe vậy, Dương Diệp chớp chớp mắt, sau đó nghiêm mặt nói:
- Tiền bối có thể đi đến đây, đã đủ để chứng minh thực lực của tiên bối rồi. Lúc này cũng không thể không! vỗ mông Âm Dương Tiên.
Nghe thấy Dương Diệp khen tặng, Âm Dương Tiên nhoẻn miệng CƯời,
- Tất nhiên rồi.
Nói xong, hắn nhìn hư không chân trời, sau đó thấpc giọng thở dài,
- Tuy nói như thế, nhưng, ài...
- Sao thế?
Dương Diệp hỏi.
Âm Dương Tiên lắc đầu thở dài,
- Vô địch là tịch mịch nhất.
Dương Diệp:
Một lát sau, Dương Diệp do dự một thoáng, sau đó nói:
- Tiền bối, vãn bối không muốn cứ ở đây, không biết tiền bối có biện pháp nào đưa ta vê không?
Âm Dương Tiên vừa định lên tiếng, lúc này, Dương Diệp lại vội vàng nói:
- Thực lực của vãn bối thấp kém, trở về là khó như lên trời, nhưng với thực lực nghịch thiên của lấy tiên bối, muốn đưa ta về chắc chỉ là chuyện trong nháy mắt. Nói xong, hắn ôm quyền với Âm Dương Tiên,
- Xin tiền bối trượng nghĩa tương trợi
- Cái này...
Âm Dương Tiên hình như có chút khó xử.
Thần sắc Dương Diệp trở nên ảm đạm,
- Tiền bối cũng không làm được sao?
- Đương nhiên không phải!
Âm Dương Tiên đột nhiên nói;
- Chỉ, chỉ là mục đích của ta trên chín tầng trời, Nếu ta giúp ngươi quay về, phải giúp ngươi đả thông không gian phía dưới, như vậy, động tĩnh sẽ khá lớn, đến lúc đó...
- Thiên mệnh?
Dương Diệp nhẹ giọng hỏi.
Âm Dương Tiên hơi gật đầu,
- Nói trước nhé, không sợ không sợ nàng ta, chỉ ta thật sự không muốn dây dưa với nàng ta, lãng phí thời gian lắm...
Đây là uyển chuyển cự tuyệt!
Dương Diệp thấp giọng thở dài, có chút thất vọng, mà lúc này, Am Dương Tiên đột nhiên nói: - Về làm cái gì? Rất nhiều người đều muốn đến đây, nơi này chính là đỉnh phong của vũ trụ ba chiều. Đứng ở chỗ này ngươi sẽ phát hiện, dưới ngươi đều là con kiến!
Dương Diệp cười khổ nói:
- Vấn đề chính là ở đây đấy! Chúng ta không thể đi lên thì ở đây chính là lãng phí thời gian! Vả lại cho dù chúng ta có thể đi lên thì hình như cũng chẳng để làm gì!
Đi lên?
Rìa của không gian vũ trụ bốn chiều hắn đã tới rồi, bản thân địa phương đó cũng rất quỷ dị, vô ý chút là táng thân luôn. Vả lại hắn cảm thấy địa phương đó khẳng định có thiên mệnh trấn thủi
Âm Dương Tiên nhìn Dương Diệp, sau đó cười nói:
- Nói cũng đúng, không ngờ ngươi thật sự có tài đấy. Có bản sự nhận thức rõ bản thân như vậy, đây cũng chính là một loại bản sự!
Nói đến đây, hắn giống như là nghĩ tới gì đó, lại hỏi,
- Đúng rồi ngươi từ dưới đến, có từng nghe tới đại danh Âm Dương Tiên ta không?
Dương Diệp nhìn Âm Dương Tiên, sau đó nói:
- Không, đây là điều rất bình thường, tiền bối chính là nhân vật cấp bậc cổ xưa, người của thời đại chúng ta không nghe nói cũng là rất bình thường. Âm Dương Tiên nghĩ nghĩ, sau đó nói:
- Thế cũng đúng!
Nghe vậy, Dương Diệp vội vàng nói:
- Tiền bối có hứng thú xuống chơi không?
- Chơi?
Âm Dương Tiên hơi ngẩn ra, sau đó lắc đầu,
- Có gì đâu mà chơi, chỉ là một đám hề nhảy nhót!
Dương Diệp nói:
- Tiền bối có nghe nói tới Hoành Vạn Cổ không?
- Hoành Vạn Cổ?
Âm Dương Tiên nhíu mày,
- Hắn vẫn chưa chết à,
Dương Diệp lắc đầu,
- Chưa, nghe nói hắn hiện tại ở bên được được phong làm vạn cổ đệ nhất cao thủ, hơn nữa, còn ở một nơi làm lão đại, ta nghe nói là, trước vạn cổ, Hoành Vạn Cổ hắn là vô địch!
- Đánh con mẹ nó rắm!
Âm Dương Tiên đột nhiên chửi tục,
- Hắn là cái quái gì chứ, còn trước cổ hắn là vô địch, mặt hắn đâu? mặt hắn đâu?
Dương Diệp thấp giọng thở dài,
- Biết sao được, hiện tại ở dưới cơ bản không có cường giả, người của thời đại chúng ta cho rằng trước vạn cổ, Hoành Vạn Cổ hắn là lợi hại nhất.
Âm Dương Tiên cười lạnh,
- Đúng là trong núi không có hổ, ngốc thiếu xưng bá.
Nói xong, hắn nhìn phía dưới, sau đó nói:
- Xem ra ta phải xuống xem thế nào, để thế nhân biết Âm Dương Tiên ta mới là người mạnh nhất sau vạn cổi
Dương Diệp mặt không biểu tình, nhưng trong lòng lại vui như nở hoa, người này xem ra rất coi trọng danh vọng!
Lúc này, Âm Dương Tiên nhìn Dương Diệp, sau đó nói:
- Tiểu tử, ở dưới đó trừ Hoành Vạn Cổ ra còn có tồn tại gì nữa không?
Dương Diệp nghĩ nghĩ, sau đó nói:
- Còn người hình như tên là Thái Hồn Thiên, còn một người che mắt câm đao nữal
- Thái Hôn Thiên?
Âm Dương Tiên nhíu mày, - Lão bất tử nói cũng vẫn chưa chết à? Còn cả Tá Mạc nữa...
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Dương Diệp,
- Theo lý mà nói, bọn họ không nên ra ngoài đi lung tung mới đúng!
Mí mắt Dương Diệp giật giật, hắn tất nhiên sẽ không nói những lão giả này là bị bức ra.
Lúc này, khóe miệng Âm Dương Tiên cong lên,
- Xem ra ta phải xuống góp vui mới được.
Âm Dương Tiên nhìn Dương Diệp, hơi gật đầu,