Chương 5225: Hợp kiếm (2)
Chương 5225: Hợp kiếm (2)Chương 5225: Hợp kiếm (2)
Ngay sau đó, trước mặt Dương Diệp một bóng đen ập tới!
Chính là Thái Hôn Thiên đói
Theo bóng đen đó tới, một cỗ tử khí nồng đậm lập tức bao trùm quanh người Dương Diệp!
Độ đậm đặc của tử khí, Dương Diệp trước đây chưa từng gặp!
Lúc này, Dương Diệp đột nhiên rút kiếm chém một nhát.
Một chém này, bản thân Dương Diệp cũng không biết đã chém ra bao nhiêu kiếm!
Vừa ra tay đã chính là con bài chưa lật Đồi mặt với loại cường giả siêu cắp như Thái Hồn Thiên, hắn căn bản không dám có chút lơ là, cũng không dám có chút bảo lưu. . Âm!
Trong nháy mắt Dương Diệp xuất kiếm, giống như thiên lôi nổ vang, không gian đột nhiên run lên, sau đó, vô số vết rạn xuất hiện, nhưng rất nhanh, những vết rạn Inày đều biến mất, sau đó toàn bộ khôi phục bình thường.
Mà xa xa, Thái Hồn Thiên và Dương Diệp đã tách raI
Hai người cách nhau trăm trượng!
Toàn thcân Dương Diệp đã biến thành màu đen, có điều cũng may, trong người quanh người có vô số Hồng Mông Tử khí đang lưu động, những Hồng Mông Tử khí này tuy không thể tiêu trừ tkrăm phần trăm tử khí này nhưng cũng có thể ngăn cản!
Nếu không có Hồng Mông Tử khí, hắn tuyệt đối sẽ tiêu đời!
Mà xa xa trong tay Thái Hồn Thiên, có một vết kiếm rất sâu, sâu đến mức có thể nhìn thấy xương trắng!
Máu tươi chảy không ngừng!
Thần sắc Thái Hồn Thiên cực kỳ âm trầm!
Ánh mắt hắn dừng trên thân kiếm trong tay Dương Diệp, lúc này, trong mắt đã có vẻ ngưng trọng và kiêng kị!
Kiếm này vừa rồi trực tiếp phá tan tử khí của hắn, tử khí của hắn căn bản không cản được kiếm này, trừ phi lực lượng của hắn hơn xa Dương Diệp, đáng tiếc là Dương Diệp hiện tại cũng là Mệnh cảnh, thực lực của bản thân hắn cũng không yếu!
Hơn nữa kiếm đạo của hắn cũng không yếu! Lại thêm song ý và song vực, cho dù loại cường giả cấp bậc như hắn cũng phải đối đãi thận trọng!
Thái Hồn Thiên phất phất tay, vết thương trên tay hắn lập tức bắt đầu chậm rãi khép lại, tuy rất chậm nhưng ít ra thì máu cũng không chảy nữa, bị một cỗ hắc khí ngăn cản!
Hắn chậm rãi bước về phía Dương Diệp, - Quả nhiên có chút thực lực!
Vừa dứt lời, sau lưng hắn đột nhiên xuất hiện một mặt người hư ảo.
Mặt người chính là mặt của Thái Hồn Thiên!
Thể linh hồn!
Hồn thể tách ral
Tay trái Dương Diệp nắm chặt vỏ kiếm, sát ý cùng với kiếm ý điên cuồng ùa vào trong vỏ kiếm.
Đối mặt với loại lão bất tử như Thái Hồn Thiên, hắn không có bất kỳ ưu thế gì, nếu không phải ỷ vào Thiên Tru, hắn căn bản không có phần thắng, bởi vì Thiên Tru này có uy hiếp quá lớn đối với đám người Thái Hồn Thiên!
Bọn họ không thể không kiêng kị Thiên Tru này!
Lúc này, thân hình Thái Hồn Thiên đột nhiên run lên, trong nháy mắt, không gian chung quanh Dương Diệp trực tiếp bị xé rách, ngay sau đó, một bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt Dương Diệp, hai chộp về phía Dương Diệp!
Hai tay này kỳ thật là một bàn tay, một bàn tay chân chính, còn bay tay kia là hư ảo!
Hồn thể trọng hợp! Hai mắt Dương Diệp chậm rãi nhắm lại, người hắn lách sang bên, sau đó tay phải rút kiếm đột nhiên chém một phát!
Dùng kiếm làm vực!
VùiI
Hai bàn tay đó trong nháy mắt bị kiếm này của Dương Diệp cắt mở, nhưng lúc này lại một bàn tay trực tiếp đánh vào ngực Dương Diệp!
Tốc độ cực nhanh!
Dương Diệp căn bản không không tránh một kiếm này, mà hai tay cầm kiếm thuận thế đâm về phía trước!
Kiếm dài hơn tay!
Thái Hồn Thiên hiển nhiên biết điểm này, vào chớp mắt Dương Diệp đâm ra, tay hắn đột nhiên vạch lên trên, sau đó trực tiếp tóm lấy Thiên Tru của Dương Diệp.
Cận chiến!
Dương Diệp cảm thấy kiếm của mình lập tức không thể động đậy, mà lúc này, một cỗ tử khí nông đậm cùng với một cỗ lực lượng linh hồn cường đại trong nháy mắt từ trong cơ thể Thái Hồn Thiên trào ral
Con ngươi Dương Diệp đột nhiên co rút lại, ngay sau đó, hai tay hắn trực tiếp vứt bỏ Thiên Tru, trong nháy mắt, trong tay hắn lại xuất hiện một thanh kiếm!
Vãng Sinh kiếm!
Dương Diệp lao lên trên, sau đó chém ngang!
Khi lực lượng linh hồn cùng với tử khí tiếp xúc Vãng Sinh kiếm, không phải bị xé rách mà là trực tiếp biến mất hóa thành hư vôi
Kiếm tiến quân thần tốc, trực tiếp đâm về phía bụng Thái Hồn Thiên!
Nhìn thấy một màn này, Thái Hồn Thiên biến sắc, muốn lui lại, có điều lúc này tay phải Dương Diệp đột nhiên tóm lấy Thiên Tru kéo về phía hắn.
Thái Hồn Thiên trong lòng hoảng hốt, trực tiếp buông Thiên Tru kiếm ra rồi lách ra sau, mà lúc này Dương Diệp lại xuất hiện trước mặt hắn!
Trong mỗi tay của Dương Diệp nắm một thanh kiếm!
Song kiếm!
Rất ít có người biết, Dương Diệp kỳ thật tự nghĩ ra Phong Ma kiếm pháp và song kiếm lưu, lúc này, Dương Diệp lại thi triển ra Phong Ma kiếm pháp và song kiếm lưul
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Dương Diệp đi qua đâu, tất cả đều bị xé rách vỡ nát, mà Thái Hồn Thiên thì liên tục thối lui, lúc này hắn đã hoàn toàn không còn phong phạm cường giả, giống như một con chó rơi xuống nước, vô cùng cuống quít!
Thái Hồn Thiên căn bản không dám lấy cứng chọi cứng với Dương Diệp, hai thanh kiếm đó quá khủng bối
Liên tiếp bại lui!
Cuối cùng trong sân vang lên thanh âm của Thái Hồn Thiên,
- Sao còn không ra tay?
Dứt lời, một luông đao mang lóe lên, cùng lúc đó, mấy đạo khí tức cùng với uy áp cường đại nghiền ép tới!
Bùm!
Xa xa, Dương Diệp trực tiếp bị đánh bay ra chừng nghìn trượng!
Sau khi dừng lại, khóe miệng Dương Diệp một tia máu từ từ trào ra, trước ngực hắn có một vết đao rất sâu.
Một đao vừa rồi thiếu chút nữa đã tách đôi người hắn!
Xa xa, hai mắt Thần Cư híp lại,
- Cùng ra tay!
- Lão tử giết!
Lúc này, Thái Hồn Thiên đột nhiên lại lao vê phía Dương Diệp. Lần này hắn không sợ nữa, bởi vì sau lưng hắn có tới mười người!
Thái Hồn Thiên đi trước làm gương, hắn nhìn Dương Diệp với vẻ dữ tợn,
- Song kiếm của ngươi lợi hại tới mấy thì làm sao? Bọn lão tử nhiều người hơn!
Lúc này một nữ tử váy đen xuất hiện trước mặt Dương Diệp.
Nữ tử váy đen lạnh lùng nhìn Thái Hồn Thiên đang xông lên trước, tay phải nàng ta vẫy một cái, Thiên Tru cùng với Vãng Sinh trong tay Dương Diệp lập tức xuất hiện trong tay nàng ta. Ngay sau đó trong ánh mắt của Dương Diệp, hai thanh kiếm đó và hắc kiếm của nữ tử váy đen đột nhiên run lên kịch liệt sau đó thì dung hợp cùng nhaul