Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 5166 - Chương 5237: Mau Chút Đi! (2)

Chương 5237: Mau chút đi! (2) Chương 5237: Mau chút đi! (2)Chương 5237: Mau chút đi! (2)

- Bọn họ tới đó chết, kết quả là họ sẽ bị cắn nuốt, khiến một số tôn tại càng lúc cảng

cường đại. Bọn họ đều là cường giả đỉnh phong của vũ trụ này, đối phương cắn nuốt mỗi một cường giả này thực lực sẽ mạnh tới một phân.

Nói đến đây, nàng ta quay đầu nhìn về phía Dương Diệp, nhếch miệng cười,

- Ngươi hiện tại đừng có bộ dạng trách trời thiên dân như thê. Hãy chờ xem, không bao lâu nữa khi một số trách nhiệm ở trên người ngươi, đến lúc đó ngươi muốn khóc cũng khóc không được đâu!

Dương Diệp lạnh lùng nói:

- Ta có thể không gánh vác mài

- Vậy thì chết đi!

Nữ tử váy đen lạnh lùng nói:

- Ngươi có dũng khí thì hiện tại từ bỏ hai thanh kiếm đó, sau đó dẫn những người trong tháp của ngươi quy ẩn núi rừng. Dương Diệp trâm mặc.

Nữ tử váy đen lại nói: - Đừng hòng có được lợi ích mà lại không làm gì. Còn nữa, có hai tiểu bất điểm bên cạnh ngươi ngươi, ngươi cả đời sẽ không được thái bình. Ngươi hoặc là chết, hoặc là mạnh tới mức không ai dám làm gì ngươi.

Nói xong, nữ tử váy đen trực tiếp xoay người biến mất.

Trên đỉnh núi, Dương Diệp trầm mặc không nói gì.

Quy ẩn núi rừng?

Dương Diệp cười tự giễu, làm sao mà quy ẩn được đây?

Hắn hiện tại muốn quy ẩn núi rừng, nhất định phải từ bỏ Tiểu Bạch, từ bỏ Nhị Nha.

Nhưng sao có thể như vậy được?

Dương Diệp xoay người rời đi.

Đúng như lời nói của nữ tử váy đen, hắn đã không có đường lui, hắn chỉ có thể tiến về phía trước, đi tới đỉnh phong nhất của nhân gian.

Dương Diệp tới trước đầm nước, lúc này Nhị Nha vừa vặn từ dưới nước ởi lên, trong lòng nàng ta đang câm một bộ giáp đen nhánh.

Nhìn thấy Dương Diệp, Nhị Nha và Tiểu Bạch nhìn nhau, cuối cùng Nhị Nha đưa giáp tới trước mặt Dương Diệp, Nhị Nha nhếch miệng cười, - Dương ca, đây là Tiểu Bạch và ta hiếu kính ngươi!

Ở bên cạnh, Tiểu Bạch vội vàng gật đầu.

Tốn tài miễn tail

Dương Diệp đặt giáp đó xuống bên cạnh, hắn ngôi xuống, nhìn hai tiểu bất điểm trước mặt, tiểu bất điểm nói khẽ:

- Vừa rồi rất nguy hiểm, biết không?

Nhị Nha nhìn về phía Tiểu Bạch, Tiểu Bạch chớp chớp mắt, sau đó nhìn về phía Dương Diệp nhếch miệng cười. . .

Dương Diệp khẽ lắc đầu, hắn nhìn về phía Tiểu Bạch,

- Tiểu Bạch, ngươi hiện tại phải có khái niệm chính xác về thực lực của ta và Nhị Nha, chuyện gì, có thể làm, không thể làm, ngươi phải nắm rõ, hiểu chưa!

Tiểu Bạch gật đầu, hiện tại nàng ta không dám phản bác, sợ bị đánh!

Dương Diệp dẫn theo Nhị Nha và Tiểu Bạch đi tới trước nhà sàn, Dương Diệp quyết định ly khai.

Hắn còn có rất nhiêu chuyện phải làm, cứ ở đây cũng không ổn!

Dương Diệp ôm quyền về phía nhà sàn, không tiến vào!

- Chúng ta đi đây, có cơ hội sẽ gặp lại.

Trong nhà, không ai đáp lại. Dương Diệp khẽ lắc đầu, dẫn Nhị Nha và Tiểu Bạch định đi, lúc này trước mặt bọn họ đột nhiên xuất hiện một người.

Chính là nữ tử váy đen.

Nữ tử váy đen nhìn Nhị Nha,

- Thương và quyển trục màu đen đó các ngươi cầm rồi đúng không?

Nhị Nha có chút đề phòng nhìn nữ tử váy đen.

Nữ tử váy đen cau mày,

- Ngươi lấy đồ của người khác một cách đương nhiên vậy à?

Nhị Nha lạnh lùng nói:

- Thiên địa linh vật, người có đức thì sở hữu, ngươi chưa nghe bao giờ à?

Nữ tử váy đen lạnh lùng nhìn Nhị Nha,

- Ngươi thật sự rất đáng đánh!

Nhị Nha vẫn muốn nói tiếp, Dương Diệp liền ngăn nàng ta lại, sau đó nhìn về phía nữ tử váy đen,

- Bọn họ không có ác ý, ta bọn họ trả lại đồ cho ngươi...

- Không cân!

Nữ tử váy đen đột nhiên nói: - Ta cũng tiếc mấy thứ đó.

Nói xong, nhìn nhìn Dương Diệp,

- Mặc Du vừa rồi thực lực không kém, một ta khác từng không đành lòng giết hắn, cho nên bảo ta đi bắt hắn về, nhốt hắn lại. Hắn hiện tại chắc là có rất nhiều oán khí, mà ngươi lại là người mà một ta khác chọn, trên người còn có hai thanh kiếm, với tâm tính của hắn, sẽ tìm đến ngươi.

Dương Diệp gật đầu,

- Ta hiểu.

Nữ tử váy đen nhướn mày,

- Ngươi không sợ à?

- Sợ?

Dương Diệp hơi ngẩn ra, lập tức lắc đầu cười,

- Cuộc đời này, Dương Diệp ta từng sợ ai bao giờ chưa. Nói đi, nếu ta giết hắn, một ngươi khác liệu có đánh ta không?

Nữ tử váy đen nhìn Dương Diệp hồi lâu, sau đó nói:

- Yên tâm, nếu nàng ta đánh ngươi, ta sẽ giúp ngươi, ta nhìn người đó cũng rất ngứa mắt.

Dương Diệp: - ÊI

Lúc này, Nhị Nha đột nhiên hô:

- Những người ta thấy ở mộ địa, ừ, chính là Nhân Đế đó, còn cả người vô danh và Dương Bất Tử nữa, ngươi với bọn họ ai lợi hại hơn?

Nữ tử váy đen lạnh lùng nhìn Nhị Nha,

- Bọn họ trên cơ bản đều chết trong tay thiên đạo, mà hiện tại thiên đạo đã chết, ta thì còn sống. Cho nên, ngươi cảm thấy thế nào?

Nhị Nha rất khó chịu với ngữ khí của nữ tử váy đen này, lập tức nắm chặt quyền đầu,

- Sớm muộn gì cũng có một ngày ta sẽ một quyền đánh cho ngươi phải khóc!

Nữ tử váy đen lạnh lùng nói:

- Lúc nào cũng chời

Nhị Nha vẫn muốn nói tiếp, Dương Diệp khẽ lắc đầu, ngăn Nhị Nha lại, sau đó hắn nhìn về phía nữ tử váy đen,

- Chuyện Cuối cùng, tiểu Kỳ và A Tú bọn họ...

Lúc này, đó nữ tử váy đen đột nhiên cả giận nói:

- Chuyện của người lớn, ngươi quan tâm làm gì? Mau cút đi cho tai Dương Diệp: Tiểu Bạch: Nhị Nha:
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0