Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 5169 - Chương 5240: Nổ Trời! (1)

Chương 5240: Nổ trời! (1) Chương 5240: Nổ trời! (1)Chương 5240: Nổ trời! (1)

Không thể không nói, thần sắc người đó cực kỳ khó coil

Hắn từ nơi rắt xa tới đây, vậy mà lại nhận được đáp án này sao?

Người đó có chút không cam lòng, hắn quan sát Dương Diệp, sau đó nói:

- Các hạ đúng là người của Mạt pháp chỉ địa

Dương Diệp lạnh lùng nói:

- Nói thừal

Nói xong hắn nhìn người đó, sau đó nói:

- Loại mặt hàng giống như ngươi, hoàn toàn không có không gia nhập Mạt pháp chỉ địa chúng ta, mau cút đi, bằng không đầu của ngươi sẽ không được bảo toàn đâu. Người đó chau mày, cảm thấy có chút không ổn.

Đúng lúc này, một đạo thanh âm vang lên trong đầu người đó,

- Vạn Thiên huynh, người này là kẻ địch của Mạt pháp chi địa lta, tên là Dương Diệp, xin tạm lui một lát, chờ ta giải quyết người này xong rồi Vạn huynh hãy đến.

Nghe vậy, thân sắc của nam tử tên là Vạn Thiên kia mới trở nên bình thườngc. Vạn Thiên nhìn Dương Diệp,

- Ngươi chính là Dương Diệp!

Dương Diệp nhún vai, xem ra, người của Mạt pháp chi địa đã mật báo rồi.

Dương Diệp đi thẳng kvào vấn đề, hắn vung kiếm,

- Nhân lúc ta vẫn chưa thay đổi chủ ý, mau đi đi.

Khóe miệng Vạn Thiên cong lên,

- Từ lâu đã nghe nói Vĩnh Hằng quốc độ Dương Diệp chính là đệ nhất thiên tài của đương kim thiên hạ, ta muốn lĩnh giáo.

Nói xong, hắn nhìn vê phía cửa truyền tống của Mạt pháp chi địa,

- Thần Cư huynh, đầu của người này coi như là lễ gặp mặt ta tặng cho ngươi!

Đúng lúc này!

Tiến kiếm minh đột nhiên vang lên.

Dương Diệp cầm kiếm đâm tới, một luồng kiếm quang lóe lên.

Con ngươi của Vạn Thiên đột nhiên co rút lại, hắn phản ứng cực nhanh, ở trước mặt hắn xuất hiện một vòng bảo hộ màu vàng cực dày.

Sau nửa hơi thở. Dương Diệp đã ở phía sau Vạn Thiên, mà vòng bảo hộ màu vàng trước mặt Vạn Thiên đã tách ra ở giữa. Rất nhanh giữa trán Vạn Thiên xuất hiện một giọt máu tươi.

Phía sau Vạn Thiên, Dương Diệp thu hồi kiếm.

Vùi

Toàn bộ thân thể Vạn Thiên trực tiếp tách ra từ giữa!

Dương Diệp quay đầu nhìn về phái truyền thống tống trận, khóe miẹng nhếch lên,

- Lợi hại không?

Trong truyền tống trận, một đạo thanh âm truyền,

- Cũng được!

Dương Diệp cười cười,

- Xin chỉ giáo!

Lúc này từ bên trong truyền tống trận một nam tử đi ra.

Chính là Tá Mạc câm đao.

Tay trái Tá Mạc nắm chuôi đao, chậm rãi bước về phía Dương Diệp, khi đi đến cách trước mặt Dương Diệp hơn mười trượng, đột nhiên, tay phải hắn rút đao.

Một tấc! VùiI

Một luồng đao khí lóe lên.

Nhỏ như sợi lông, nhanh như thiểm điện!

Mà đúng lúc này, Dương Diệp nhảy lên, trên không trung Dương Diệp hai tay câm kiếm rồi đột nhiên chém xuống.

Vùi

Tiếng xé rách vang lên, đao khí trực tiếp bị một kiếm này của Dương Diệp chém đứt.

Mà lúc này, đao của Tá Mạc ở xa xa lại ra thêm một tấc!

Trong sân, một tiếng rít bén nhọn chói tai vang lên, lại một luông đao khí lóe lên, lân này, đao khí so với lúc trước thì nhanh hơn, lực lượng cũng cường đại hơn.

Không trung, khóe miệng Dương Diệp lộ ra vẻ dữ tợn, hắn đã cắm kiếm vào vỏ kiếm, trong nháy mắt, hắn rút kiếm ra chém một nhát.

Trảm Thiên Bạt Kiếm thuật!

Vẫn là Trảm Thiên Bạt Kiếm thuật trước kia, nhưng người đã không phải là người trước kia, không chỉ như vậy, kiếm và vỏ kiếm cũng đã khác.

Một kiếm chém xuống. Âm!

Dương Diệp đột nhiên bị đẩy lui ước chừng hơn trăm trượng!

Mà xa xa, Tá Mạc đó không chỉ không lui nửa bước, ngược lại còn tiếp tục đi tới!

Dương Diệp lau máu tươi ở khóe miệng, sau đó cười nói:

- Không hổ là đao đạo đệ nhất nhân! Lợi hại!

Tá Mạc đột nhiên dừng chân, khẽ lắc đầu,

- Ở thời đại của Kỳ BỈ Thiên, đao của ta quả thật là đệ nhất đao đạo, nhưng trước đó thì không phải.

Dương Diệp nhíu mày,

- Thời đại trước đó?

Tá Mạc chậm rãi bước về phía Dương Diệp,

- Thời đại Thiên mệnh, một thời đại có thiên đạo.

Dứt lời, đao của Tá Mạc lại rời vỏ mấy tấc.

Vùi

Trong thiên địa có cái gì đó bị xé ral

Con ngươi Dương Diệp đột nhiên co rút lại, ở trước mặt hắn, không gian hoàn toàn tách ra, một đạo đao khí này so với lúc trước thì mạnh hơn mấy lần! Bên trong đạo đao khí này, hắn nhìn thấy lực lượng thuần túy, lực lượng vô cùng bá đạo, giống như có thể nghiền nát tất cải

Hai mắt Dương Diệp chậm rãi nhắm lại, hắn không lựa chọn trốn tránh, cũng không thể trốn tránh, bởi vì một đao này đã trực tiếp tỏa định hắn.

Kiếm của Dương Diệp ra khỏi vỏ.

Dùng kiếm làm vực.

Kiếm hiện tại của hắn kỳ thật có chút đơn điệu, nói không dễ nghe là đơn điệu, nhưng kỳ thật là ngắn gọn. Khi đối mặt với một số cường giả, kiếm kỹ hoa lệ gì căn bản không cũng vô dụng, đơn giản nhất, trực tiếp nhất mới là hữu hiệu nhất!

Một kiếm này đâm ra, một tiếng kiếm minh vang lên trong thiên địa.

Âm!

Không gian xung quanh Dương Diệp đột nhiên rung lên, mà bản nhân của Dương Diệp thì liên tục bạo lui, rít lên trên kiếm của hắn là một đạo đao khí, lúc này, đạo đao khí đó đang chậm rãi tiêu tán, nhưng mà cho dù là vậy, lực lượng ẩn chứa trong nó vẫn chấn cho Dương Diệp liên tục lui ra saul

Sau khi lui ra chừng trăm trượng, Dương Diệp ngừng lại, lúc này đao khí trên mũi kiếm của Dương Diệp cũng đã biến mất! Xa xa, Tá Mạc tiếp tục từ từ bước vê phía Dương Diệp,

- Không hổ là Thiên Tru, đao khí của ta cũng không thể lay động nó nửa phần!

Dương Diệp nhìn nhìn kiếm trong tay, quả thật nếu không phải là kiếm này, hắn vừa rồi đã không thể không cản được đạo đao khí đói

Ý lại ngoại vật?

Không!

Dương Diệp cảm thấy, lúc này nếu không ỷ lại ngoại vật, vậy chính là ngu.
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0