Chương 527: Ma tộc! Minh vực, Yêu vực! (2)
Chương 527: Ma tộc! Minh vực, Yêu vực! (2)Chương 527: Ma tộc! Minh vực, Yêu vực! (2)
Trâm mặc nửa ngày, Ma Kha hít sâu một hơi, sau đó lấy tay chỉ trời, nói:
- Ma Kha ta thề trước linh hồn, kiếp này chắc chắn ta sẽ phá bỏ đỉnh Kình Thiên khỏi thế gian này! Để cho ma nhân của Ma tộc ta không còn phải chịu sự cực khổ tại Ma vực!
Nói xong, Ma Kha quay người nhìn hơn bốn trăm thanh niên Ma tộc phía sau, nói:
- Thế giới loài người đã ở ngay trước mắt, chỉ cần vượt qua ngọn núi này là chúng ta có thể nếm thử mùi vị máu. thịt của nhân loại. Thù hận vạn năm, các ngươi không muốn tự tay báo hay sao?
- Muốn! Uống máu nhân loại, ăn thịt nhân loại!
- Ăn thịt nhân loại!
- Đi, đi theo lão đại, cho dù chết cũng muốn ăn một khối thịt nhân loại...
Ba canh giờ sau.
- Bành!
Hai chân Ma Kha mạnh mẽ đáp xuống mặt đất, nơi hắn vừa đặt chân ngay lập tức kịch liệt rung động, ngay lập tức, vô số khe hở thô to như các cánh tay nhanh chóng hkhuếch tán ra khắp bốn phía, không đến hai khắc, lấy Ma Kha làm trung tâm, mặt đất trong phạm vi mấy trăm trượng chung quanh đều đã rạn nứt...
Điều đáng nói là, lúc nàyd phía sau lưng Ma Kha chỉ có không đến hai trăm người...
Nhìn Cổ Vực thành xa xa giống như một điểm đen nho nhỏ, Ma Kha dữ tợn cười cười, nói:
- Nhân loại, Ma Kcha ta đến rồi đây!
Nói xong, Ma Kha mang theo các thanh niên Ma tộc sau lưng điên chạy tới phía Cổ Vực thành...
Cùng lúc đó, trên một bình nguyên nằm ở phía đông cách đó mấy ngàn dặm, một vòng xoáy đen kịt trống rỗng xuất hiện ngay giữa phiến bình nguyên. Khi vòng xoáy đen kịt ấy xuất hiện, sắc trời liền tối sâm lại, cùng lúc đó, phương viên mấy trăm dặm quanh vòng xoáy đen kịt ấy lập tức trở thành Xích Địa...
Yên lặng một hồi, vô số bóng đen mặc trường bào màu đen như bóng với hình bay ra từ bên trong vòng xoáy ấy. Chẳng mấy chốc, tại đó đã xuất hiện mấy trăm bóng đen!
Những hắc ảnh này cực kỳ quỷ dị, bởi vì bọn họ đang phiêu phù ở trong không trung, hơn nữa bọn họ không có bóng dáng!
Đúng lúc này, một danh thủ trong đám bóng đen ấy câm lấy một cái khóa sắt đen bóng đưa lên mũi ngửi ngửi, sau đó tham lam hít sâu một hơi, nói:
- Hương vị linh hồn của nhân loại, khặc khặc... Thật là khiến cho người ta hoài niệm mà...
Nói xong, đám bóng đen ấy đột nhiên bay về hướng Cổ Vực thành!
Bên ngoài Cổ Vực thành, Mã Dĩ Bình ở đằng kia vừa biến mất, khi mọi người đều đang nghi hoặc khó hiểu, một cỗ uy áp kinh khủng đột nhiên xuất hiện ngay trên đỉnh đầu mọi người. Cỗ uy áp ấy khiến cho vô số huyền giả ở đây lập tức trực tiếp bò ra trên mặt đất.
Mọi người kinh hãi, đúng lúc này, tâm mười thân hình Cự Long màu xanh dài khoảng mấy trăm trượng xuất hiện trên không bên ngoài Cổ Vực thành. Mười đầu cự long màu xanh không ngừng lăn lộn trên bầu trời, từng cỗ Long Uy không ngừng rơi xuống, khiến cho vô số huyền giả nhân loại ở phía dưới sợ đến vỡ mật!
- Là Thanh Long tộc của Yêu vực!
Nhìn thấy mười đầu Thanh Long, Hi Lạc công tử thân sắc ngưng trọng mà nói.
- Quá kiêu ngạo!
Lý Thanh Thủy bên cạnh hắn lạnh giọng nói một câu, cùng lúc đó, Tư Nguyên Ma Cầu đang lơ lửng ở trước mặt hắn bắt đầu xoay tròn!
Lúc này, Nam Cung Mộng lắc đầu, nói:
- Trước hãy rút vào trong Cổ Vực thành, người của Ma vực cùng Minh vực cũng đã tới!
Nghe vậy, hai người Hi Lạc công tử cùng Lý Thanh Thủy lập tức nhướng mày. Nếu như chỉ là mười đầu Thanh Long của Yêu vực, ba người bọn họ đương nhiên sẽ không cần rút đi! Thế nhưng nếu như tại tăng thêm đám gia hỏa biến thái của Ma vực cùng với bọn gia hỏa quỷ dị của Minh vực thì ba người bọn họ cũng không thể không kiêng kị!
Bởi vì nếu như không có nhân loại thì lũ tiểu tử của ba vực đó có lẽ sẽ tranh đấu với nhau, thế nhưng chỉ cần có nhân loại ở đây thì bọn họ chắc chắn sẽ kiên hợp với nhau để giải quyết nhân loại trước tiên! Không có biện pháp, mấy vạn năm qua, nhân loại ý nhiều hiếp ít đã nổi danh trong số tất cả các chủng tộc...
Cảm thụ được các loại khí tức lạ lãm tới từ bốn phía càng ngày càng gần, hai người Lý Thanh Thủy cùng Hi Lạc công tử không còn do dự thêm gì, Hi Lạc công tử liếc mắt nhìn các huyền giả sau lưng, sau đó trầm giọng quát:
- Không muốn chết thì mau trở lại Cổ Vực thành! Nhanh!
Nói xong, Hi Lạc công tử thả người nhảy lên không trung, cánh tay khẽ động, một thanh Cự Phủ cán dài hiện ra trong tay hắn!