Chương 5325: Tỉ tiện tu! (2)
Chương 5325: Tỉ tiện tu! (2)Chương 5325: Tỉ tiện tu! (2)
Người mới vừa xuất thủiI
Nghe vậy, thần sắc mọi người đều nặng nà.
Vừa rồi Dương Diệp thiếu chút nữa bị cánh tay kia tiêu diệt!
Thần sắc Dương Diệp cũng dần dần ngưng trọng lên.
Bởi vì vừa rồi cánh tay kia, cho hắn cảm giác quá kinh khủng!
Loại tình huống này, sau khi thực lực của hắn tăng cường, hắn chỉ ở trên người Đồ Sát cảm nhận qua. Mà vừa rồi chủ nhân của cánh tay kia, hiển nhiên còn không có dùng toàn lực!
Có thể nói, nếu như đối phương đi ra ngoài, bên bọn hắn tuyệt đối không ngăn nổi!
Nhưng đối phương không có ra tay, hiển nhiên là đang cố ky cái gìIDương Diệp ngẩng đầu nhìn thoáng qua hư không, cố ky cái gì? Hiển nhiên là đang cố ky Thiên Mệnh!
- Dương huynh, việc này sợ là còn phải bàn bạc kỹ hơn!
Viêm Vũ nói.
Vãng Sinh Tộc tộc trưởng nhẹ gật đầu.
- Xác thực cân bàn bạc kỹ hơn, không làm rõ ràng cường giả thân bí sau lưng Mạt Pháp Chi Địa kia, chúng ta tốt nhất đừng khinh cử vọng động cho thỏa đáng.
Từ vừa rồi đến xem, thực lực của người thần bí kia hiển nhiên vượt xa tất cả mọi người.
Dương Diệp cười nói:
- Ta biết.
Nói xong hắn liếc nhìn mọi người.
- Chư vị, các ngươi đi vê trước đi. Nhớ rõ, sau khi trở về, hết khả năng giữ liên lạc, tốt nhất là thành lập truyền tống trận, một khi có nguy hiểm, mấy thực lực khác nhanh chóng trợ giúp. Đương nhiên, nếu như có vấn đề, tùy thời liên hệ ta.
Vãng Sinh Tộc tộc trưởng và Viêm Vũ nhìn nhau, sau đó hai người nhẹ gật đầu, cuối cùng Viêm Vũ nói:
- Dương huynh, chúng ta cáo từ, bảo trọng.
Nói xong, hắn cùng Vãng Sinh Tộc tộc trưởng mang theo tộc nhân của mình quay người biến mất.
Dương Diệp nhìn về phía Dương tộc Đại trưởng lão không hề rời đi.
- Đại trưởng lão có lời sao?
Dương tộc Đại trưởng lão nhẹ gật đầu, nhưng có chút do dự.
- Như thế nào? Dương Diệp hỏi.
Đại trưởng lão than khẽ.
- Năm đó tổ tiên lấy mệnh bảo vệ Dương tộc, để cho Dương tộc ta được Cửu Thiên Thập Địa thừa nhận, nhưng sau nàng, Dương tộc ta chưa gượng dậy nổi. Đặc biệt là sau khi nàng biến mất, Dương tộc ta càng ngày càng tệ...
Nói đến đây, hắn nhìn thoáng qua Dương Diệp, sau đó nói:
- Hiện tại chúng ta đối với người trong tộc nói, ngươi là người của Dương tộc ta, chúng ta sẽ để cho ngươi trở thành đại biểu Dương tộc, trọng chấn tin tưởng của thế hệ trẻ Dương tộc, không đúng, hẳn là tin tưởng của toàn tộc chúng ta.
Dương Diệp trầm mặc.
Đại trưởng lão lại nói:
- Nếu như ngươi chú ý, chúng ta...
Dương Diệp cười nói:
- Chú ý cái gì, chỉ cân các ngươi không sợ bị ta liên lụy là tốt rồi!
Nghe vậy, thân sắc của Đại trưởng lão buông lỏng, tảng đá trong lòng rơi xuống, hắn cười nói:
- Cho dù ngươi có phiền phức ngập trời, Dương tộc ta cũng nguyện ý cùng ngươi tiến thối. Lời ấy của lão phu, không có chút hư giải
Huyết mạch của Dương Diệp không phải huyết mạch thuần chính của Dương tộc, nhưng vậy thì như thế nào?
Chỉ cần là nhân tài, hết thảy đều không là vấn đề, hơn nữa nghiêm chỉnh mà nói, Dương Diệp đúng là hậu đại của Dương tộc, tuy huyết mạch mỏng manh, đã biên giới hóa, nhưng chỉ cần có huyết mạch của Dương tộc là đủ rồi, cho dù là huyết mạch đã cực kỳ mỏng manh.
Bởi vì cái này đại biểu hắn là người Dương tộc!
Thực lực!
Bất cứ lúc nào, thực lực mới là trọng yếu nhất.
Không có thực lực, sự tình không là vấn đề cũng có thể biến thành vấn đề, có thực lực, hết thảy sự tình đều không là vấn đề!
Một lát sau, Đại trưởng lão mang theo cường giả Dương tộc quay người rời đi.
Trong tràng chỉ còn lại Thương Mộ, Sát Tịch còn có Kiếm Vô Địch và Thanh Huyền.
Kiếm Vô Địch nhìn thoáng qua không gian đám người Mạt Pháp Chi Địa rời đi, sau đó nói:
- Bọn hắn không đơn giản, hơn nữa mặc dù lúc này đây bọn hắn thua chạy, nhưng thực lực chỉnh thể vẫn còn, ngươi phải cẩn thận. Dương Diệp gật đầu.
- Ta sẽ để người điều tra.
Kiếm Vô Địch vỗ vai Dương Diệp.
- Thực lực của ngươi không tệ, nhưng kiếm đạo đều là loại hình cực đoan... Ai, sau này cẩn thận một chút, không nên bị kiếm khống chế. Còn nữa, tiểu tử ngươi không giống như một Kiếm Tu, càng giống một ti tiện tu, mánh khóe và tâm tư xấu rất nhiều!
Dương Diệp:
Kiếm Vô Địch cười ha ha, sau đó xoay người cùng Thanh Huyền biến mất.
Dương Diệp lắc đầu cười cười, sau đó nhìn vê phía Thương Mộ và Sát Tịch, Thương Mộ nói:
- Chủ thượng nàng như thế nào?
Dương Diệp nói khẽ:
- Yên tâm, ta sẽ đi tìm nàng.
Chuyện của Kỳ Bỉ Thiên và A Tú, hắn tự nhiên sẽ không quên, này cũng là chuyện hắn lo lắng nhất hiện tại. Phải biết, Thiên Mệnh Lão Đại còn khủng bố hơn Mạt Pháp Chi Địa nhiều!
Hai người gật đầu, sau đó lặng yên rời đi. Sau khi hai người rời đi, Dương Diệp quay người, ở trước mặt hắn không xa, một nữ tử đi tới!
Đồ Sát!
Hai mắt Dương Diệp híp lại, nắm chặt kiếm trong tay, tùy thời chuẩn bị liều mạng!