Chương 5352: Lão tổ! Dương tộc lão tổ! (1)
Chương 5352: Lão tổ! Dương tộc lão tổ! (1)Chương 5352: Lão tổ! Dương tộc lão tổ! (1)
Vừa rồi bọn hắn đánh một cái cũng thiếu chút nữa bị cạo chết, Nhị Nha còn muốn bọn hắn đánh nhiều mấy cái!
Dương Diệp cười khổ.
Dương Diệp đánh giá thực lực của Nhị Nha một chút, thực lực của Nhị Nha bây giờ hẳn tương đương hắn và An Nam Tĩnh. Nếu như lại thêm lực phòng ngự biến thái của nàng, thì mạnh hơn hai người một chút!
Về phần lúc trước Nhị Nha giết chết Cự Ảnh Nhân... Kỳ thật căn bản không phải nàng đơn giết, phải biết trước khi Nhị Nha ra, hắn và An Nam Tĩnh đã cùng đối phương chiến lâu như vậy, có thể nói, Cự Ảnh Nhân kia đã bị hắn và An Nam Tĩnh tiêu hao đến nỏ mạnh hết đà, sau đó Nhị Nha đi ra kiếm tiện nghi.
Đương nhiên, không thể nghi ngờ, Nhị Nha cũng vô cùng kinh khủng.
Lúc này An Nam Tĩnh đột nhiên nói:
- Làm sao tìm được các nàng?
Dương Diệp trâm mặc. Làm sao tìm được Kỳ Bỉ Thiên và A Tú?
Đây là một vấn đề lớn!
Ở biên giới Tứ Duy Vũ Trụ này, hắn một chút cũng chưa quen, làm sao tìm được?
Tiểu Bạch!
Con mắt Dương Diệp đột nhiên sáng lên, hắn vội vàng kêu Tiểu Bạch ra, mà giờ khắc này Tiểu Bạch vẫn còn nằm ngáy o. . O..., bị Dương Diệp đánh thức, nàng có chút bất mãn ôm đầu của Dương Diệp cọ cọ.
Nàng muốn ngủi
Dương Diệp ngượng ngập cười cười, sau đó nói:
- Tiểu Bạch, trước đừng ngủ, giúp ta một chuyện.
Tiểu Bạch vuốt vuốt mắt cho tỉnh táo, sau đó nhìn về phía Dương Diệp.
Dương Diệp cười nói:
- Ngươi có thể liên lạc với A Tú không?
Hắn biết, quan hệ của tiểu gia hỏa này và A Tú là cực kỳ tốt, ban đầu ở Thủy Nguyên Chi Địa, chính là nàng triệu hồi A Tú tới!
Nghe được lời của Dương Diệp, Tiểu Bạch trừng mắt, triệu hồi A Túi
Nàng nhìn thoáng qua bốn phía, sau một lúc lâu, hai mắt nàng chậm rãi đóng lại.
Ước chừng hơn một phút sau, Tiểu Bạch mở mắt, sau đó tiểu trảo nàng chỉ nơi xa xa.
- Bên kia?
Dương Diệp hỏi.
Tiểu Bạch nhẹ gật đầu, tiểu trảo bắt đầu vung múa.
Rất nhanh, Dương Diệp đã minh bạch. Ý tứ của Tiểu Bạch là nàng cảm nhận được khí tức của Thiên Tú, nhưng nàng không liên lạc được, còn nguyên nhân, ý tứ của nàng là nàng không cảm giác được linh khí quá xal
Cách quá xal
Phương pháp tìm người của nàng chính là dùng linh khí, cảm thụ linh khí, lợi dụng linh khí đến tìm kiếm người mà nàng muốn tìm, hoặc là lợi dụng huyền khí đến truyền âm...
Không thể không nói, năng lực này là vô cùng kinh khủng!
Ít nhất Dương Diệp hắn làm không được như vậy!
Dương Diệp quay đầu nhìn về phương hướng Tiểu Bạch chỉ, chỗ đó là một vùng sao trời, vô biên vô hạn, hắn căn bản nhìn không tới cuối.
Trâm mặc một cái chớp mắt, Dương Diệp nói:
- Chúng ta đi thôi!
Tiểu Bạch gật đầu, lúc này An Nam Tĩnh xuất hiện ở trước mặt nàng, An Nam Tĩnh nhìn nàng.
- Vì sao không biết nói chuyện?
Tiểu Bạch mở to mắt, sau đó há miệng, một chữ bay ra.
Biết!
Nhưng không có âm thanh.
An Nam Tĩnh lắc đầu, quay người rời đi.
Dương Diệp cười ha ha, ôm Tiểu Bạch đi theo.
Kỳ thật vấn đề này hắn đã sớm hỏi qua. Tiểu Bạch không phải là không biết nói chuyện, mà là phương pháp nàng nói chuyện bất đồng nhân loại, nàng là linh thú, có thể nói, linh thú các nàng có phương thức trao đổi riêng của mình!
Để cho Tiểu Bạch nói chuyện, giống như để nhân loại đi học Thú ngữ... Hỏi một nhân loại xem vì cái không biết Thú ngữ, này có chút tâm thân a. Sở dĩ nàng biết hình dáng của miệng khi phát âm, kỳ thật là bởi vì nàng và Dương Diệp ở chung quá lâu, đã hiểu ngôn ngữ của nhân loại.
Kỳ thật có thể là nàng không thích nói tiếng người, giống như Dương Diệp hắn, hắn cũng không quá nguyện ý dùng phương pháp của Yêu Thú trao đổi với Yêu Thú.
Đương nhiên, những thứ này chỉ là việc nhỏ! Trong tinh không, Dương Diệp ôm Tiểu Bạch và An Nam Tĩnh tiếp tục đi tới.
Trong tinh không mịt mờ, vô biên vô hạn, thân sắc Dương Diệp cực kỳ ngưng trọng, bởi vì hết thảy trước mặt hắn đều không biết, hắn căn bản không biết phía trước có cái gì!
Bất kể như thế nào, hắn nhất định phải tìm được Kỳ Bỉ Thiên và A Tú.
Tìm được các nàng, chuyện thứ nhất là mang theo Kỳ Bỉ Thiên và A Tú trở về diệt Mạt Pháp Chi Địa, sau đó đối kháng Thiên Mệnh Lão Đại!
Dùng thực lực của hắn bây giờ, căn bản không có cách tiêu diệt Mạt Pháp Chi Địa!
Trừ lần đó ra, hắn cũng phải nhắc nhở Kỳ Bỉ Thiên và A Tú chuyện của Thiên Mệnh Lão Đại, để cho các nàng cẩn thận một chút.
Không biết trải qua bao lâu, Dương Diệp và An Nam Tĩnh đột nhiên ngừng lại.
Ở trước mặt hai người bọn họ, có một vòng xoáy màu đen quỷ dị.
Dương Diệp và An Nam Tĩnh nhìn nhau, rất nhanh, hai người lựa chọn vượt qua vòng xoáy màu đen kia, nhưng ngay lúc này, bất ngờ xảy ra, vòng xoáy màu đen kia lập tức mở rộng, sau đó dùng tốc độ cực nhanh thôn phệ về phía Dương Diệp và An Nam Tĩnh!
Dương Diệp nhíu mày, đây là cái quỷ gì?
Không dám khinh thường, hắn và An Nam Tĩnh không ngừng lui về phía sau, nhưng vòng xoáy màu đen kia phong tỏa lại bọn hắn, không ngừng cắn nuốt!
Dương Diệp vung tay, một mảnh kiếm quang kích xạ về phía vòng xoáy màu đen!
Nhưng kiếm quang còn chưa tới gần vòng xoáy màu đen đã bị cắn nuốt sạch sẽ.
- Này lại tôn tại gì?
Sắc mặt Dương Diệp âm trâm, không ngừng cùng An Nam Tĩnh lùi lại.
Ngay lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên xuất hiện ở trên vai của Dương Diệp, nàng nhìn thoáng qua vòng xoáy màu đen kia, sau đó tiểu trảo nắm Linh Trượng nhẹ nhàng vung lên, trong chốc lát, chung quanh vô số linh khí bay thẳng đến vòng xoáy màu đen, nhưng trong khoảnh khắc, vòng xoáy màu đen cắn nuốt sạch những linh khí kial
Tiểu Bạch ngây ngẩn cả người.
Như vậy liên không còn? - Rống!
Ngay lúc này, trong vòng xoáy màu đen kia đột nhiên truyền ra một tiếng rống giận dữ, ngay sau đó, tốc độ cắn nuốt của vòng xoáy màu đen kia bắt đầu nhanh hơn, điên cuồng nhanh hơn!
Sắc mặt Dương Diệp đại biến, lần nữa lôi kéo An Nam Tĩnh lui về phía sau.
Mà trên vai Dương Diệp, Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, nàng nhìn vòng xoáy màu đen, có chút khó hiểu, làm sao lại không có hiệu quả chứ?
Rất nhanh, tiểu trảo nàng vung múa rất nhanh, vô số linh khí tụ tập về phía vòng xoáy, nhưng lúc này, vòng xoáy màu đen đột nhiên ngừng lại.
Hữu hiệu?
Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, trên mặt lộ ra nụ cười sáng lạn, nhưng sau một khắc, vòng xoáy màu đen xoay tròn rất nhanh, ngay sau đó, ở trong ánh mắt kinh ngạc của Dương Diệp và An Nam Tĩnh, vòng xoáy cắn nuốt hết linh khí mà Tiểu Bạch tụ tập tới!
Sau đó một cỗ khí tức cường đại từ trong đó chấn động rai
- Nó thôn phệ những linh khí kia, sẽ trở nên càng mạnh mẽ hơn!
Dương Diệp trâm giọng nói.
An Nam Tĩnh nhìn thoáng qua Tiểu Bạch, ý kia hiển nhiên là, tiểu gia hỏa ngươi làm chuyện tốt!
Tiểu Bạch che cặp mắt của mình, sau đó nàng nhanh như chớp chạy vào trong Hồng Mông Tháp.
Quá thật xấu hổ chết người ta rồi.
Bên ngoài Hồng Mông Tháp, sắc mặt của Dương Diệp và An Nam Tĩnh có chút khó coi.
Làm sao bây giờ?
Đương nhiên là chạy!
Dương Diệp và An Nam Tĩnh vội vàng chạy, nhưng vòng xoáy màu đen kia không buông tha bọn hắn, tiếp tục đuổi theo.
Lúc này đây, vòng xoáy màu đen không muốn giết bọn hắn, mà là muốn linh khít
Dương Diệp đương nhiên sẽ không cho nó linh khí, hắn cũng không biết bên trong rốt cuộc là vật gì, thời điểm này nếu như cho đối phương huyền khí, vô cùng có khả năng chính là tự sát.
Ngay lúc này, vòng xoáy màu đen kia ngừng lại, sau một khắc, sắc mặt Dương Diệp và An Nam Tĩnh đại biến, bởi vì ở trước mặt bọn họ, không gian nơi đó trực tiếp phân giải, rất nhanh, một khe hở không gian xuất hiện ở trước mặt bọn hắn!
Đồng thời, ở bốn phía xuất hiện từng vết nứt không gian quỷ dị, những vết nứt không gian quỷ dị này tầng tầng bao bọc bọn hắn. Đã bị bao vây! Dương Diệp quay đầu nhìn về phía vòng xoáy màu đen. - Muốn đánh nhau sao?