Chương 5354: Đồ chơi rác rưởi (1)
Chương 5354: Đồ chơi rác rưởi (1)Chương 5354: Đồ chơi rác rưởi (1)
Thật khủng khiếp!
Đây là cảm giác đầu tiên của Dương Diệp!
Thời điểm này, hắn đã ứa ra mồ hôi lạnh. Người trước mắt này, coi như kém Đồ Sát, khẳng định cũng không kém bao nhiêu. Không đúng, người trước mắt này chắc chắn sẽ không yếu hơn Đồ Sát!
Gia hỏa này, mới ra đã một kích đánh nát
nhục thể của Đệ Nhất Thần, thực lực này, chỉ có Đồ Sát mới có thể làm được!
Thiên Mệnh Lão Đại thì không cần phải nói.
Giờ phút này Dương Diệp cũng có chút nghĩ mà sợ, bởi vì nếu như Dương Bất Tử nhằm vào hắn, hắn nhất định là xanh cỏI
Đánh không lại, đây là thật sự đánh không
lail
Thời đại Thiên Mệnh, thiên kiêu vô số, người trước mắt này cũng giống như Kỳ Bỉ Thiên, nhất định là thiên kiêu trong thiên
kiêu. Một bên, sắc mặt đám người Tá Mạc đã thay đổi.
Xảy ra chuyện! Xảy ra chuyện lớn!
Bọn hắn trăm cay nghìn đắng cứu cường giả tuyệt thế ra, rõ ràng con mẹ nó là tổ tiên của Dương Diệp!
Tổ tiên!
Tổ tiên của Dương Diệp!
Trên đời này còn có chuyện tình vô nghĩa hơn nữa sao?
Thần sắc đám người Tá Mạc đã biến thành vô cùng khó coi, giống như ăn mười cân phân người!
Không có chuyện tình càng biệt khuất, càng bi thảm hơn nữal
Tá Mạc có chút nghiêng đầu.
- Các ngươi đi trước!
ĐI
Xa xa, linh hôn thể của Đệ Nhất Thần không chút do dự xoay người rời đi. Vừa rồi một chớp mắt kia, hắn biết, hắn tuyệt đối không phải đối thủ của đối phương, người trước mắt này, là một cấp bậc với Thiên Mệnh Đồ Sát!
Loại lão quái vật này, căn bản không phải hắn có thể đối kháng!
Sau lưng Tá Mạc, Lệ Đế cũng lựa chọn thối lui.
Chỉ còn Tá Mạc! Dương Diệp nhìn thoáng qua đám người Đệ Nhất Thần, sau một khắc, hắn gâm thét.
- Dám phạm Dương tộc ta, lão tử đuổi giết ngươi đến chân trời góc biển!
Nói xong hắn bay thẳng về phía đám người Đệ Nhất Thần.
Nói đùa, thời điểm này không đánh chó mù đường còn đợi lúc nào?
Một bên, Dương Bất Tử nghe được lời này của Dương Diệp, không khỏi khẽ gật đầu, trong mắt tràn đầy vẻ tán thưởng.
Thiên phú không tệ, thực lực không tệ, còn có đảm lượng!
Nàng bây giờ càng xem càng thích, dù sao cũng là người trong tộc của mình! Mà Dương Bất Tử nàng, lại là người có quan niệm gia tộc cực kỳ mạnh, trong tộc của mình xuất hiện một hậu bối như vậy, nàng tự nhiên rất cao hứng.
Kỳ thật nàng thêm chú ý nữa là An Nam Tĩnh ở bên cạnh Dương Diệp, đối với An Nam Tĩnh, nàng càng vừa ý hơn!
Thu hồi suy nghĩ, Dương Bất Tử nhìn về phía Tá Mạc.
- Ngươi ngăn ta?
Tá Mạc trâm giọng nói:
- Tiền bối nuốt lời! Dương Bất Tử nhe răng cười.
- Nuốt lời? Ngươi muốn ta giết hậu bối của Dương tộc ta, ngươi có biết hay không?
Tá Mạc trâm mặc một cái chớp mắt, sau đó lắc đầu.
- Không cần nhiều lời. Lúc này đây, là chúng ta ngu xuẩn.
Ngu xuẩn!
Nói không hối hận đó là giả, kỳ thật, từ đầu hắn đã có chút bận tâm Dương Bất Tử và Dương Diệp có quan hệ gì, nhưng lúc trước Mặc Du nói sẽ không có quan hệ.
Mà hắn cũng nghĩ như vậy, hai người cách xa nhau niên đại lâu như vậy, làm sao có thể có liên hệ gì?
Nhưng sự thực là có liên hệt!
Tá Mạc lui vê phía sau một bước, hắn diệt đi tất cả ý muốn trong đầu, tay phải nắm chặt đao bên hông.
Đó là một thanh đao mới tinhl
Trước mặt Tá Mạc, Dương Bất Tử cười lạnh, sau một khắc, nàng câm đao mãnh liệt bổ một phát.
Cơ hồ là cùng một lúc, Tá Mạc cũng rút đao!
Đao ra, thiên địa rạn nứt!
Một đao kia, mang theo một cỗ khí thế quyết đánh đến cùng. Đối mặt loại cường giả này, hắn không có phần thắng gì, nhưng hắn dám chiến, hơn nữa còn là lấy mệnh tương chiến!
Nhưng hắn đối mặt là một nhân vật đã từng phách tuyệt đương đại!
Khí thế, niên đại đó có vô số thiên chi kiêu tử, Dương Bất Tử và Kỳ Bỉ Thiên cũng chỉ là một cái trong số đó, nhưng thiên chi kiêu tử kia đều rất yêu nghiệt.
Bởi vì bọn họ và Thiên Mệnh sinh ở một thời đại.
Thiên Mệnh năm đó để cho vô số tồn tại không thể không cúi đầu!
Tuy như thế, nhưng cái này không thể phủ nhận bọn hắn cường đại.
Một đao của Tá Mạc vừa chém xuống, trong nháy mắt, cả người hắn bay ra ngoài vạn trượng!
Áp chết
Xa xa, Tá Mạc vừa dừng lại, khóe miệng của hắn tràn ra một ngụm máu tươi.
Xa xa, Dương Bất Tử lạnh nhạt nói:
- Có thể tiếp được một đao của ta, ngươi coi như là hảo hán. Bất quá cái này không có ý nghĩa gì. Nói xong, tay phải nàng khiêng đao ném về phía Tá Mạc.
Một đao rất bình thường, nhưng lại có lực lượng bá đạo không gì sánh kịp!
Xa xa, chân phải Tá Mạc nhẹ nhàng kéo một phát, tay phải nắm chặt chuôi đao, đối mặt một đao không thể đỡ kia, hắn chỉ có chiến!
Liêu một trận tử chiến!
Đao ra, rơi xuống!
Xùy-I
Đao trong tay Tá Mạc nổ bể, thời điểm đao của Dương Bất Tử muốn chém lên đầu Tá Mạc, một cánh tay đen nhánh bắt được bờ vai của Tá Mạc, sau đó quăng ra ngoài trăm trượng, cùng lúc đó, bàn tay kia vung quyền đánh vào trên chuôi đại đao.