Chương 5362: Hoặc là động thủ, hoặc là câm miệng! (1)
Chương 5362: Hoặc là động thủ, hoặc là câm miệng! (1)Chương 5362: Hoặc là động thủ, hoặc là câm miệng! (1)
Dương Diệp lắc đầu cười cười. - Nhanh làm chính sự!
Tiểu Bạch gật đầu, sau đó thu hồ lô kia vào, tiếp đó nàng nhìn vê phía đầu rông to.
Linh mạchI
Một linh mạch thật lớn!
Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, kéo gia hỏa này vào Hồng Mông Tháp al
Khi Tiểu Bạch nhìn thấy cự long, ý nghĩ đầu tiên là như vậy!
Nàng cầm Linh Trượng vung múa, rất nhanh, linh khí trong trận pháp đều bị nàng hấp thu, những dây thừng màu vàng quấn quanh ở trên người cự long cũng dân dần hư ảo. Đối diện Dương Diệp, hắc y nhân cầm đầu cười nói:
- Dương Diệp, không nghĩ tới ngươi thật dám đến, xem ra, ngươi rất tự tin với mình!
Dương Diệp nhìn về phía hắc y nhân kia.
- Hoặc là động thủ, hoặc câm miệng.
Hắc y nhân cười gắn:
- Dương Diệp, mở to hai mắt của ngươi nhìn xem bốn phía. Dương Diệp nhìn thoáng qua bốn phía.
CXUY XUY XUY...
Ở bên ngoài trăm trượng, không gian đột nhiên tầng tầng vỡ ra.
Mai phục!
Hiển nhiên đám người hắc y nhân đã sớm tính đến Dương Diệp trở về.
Hắck y nhân cười ha ha.
- Dương Diệp a Dương Diệp, nếu ngươi không đến, chúng ta thật hết cách với ngươi, nhưng ngươi lại muốn tới. Chứng kiến kết giới chung quanh không? Không gian chung quanh đã bị bí pháp gia cố, Linh Tổ của ngươi không phải rất lợi hại sao? Để cho nó thử xem có thể phá vỡ hay không? Ngươi...
Nói ở đây, thanh âm của hắc y nhân đột nhiên im bặt.
Bởi vì một đạo kiếm quang hung ác bổ về phía hắn!
Sắc mặt hắc y nhân biến hóa, tay phải nắm chắc thành quyền, sau đó đấm ra một quyền, khí lãng ngưng tụ thành một tấm thuẫn chắn ở trước mặt hắn.
Phòng thủ!
Trong kiếm của Dương Diệp ẩn chứa lực lượng quá mạnh, liều mạng sẽ thảm hại hơn! Kiếm chí!
Âm!
Tấm thuẫn ầm ầm nổ tung, hắc y nhân thì bị chấn ra ngoài ngàn trượng.
Những hắc y nhân ở chung quanh đang muốn ra tay, Dương Diệp câm kiếm quét ngang, kiếm ý cường đại chấn động ra, những người kia còn chưa ra tay đã bị chấn liên tục lùi lại!
Dương Diệp cũng không có ra tay, mà rút lui về tới bên cạnh Tiểu Bạch.
Tiểu tử này mới trọng yếu nhất!
Trong một vùng hư không khác, Hoang Doanh mang theo Hoang Tộc và cường giả các giới nhìn Dương Diệp và đám hắc y nhân, im lặng không nói.
Thần sắc mọi người cực kỳ ngưng trọng.
Bởi vì Dương Diệp còn mạnh hơn trước.
Sau một lúc lâu, Hoang Doanh nói:
- Mọi người không cần suy nghĩ nhiều, hắn càng mạnh mẽ hơn, đối với chúng ta mà nói không phải chuyện xấu. Chúng ta và hắn không có xung đột lợi ích trực tiếp, có hắn ở đây, Mạt Pháp Chi Địa sẽ tâm tồn cố ky, đối với chúng ta mà nói, này là một chuyện tốt! Nghe vậy, thần sắc mọi người khẽ buông lỏng.
Như Hoang Doanh nói, có Dương Diệp ngăn Mạt Pháp Chỉ Địa, đối với Hoang Tộc và bọn hắn mà nói, là một chuyện tốt. Nếu như không có Dương Diệp, Mạt Pháp Chi Địa độc đại, đối với bọn họ là một tai nạn.
Xa xa.
Dưới sự trợ giúp của Tiểu Bạch, những dây thừng màu vàng trên người cự long đã càng ngày càng ít.
Dương Diệp cũng không có ra tay, bởi vì những dây thừng kia hầu như đã dung nhập vào trong nhục thể của cự long, để cho hắn ra tay, kiếm của hắn có thể phá vỡ dây thừng, nhưng có thể sẽ làm bị thương cự long, hơn nữa hắn cần chấn nhiếp đám người hắc y nhân kia.
Mà đám người hắc y nhân kia cũng không có ra tay
Mới vừa rồi giao thủ, đã để cho bọn hắn rõ ràng nhận thức được bọn họ và Dương Diệp chênh lệch!
Bây giờ tiếp tục ra tay, thuần túy là muốn chết.
Đám người hắc y nhân không ra tay, Dương Diệp cũng không ra tay.
Rất nhanh, toàn bộ dây thừng màu vàng bị Tiểu Bạch khu trừ, lúc này Tiểu Bạch nhếch miệng cười cười, sau đó nhìn Thần Linh Thần Mạch quơ múa tiểu trảo.
Tất cả mọi người biết rõ nàng là có ý gì!
Bên kia, sắc mặt đám người Hoang Doanh cực kỳ khó coi.
Không cần phải nói, Thiện Linh kia nhất định đang lừa Thần Linh Thần Mạch, muốn lừa nó đi!
Những người khác hiển nhiên cũng ý thức được điểm ấy, sắc mặt khó coi, nếu như Thần Linh Thần Mạch này đi theo tiểu gia hỏa kia...
Ngay lúc này, cách đó không xa xảy ra bất ngờ.
Âm ầm!
Ở trong kết giới, đại địa đột nhiên run lên kịch liệt, rất nhanh, một ngọn núi lớn đột nhiên sụp đổ, ngay sau đó, một cự nhân giơ ngọn núi lớn kia lên!
Toàn thân cự nhân do từng cự thạch to lớn màu đen ngưng tụ thành, ở trước mặt nó, thiên địa cũng có chút nhỏ bé.
Thật sự quá lớn!
Tiểu Bạch nhìn thoáng qua cự nhân, sau đó nàng vội vàng nhìn về phía cự long, tiểu trảo quơ quơ.
Hiển nhiên là gọi cự long theo nàng chạy!
Cự long nhìn Tiểu Bạch hồi lâu, cuối cùng nó nhìn về phía Dương Diệp cách đó không xa.
- Nhân loại?
Dương Diệp nhìn thoáng qua cự long, khẽ gật đầu.
- Như thế nào?
Cự long trầm giọng nói:
- Nếu như ta theo ngươi rời đi, linh khí của giới này sẽ bắt đầu tiêu tán, tối đa mười năm, thế giới này sẽ tan vỡ.
Dương Diệp lạnh nhạt nói:
- Ngươi muốn ở lại không?
Cự long lắc đầu.
- Nhân loại, ngươi rất cường đại, ngươi có bằng lòng thủ hộ ta, thủ hộ thế giới này hay không?
Dương Diệp nao nao, sau đó hắn quyết đoán lắc đầu.