Chương 5401: Phàm kiếm! (2)
Chương 5401: Phàm kiếm! (2)Chương 5401: Phàm kiếm! (2)
Trận Đạo Tử trâm giọng nói:
- Cần rất nhiều rất nhiều thứ, thứ nhất cần Vạn Giới phối hợp, thứ hai, cần người, tốt nhất là cường giả Mệnh Cảnh, thứ ba, cần một trận nhãn!
- Trận nhãn?
Dương Diệp hỏi.
Trận Đạo Tử gật đầu.
- Tâm trận, kỳ thật đã có thích hợp rồi, chính là Thân Linh Linh Mạch. Ta muốn dùng nó làm trận nhãn, bản thân nó liên chiếm giữ ở Vĩnh Hằng Quốc Độ, nếu như dùng nó làm trận nhãn, nó có thể phát huy ra lực lượng lớn nhất.
Dương Diệp hỏi.
- Đối với nó có hại không?Trận Đạo Tử nhìn vê phía Dương Diệp.
- Đây phải nhìn các ngươi! Nếu như các ngươi có thể đỡ nổi, trận pháp kia chính là dệt hoa trên gấm, thậm chí có thể phát ra tính tác dụng mấu chốt, nhưng nếu như các ngươi ngăn không được, hết thảy đều không cần nói nữa!
Dương Diệp cười nói: - Cũng phải!
Bọn hắn xác thực không thể gởi gắm hy vọng ở trên trận pháp, trận pháp, chỉ có thể tạo tác dụng phụ trợi
Lúc này Trận Đạo Tử lại nói:
- Trừ lần đó ra, còn có một điểm, chính là cần Linh Tổ tương trợ.
- Vì sao?
Dương Diệp hỏi.
Trận Đạo Tử nói:
- Bởi vì cần linh khí rất nhiều, trận pháp cần rất nhiều linh khí, cân chứa đựng vô số linh khí ở bên trong, như vậy trận pháp mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất. Có thể nói, không có Linh Tổ, trận pháp này căn bản không thầnh lập nổi, nàng là một điểm mấu chốt nhất!
Dương Diệp suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Có thểt
Trận Đạo Tử nhìn về phía Dương Diệp.
- Đa tại
Dương Diệp cười cười.
- Là chúng ta cám ơn ngươi. Nói xong hắn quay đầu truyền âm, rất nhanh, Đinh Thược Dược xuất hiện ở trước mặt hắn.
Dương Diệp nói:
- Đây là Đinh Thược Dược, ân, nàng xem như quân sư của Vạn Giới Thành, ngươi có cần gì, có thể trực tiếp tìm nàng, nàng sẽ phối hợp ngươi lập trận pháp. Trừ lân đó ra, tộc nhân của ngươi đều có thể tới nơi này, đương nhiên, ngươi cũng biết, mặc dù nơi đây linh khí nồng nặc nhất, nhưng cũng là chỗ nguy hiểm nhất, ít nhất trước mắt là như vậy! Cho nên cần nghĩ kĩI
Trận Đạo Tử nhẹ gật đầu.
- Không nghĩ xong thì sẽ không tới.
Đây là cơ hội cuối cùng để tộc hắn vùng lên. Bởi vì ở chỗ này, bọn hắn thứ nhất là an toàn, ít nhất không có nguy hiểm như ở ngoài, thứ hai là có thể đạt được tài nguyên, đây mới là trọng yếu nhất!
Dương Diệp nhẹ gật đầu.
- Không nghĩ xong thì sẽ không tới.
Đây là cơ hội cuối cùng để tộc hắn vùng lên. Bởi vì ở chỗ này, bọn hắn thứ nhất là an toàn, ít nhất không có nguy hiểm như ở ngoài, thứ hai là có thể đạt được tài nguyên, đây mới là trọng yếu nhất! Dương Diệp nhẹ gật đầu.
- Nếu như cần Linh Tổ, tùy thời liên hệ ta.
Nói xong, hắn quay người rời đi.
Rất nhanh, ở dưới sự hỗ trợ của Đinh Thược Dược, cả Vạn Giới Thành nhiều hơn một trận pháp, trận pháp này bao trùm cả Vạn Giới Thành, trừ lần đó ra, trận pháp còn có năng lượng ba động, những chấn động là này khuếch trương về phía Vạn Giới.
Trong Hồng Mông Tháp.
Dương Diệp cũng không có nhúng tay quản chuyện của Vạn Giới Thành, cũng không cần hắn nhúng tay, hiện tại ở trong Vạn Giới Thành, thế lực khắp nơi đều tương đối thăng bằng, có thể nói, chỉ cân hắn không xảy ra vấn đề, Vạn Giới Thành sẽ không loạn!
Đương nhiên, một khi hắn xảy ra vấn đề, một vài người sẽ có bảng cửu chương rồi.
Trong phòng tu luyện, Dương Diệp xếp bằng ngồi dưới đất, trước mặt hắn là Kiếm Tổ.
Hiện tại chẳng biết tại sao, đối với kiếm khác hắn thật không cảm thấy quá hứng thú.
Cho dù là Táng Mệnh Kiếm, kiếm này mạnh, thế gian ít có địch thủ, nhưng hắn vẫn không có hứng thú đi lấy kiếm này. Dùng vẫn sẽ dùng, bất quá kiếm này không phải Chủ Kiếm của hắn! Dương Diệp nhìn trước mắt Kiếm Tổ, quay đầu qua lại, những ngày qua từng màn không ngừng xuất hiện ở trong đầu hắn.
Lúc trước hắn cùng với Kiếm Tổ gặp nhau, sau đó cùng Kiếm Tổ chung một chỗ trải qua vô số sự tình... thậm chí có lúc Kiếm Tổ bị vắng vẻ qua.
Đặc biệt là khi hắn được Kiếm Thủ, Kiếm Tổ yên lặng một đoạn thời gian rất lâu, bởi vì lúc đó, Kiếm Thủ là đệ nhất kiếm!
Mà phía sau, hắn lại tăng thêm một ít kiếm, ví dụ như Thiên Mệnh Kiếm gần đây...
Dương Diệp khẽ vuốt Kiếm Tổ, qua hồi lâu, hắn nói khẽ:
- Xin lỗi.
Lúc trước, hắn quá truy cầu cái gọi là kiếm cường đại, do đó không để ý đến Kiếm Tổ một mực ở bên cạnh hắn. Từ trên góc độ nào đó mà nói, hắn lý giải kiếm đã đi sai đường.
Không có kiếm mạnh nhất, chỉ có kiếm thích hợp mình nhất!
Giờ phút này, hắn rốt cuộc xem như minh bạch lúc trước vì sao Tiêu Dao Tử lại ném kiếm, sau đó vì sao lần nữa lấy lại kiếm thuộc về hắn!
Ném kiếm, là một loại cảnh giới, một loại cực hạn cảnh giới của Vô Tình Kiếm Đạo, vạn vật không thể dính tâm, cho dù là kiếm cũng không được; Mà lần nữa cầm lấy kiếm, đây cũng là một loại cảnh giới! Một loại cảnh giới của kiếm đạo bản tâm!
Vô tình, không có nghĩa là tuyệt tình, cầm lấy kiếm, kỳ thật hắn câm lên chính là bản tâm lúc trước của mình.
Cái gì gọi là bản tâm?
Người không quên sơ tâm, được gọi là bản tâm.
Đột nhiên Dương Diệp nở nụ cười, hắn cầm lấy Kiếm Tổ, sau đó đi ra ngoài phòng tu luyện, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Kiếm Tông, chỗ đó là chỗ của đám người Tô Thanh Thi, rất nhanh, ánh mắt hắn dời xuống, hắn nhìn thấy Tiểu Bạch và Nhị Nha, không biết hai tiểu gia hỏa lại đang chơi trò gì.
Huyền Giả Đại Lục, Tiểu Thiên Thế Giới, Đại Thiên thế giới... Hôm nay Tam Duy Vũ Trụ...
Cùng nhau đi tới, mình theo đuổi là cái gì?
Trong lòng Dương Diệp tự hỏi.
Đáp án rất nhanh thì đi raI
Thủ hội
Thủ hộ hết thảy thân nhân, dùng kiếm thủ hộ, mà kiếm, cũng là đối tượng hắn bảo vệ, kiếm không phải công cụ, là thân nhân mà Dương Diệp hắn cần phải bảo vệ.
Niệm đến tận đây. ÔNGI
Một tiếng kiếm reo vang vọng toàn bộ bầu trời, ngay sau đó, trong tay Dương Diệp, một thanh kiếm màu đỏ phóng lên cao, bay lượn trên bầu trời.
Tiếng kiếm reo chấn động toàn bộ thiên địal
Lúc này trong phòng tu luyện, An Nam Tĩnh ngẩng đầu nhìn về phía Kiếm Tổ, sau một lúc lâu, nàng nói khẽ:
- Nửa bước Phàm Kiếm!
Nửa bước Phàm Kiếm!
Phàm Kiếm!
Như thế nào là Phàm Kiếm?
Lúc ban đầu, rất bình thường, nhưng đó cũng là chân thật nhất.
Chân thật nhất, tiếp xúc bất phàm.
Phàm Kiếm!