Chương 5410: Ta mắt nhìn xuống đám mây! (1)
Chương 5410: Ta mắt nhìn xuống đám mây! (1)Chương 5410: Ta mắt nhìn xuống đám mây! (1)
Hai bóng trắng trước mắt này, đúng là Kỳ Bỉ Thiên và Thiên Túi!
Hai người nguyên bản thời đại khác nhau, nhưng đã trở thành bằng hữu.
Tính khí rất hợp!
Nghe được lời của Thiên Tú, Kỳ Bi
Thiên ngẩng đầu nhìn về phía xa xa, ở trong tỉnh không xa xôi, nàng nhìn thấy một ít điểm sáng thần bí.
- Hẳn vậy!
Kỳ Bi Thiên đột nhiên nói.
Thiên Tú quay đầu nhìn về phía Kỳ Bỉ Thiên, Kỳ Bi Thiên nói khẽ:
- Tứ Duy Vũ Trụ xa hơn chúng ta tưởng tượng, chứng kiến những điểm sáng kia không? Những điểm sáng kia hẳn là một cứ điểm của bọn hắn, không gian sau điểm sáng, khả năng mới thật sự là Tứ Duy Vũ Trụ. Thiên Tú khẽ gật đầu.
- Không sao, đánh là được.
Kỳ Bỉ Thiên cười nói:
- Đúng, đánh là được.
Nói xong nàng giống như nghĩ đến cái gì, quay đầu nhìn thoáng qua.
- Không biết hiện tại tiểu tử kia như thế nào!
Nghe vậy, Thiên Tú quay người nhìn về phía xa xa. Qua hồi lâu, nàng nói khẽ:
- Hắn không phải một người nhận thua, tin tưởng ta, hắn sẽ theo tới, chúng ta đi thôi!
Ngay lúc này, một bóng trắng đột nhiên xuất hiện.
Nhìn thấy bóng trắng này, hai mắt Kỳ Bỉ Thiên híp lại, trong mắt là địch ý sâu đậm.
Xa xa bóng trắng kia đúng là Bạch Y Thiên Mệnh.
Bạch Y Thiên Mệnh dừng bước lại, nàng nhìn thoáng qua Kỳ Bỉ Thiên và Thiên Tú, sau đó nói:
- Sắp đột phá a, hắn bị Lão Đại theo dõi, mạng nhỏ sắp khó giữ được.
Nói xong, thân hình run lên, trực tiếp biến mất.
Thiên Tú nói:
- Giết không?
Kỳ Bỉ Thiên lắc đầu.
- Người này không giống ba Thiên Mệnh khác... Nói đến đây, nàng quay đầu nhìn về phía Tam Duy Vũ Trụ, nhíu mày.
- Tiểu tử kia lại làm cái gì? Lại bị Thiên Mệnh Lão Đại theo dõi?
Thiên Tú lắc đầu.
- Hắn một mực rất biết gây chuyện!
- Trở vê không?
Kỳ Bỉ Thiên hỏi.
Thiên Tú hỏi.
- Ta và ngươi liên thủ, có thể thắng Thiên Mệnh Lão Đại kia không?
Kỳ Bỉ Thiên suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu.
- Hắn đánh không lại.
Thiên Tú nói khẽ:
- Vậy trước tiên đi đột phá, sau đó tìm nàng đánh!
Kỳ Bỉ Thiên cười ha ha.
- Được, đánh. Bị nàng ép mấy vạn năm, lúc này đây, không phải là nàng chết, chính là ta vong, ha ha...
Nói xong, thân hình hai người run lên, biến mất ở xa xa.
Ước chừng một lúc lâu sau, hai nữ đột nhiên ngừng lại, bởi vì xa xa, có người đang đại chiến.
Là một nữ tử tay câm trường đaol
Dương Bất Tử!
Mà cùng Dương Bất Tử đại chiến, là một nữ tử bên hông treo hồ lô rượu, là Đồ Sát!
- Thiên Mệnh!
Kỳ Bỉ Thiên lạnh nhạt nói:
- Lại xuất hiện một cái!
Hai tay Thiên Tú chậm rãi nắm lại, đúng lúc này, trong tỉnh không xa xôi, một luồng khí tức kinh khủng đột nhiên cuốn tới, rất nhanh, từng cự nhân xuất hiện ở trong vùng sao trời kia.
Khoảng chừng hơn hai mươi tên, hơn nữa mỗi một vị đều mặc khôi giáp màu tử kim, tay câm búa lớn dài đến gần mười trượng.
Những người khổng lồ này đứng ở vùng tinh không kia, tựa như một Chiến Thần, uy áp và khí thế ngập trời chấn động toàn bộ tinh không.
Nhưng nam tử cầm đầu lại là một nam tử giống như nhân loại!
Mà sau lưng nam tử nhân loại này, còn có một đại yêu hình thể to lớn, hình giống như Sư, hai mắt con đại yêu này đỏ sậm, giống như đèn lồng, tứ chi giống như từng cây trụ! Nam tử nhân loại mặc trường bào màu đen, đầu đội nón trụ, trong tay hắn nắm một cây trường thương, thương so với bình thường dài hơn một chút, mũi thương đã gãy một đoạn nhỏ, giống như bị vũ khí sắc bén gì gọt mất.
Theo nam tử này và những Cự nhân kia xuất hiện, cách đó không xa Đồ Sát và Dương Bất Tử lập tức ngừng lại, hai nữ quay đầu nhìn về phía nam tử, mặt không biểu tình.
Nam tử dừng bước lại, nhìn thoáng qua chúng nữ, cuối cùng ánh mắt của hắn rơi vào trên người Đồ Sát, trong nháy mắt, thân sắc hắn băng lạnh xuống.
- Thiên Mệnh!
Đồ Sát nhếch miệng cười cười.
- Thật không ngờ, cự nhân có nhân loại từ bên kia đi ra, xem ra, ngươi đã đầu nhập vào bên kial
Nam tử lạnh lùng nói:
- Giết!
Theo thanh âm nam tử rơi xuống, đại yêu sau lưng hắn đột nhiên tung người nhảy vọt, bay thẳng đến Đồ Sát.
Đồ Sát khóe miệng cười lạnh, tung người nhảy vọt, đá ra một CƯớc.
Âm! Theo một tiếng nổ vang, đại yêu bị chấn lùi lại, nhưng lúc này, một cây trường thương ởi tới trước mặt của Đồ Sát, mà Đồ Sát hiển nhiên đã đoán trước từ sớm, hai tay mãnh liệt hợp lại, chộp lấy cây trường thương, ngay sau đó nàng lấn người về phía trước đá một cước.
Khi nàng vung chân, chủ nhân của trường thương cũng vung chân.
Âm!
Hai người vừa chạm vào đã phân, mỗi người trở về chỗ cũ!
Đồ Sát nhìn thoáng qua nam tử cách đó không xa, cười lạnh.
- Thật có tài nha.
Nam tử đội đầu khôi nhìn thoáng qua đám người Kỳ Bỉ Thiên.
- Bọn ngươi đều là cường giả của Tam Duy Vũ Trụ, vì sao đi cùng Thiên Mệnh?
Dương Bất Tử nhíu mày.
- Mắt chó của ngươi mù sao, ngươi thấy ta ở cùng với nàng?
Hai mắt nam tử đội đầu khôi híp lại.
- Ngươi muốn chết?
Dương Bất Tử thò tay ngoắc một cái.