Chương 5446: Không phải nàng năm đó! (1)
Chương 5446: Không phải nàng năm đó! (1)Chương 5446: Không phải nàng năm đó! (1)
Theo thanh Hành Đạo Kiếm xuất hiện, ở đó lập tức trở nên yên tính.
Mà giây phút khi thấy nữ tử váy trắng đốt hồn, đám người của cái bóng kia lại lùi lại nhanh hơn. Có thể nhìn ra được, bọn họ rất kiêng ky.
Trong lòng Dương Diệp hoảng hốt, trực tiếp thi triển ra Kiếm Vực mạnh mẽ trấn áp ngọn lửa trên người nữ tử váy trắng!
Nữ tử váy trắng liếc nhìn Dương Diệp, sau đó ngẩng đầu liếc nhìn thanh Hành Đạo Kiếm, thoáng cái, nàng cầm kiếm phóng lên cao. Mà ngọn lửa trên toàn thân nàng đã chậm rãi biến mất.
Tất cả mọi người đều ngẩng đầu.
Trong không trung, Hành Đạo Kiếm đột nhiên bắn xuống nhanh như điện.
Rất nhanh, mọi người nhìn thấy hai đường kiếm quang giống như hai lưu tinh bốc cháy va chạm vào nhau theo cách thức kịch liệt nhất.
Âm!Trong không gian trên đỉnh đầu của mọi người có rất nhiều kiếm khí đột nhiên chấn động ra, tất cả mọi người ở đó đều lùi lại, những kiếm khí chấn động ra thật sự quá mứic khủng khiếp. Nhưng chẳng bao lâu, không gian kia bình tĩnh lại, chỉ trong giây lát liền thấy một nữ tử từ trong không trung rơi nhanh xuống!
Đó chínhc là nữ tử váy trắng!
Chỗ sau lưng nàng có máu tươi giống như một dòng suối nhỏ chảy ra.
Mà ở cách đỉnh đầu của nữ tử váy trắng khoảng trăm trượng, Hànhk Đạo Kiếm trực tiếp hạ xuống.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt Dương Diệp đại biến, vội vàng vọt tới trước mặt nữ tử váy trắng, tay phải hắn đỡ lấy vòng eo của nàng và trực tiếp đưa nàng đến bên trong Hồng Mông tháp.
Dương Diệp bỗng nhiên ngẩng đầu, Hành Đạo Kiếm đã đi tới đỉnh đầu hắn!
Dương Diệp hoạt động cổ, trong tay xuất hiện một thanh kiếm đen!
Táng Mệnh Kiếm kìm chế kiếm của Thiên Mệnh!
Lần này, hắn muốn xem thử Táng Mệnh Kiếm có thể kìm chế Hành Đạo Kiếm hay không!
Dương Diệp chợt giãẫm mạnh chân phải một cái.
Âm!
Mảnh không gian dưới chân hắn trực tiếp vỡ vụn! Mà bản thân hắn lại cầm kiếm phóng lên cao.
Ở trong ánh mắt của vô số người, kiếm của Dương Diệp đâm vào trên mũi kiếm của Hành Đạo Kiếm.
Hai đầu kiếm đối nhau!
Hai kiếm vừa mới tiếp xúc, một kim loại chói tai vang lên trong không trung làm màng nhĩ của mọi người ở đó đau đớn, mà Dương Diệp đứng mũi chịu sào còn bị thất khiếu chảy máu!
Răng rắc!
Đúng lúc này, một tiếng vỡ ròn tan đột nhiên vang lên.
Kiếm nứt ral
Tất cả mọi người nhìn về phía hai thanh kiếm này, sắc mặt đám người Kiếm Vô Địch lập tức trầm xuống.
Bởi vì kiếm gấy là Táng Mệnh Kiếm!
Âm!
Lúc này, Dương Diệp từ trong không trung nhanh chóng rơi xuống, Hành Đạo Kiếm cũng không truy kích, mà xoay người biến mất ở cuối chân trời.
Đám người Kiếm Vô Địch vội vàng đỡ lấy Dương Diệp, lúc này, toàn thân Dương Diệp đầy những vết kiếm, từng vết kiếm lại giống như cắt qua Dương Diệp, vô cùng kinh người. Phía xa, cái bóng kia tất nhiên không bỏ qua cơ hội này, hắn đang muốn ra tay. Đúng lúc này, một đường khí tức cường đại đột nhiên từ bên phải kéo tới.
Cái bóng kia quay đầu, lúc này đã có một bóng người đi tới trước mặt của hắn, cùng lúc đó, một nắm đấm đã đánh về phía đầu hắn.
Cái bóng cũng nắm chặt nắm đấm, sau đó đánh ra một quyền!
Âm!
Hai bóng người chỉ vừa va chạm đã tách ra, cách nhau mấy trăm trượng!
Đối diện cái bóng là một nữ tử, đó chính là Dương Bất Tử!
Nhìn thấy Dương Bất Tử, cái bóng kia gần giọng nói:
- Đáng chết!
Vừa rồi lão đại Thiên Mệnh ra tay, đúng là thời điểm tốt nhất để hắn giải quyết Dương Diệp cùng Vạn Giới thành, nhưng hắn không ngờ được nửa đường lại có một Dương Bất Tử xông ral
Đúng lúc này, không gian ở trước mặt hắn đột nhiên truyền ra một giọng nói:
- Mau lui lại
Là giọng nói người thần bí kia! Nghe được tiếng nói này, cái bóng kia vốn có chút do dự, lúc này đã xoay người dẫn theo người của mình biến mất.
Tới nhanh, lui cũng nhanh!
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, bọn họ liên biến mất ở trong tâm mắt của mọi người.
Dương Bất Tử không đuổi theo, nàng nhìn nắm đấm của mình, trên nắm đấm đã cháy đen một mảnh. Nàng ngẩng đầu liếc nhìn qua phía xa, im lặng một lát lại quay đầu nhìn vê phía đám người An Nam Tĩnh:
- Người này không đơn giản, bảo tiểu tử kia nhanh chóng khôi phục.
Nói xong, nàng xoay người biến mất.
Một phía khác, cuộc chiến đấu giữa đám người Mạt Pháp cùng Thiên Tú, Kỳ Bỉ Thiên đã ngừng lại.
Nói chính xác là hai nàng Kỳ Bỉ Thiên đã thoát khỏi vòng vây của bọn họi
Đây cũng là nguyên nhân thực sự khiến cái bóng kia vội vàng rời đi, một khi hai nàng chạy trở về, cộng thêm Dương Bất Tử, bọn họ gần như không có bất kỳ phần thắng nào!
Quyết đoán lui đi!
Trong tinh không, người thần bí nhìn chăm chú vào phía trước, không biết đang nhìn gì.
Lúc này, Thụ Vô Biên ở bên cạnh hắn đột nhiên nói:
- Hai nàng này có thực lực quá mạnh mẽ. Nếu như ngươi không để lộ ra thực lực chân chính, chúng ta chống lại các nàng cũng không có gì phần thắng!
Người thần bí khẽ nói:
- Ta chỉ muốn ngăn chặn các nàng, chưa từng muốn giết các nàng! Cho dù là Dương Diệp, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, ta cũng không muốn giết hắn!
- Vì sao?
Thụ Vô Biên có chút không hiểu.
Đám người bên trái cũng nhìn về phía người thần bí.
Người thần bí khẽ nói:
- Đừng quên kẻ địch của các nàng cùng Dương Diệp là chúng ta, nhưng cũng là Thiên Mệnh. Bọn họ sớm muộn cũng sẽ phải chống lại Thiên Mệnh.
- Vì sao không liên thủ?
Tá Mạc đột nhiên hỏi một câu.
Người thần bí lắc đầu:
- Không phải người cùng một đường. Hơn nữa, ta cần phải Linh tổ này!
Tá Mạc trầm giọng nói:
- Buông tha Linh tổ và liên thủ cùng bọn họ, nhất định có thể đánh một trận cùng Thiên Mệnh.
Dương Diệp không phải là một người, mà là cả vũ trụ ba chiều, hơn nữa còn có loại cường giả như Kỳ Bỉ Thiên cùng với Thiên Tú giúp đỡ, có thể nói, nếu như liên thủ với Dương Diệp, bọn họ muốn đối đầu với Thiên Mệnh, cũng không phải là chuyện không thể làm được!