Chương 5456: Lấy tâm phá mệnh! (1)
Chương 5456: Lấy tâm phá mệnh! (1)Chương 5456: Lấy tâm phá mệnh! (1)
Rõ ràng, nữ tử váy trắng muốn hi sinh
chính mình!
Mà vào lúc này, một lực lượng thần bí đột nhiên bao phủ lấy nàng.
Kiếm Vực!
Ngọn lửa trên thân của nữ tử váy trắng lập tức bị mạnh mẽ trấn ép xuống!
Dương Diệp kéo nữ tử váy trắng đến bên cạnh và liếc nhìn nàng nói:
- Ta đã từng nói, Dương Diệp ta không muốn bất kỳ kẻ nào hy sinh vì mình cả.
Nữ tử váy trắng nhìn thẳng vào Dương
Diệp:
- Hai người cùng chết sao?
Dương Diệp toét miệng cười:Dương Diệp toét miệng cười:
- Ta không muốn chết, tuy nhiên nếu như không thể không chết thì cũng là chuyện bất đắc dĩ rồi.
Tuy đang cười nhưng nước mắt tràn ra khỏi khóe mắt Dương Diệp.
Đoạn đường hắn tới đây đã có rất nhiều người biến mất.
Tam tỷ Huyết Nữ của U Minh Điện, Dương Vô Địch, Mạc lão... Còn Nhị Nha lúc trước vì khôi phục bản thể cho hắn nữa, trong trí nhớ của hắn còn có rất nhiều người.
Chết!
Ai cũng không muốn chết, nhưng hắn càng không muốn dùng mạng của người khác đổi lấy cơ hội sống cho mình.
Dương Diệp xoay người nhìn về phía đám người Diêm Quân đã bao vây qua:
- Đi lần này tuy có thể sống, nhưng trong lòng sẽ cả đời khó yên. Kiếm của Dương Diệp ta không cầu kiếm đạo vô địch, nhưng câu không thẹn với lòng.
Oongl
Lúc này, Kiếm Tổ trong tay Dương Diệp chấn động mạnh, một tiếng kiếm ngân xé không, xông thẳng lên tận trời.
Kiếm ý cùng sát ý trên người Dương Diệp điên cuồng tăng vọt, vào giờ phút này khí tức của hắn cũng không ngừng tăng lên.
Cách đó không xa, Diêm Quân im lặng sau một lát, khẽ nói:
- Vũ trụ ba chiều, nhân tài xuất hiện vô số Người thần bí khẽ gật đầu:
- Đứng trước sự sống chết... chính là thời điểm thử thách lòng người, cũng thử thách kiếm tâm nhất...
Nơi nào đó trên đám mây, trước bàn cờ, nữ tử đột nhiên liếc nhìn xuống phía dưới, im lặng trong chớp mắt, nữ tử hơi cong khóe miệng:
- Thật hay cho một câu không thẹn với lòng, kiếm đạo bản tâm thấy chân, thấy chí, thấy thuần... Tất cả theo tâm tạo ra, lấy tâm phá mệnh. Lại một người tránh thoát được gông xiềng này.
Vũ trụ bốn chiều.
Kiếm ý cùng sát ý của của Dương Diệp đã đạt đến một tồn tại cực kỳ khủng khiếp, trong mắt những cường giả Mệnh cảnh xung quanh đều lộ ra vẻ kiêng ky!
Trước đó Dương Diệp đã là phàm kiếm, bây giờ hắn rõ ràng lại lân nữa được tăng lên!
Có thể nói, ở đó ngoại trừ nữ tử váy trắng cùng Diêm Quân và người thân bí, không có người nào có thể đỡ được một kiếm của Dương Diệp!
Dương Diệp ngẩng đầu liếc nhìn vào trong không trung, im lặng trong chớp mắt, hắn thu hồi ánh mắt và nhìn vê phía hai người Diêm Quân: - Một đấu một chứ?
Chiến!
Giờ phút này, Dương Diệp đã quên mất sống chết, chỉ muốn đánh một trận!
Diêm Quân lắc đầu:
- Thật ra ta không phải sợ hãi ngươi, nhưng lúc này một đấu một cùng ngươi sẽ không có ý nghĩa nào.
Hắn nhìn về phía người thần bí kia:
- Ngươi thấy thế nào?
Người thần bí gật đầu:
- Dĩ nhiên là giết!
Vừa dứt lời, người thần bí đã lập tức biến mất.
Phía xa, hai tay Dương Diệp đột nhiên cầm kiếm bổ về phía trước mặt.
Một kiếm này đã tăng thêm lực Kiếm Vực cùng với hai tâng ý cảnh!
Âm!
Trong nháy mắt, lấy Dương Diệp làm trung tâm, bên trong phạm vi không gian mấy trăm trượng lập tức đổ nát chôn vùi, cùng lúc đó, rất nhiều kiếm quang đột nhiên xuất hiện ở bên trong một mảnh Kiếm Vực này.
Kiếm quang nghiền nát!
Nhưng theo người thần bí kia cùng Diêm Quân ra tay cùng lúc, những kiếm quang này lập tức tiêu tan thành mây khói, tuy nhiên vào lúc này, Dương Diệp cũng đã dẫn theo nữ tử váy trắng lùi đến ngoài mấy vạn trượng!
Diêm Quân cười lạnh:
- Các ngươi còn muốn chạy sao? Các ngươi suy nghĩ quá nhiêu rồi!
Vừa dứt lời, hắn giơ tay phải lên và kéo nhẹ.
Cách mấy vạn trượng, một thanh trường mâu đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp cùng nữ tử váy trắng!
Dương Diệp giơ tay lên chém một kiếm.
Âm!
Thanh trường mâu này lập tức bị đánh bay!
Tuy nhiên lúc này, Diêm Quân cùng người thân bí lại đồng thời xuất hiện ở trước mặt của hắn.
Diêm Quân lắc đầu:
- Các ngươi vẫn còn muốn trốn à? Có phải là quá ngây thơ hay không? Vừa dứt lời, hai tay hắn giơ lên, trong nháy mắt, thanh trường mâu này trực tiếp mang theo một chùm tia sáng màu đen bắn nhanh về phía Dương Diệp cùng nữ tử váy trắng.
Nữ tử váy trắng vừa muốn ra tay, nhưng đã bị Dương Diệp trực tiếp đưa đến bên trong Hồng Mông tháp. Trước đó nữ nhân này cứng rắn chống lại Diêm Quân cùng người thần bí, cộng thêm mạnh mẽ đốt hồn khiến cơ thể bị tiêu hao. Tuy nàng đã bị hắn ngăn cản, nhưng vẫn tổn thương nguyên khí cùng cơ thể của mình, bây giờ, nếu như nàng tiếp tục ra tay thì thật sự chính là muốn chịu chết!
Sau khi đưa nữ tử váy trắng vào Hồng Mông tháp, Dương Diệp chợt rút kiếm chém ra một phát.
Âm!
Một kiếm này trực tiếp chém bay thanh trường mâu này, nhưng trong chớp mắt, một bàn tay màu đen đột nhiên ấn ở trước ngực của hắn.
Phụt!
Trong miệng Dương Diệp trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, hắn lập tức bay ngược đến ngoài vạn trượng.
Người còn chưa dừng lại, một thanh trường mâu lại một lần nữa xuyên qua không trung lao đến. Cùng lúc đó, xung quanh có hơn mười đường khí tức cường đại giống như hơn mười ngọn núi lớn ép xuống trên người hắn.
Ngoài ra, Kiếm Vực của hắn mới xuất hiện liền trực tiếp vỡ vụn!
Giờ phút này, Dương Diệp biết có lẽ mình phải chết rồi!
Không còn gì có tác dụng nữa.
Thực lực tuyệt đối nghiền ép!
Tuy nhiên, Dương Diệp vẫn không dự định giơ tay chịu trói.
Vào lúc hắn chuẩn bị đốt hồn, Diêm Quân cùng với người thần bí đột nhiên ngừng lại và đồng thời xoay người, trong phút chốc, hai tàn ảnh trực tiếp lao tới bọn họ.
Âm ầm!
Theo hai tiếng nổ lớn vang lên, Diêm Quân cùng với người thần bí liên tục lui lại!
Hai khuôn mặt quen thuộc xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp!
Đó chính là Kỳ Bỉ Thiên cùng Thiên Túi!