Chương 5487: Càng rơi vào nguy hiểm, càng bị ép vào đường cùng lại càng khủng khiếp! (2)
Chương 5487: Càng rơi vào nguy hiểm, càng bị ép vào đường cùng lại càng khủng khiếp! (2)Chương 5487: Càng rơi vào nguy hiểm, càng bị ép vào đường cùng lại càng khủng khiếp! (2)
Xuy!
Một luồng kiếm quang ở nơi đây vừa lóe lên đã biến mất!
Này lũ mục tiêu của kiếm quang chính là Diêm Quân!
Những khí thể tuy lợi hại, nhưng tại sao hắn phải liều chết cùng những khí thể này?
Trực tiếp giết Diêm Quân lại được rồi!
Phía xa, Diêm Quân nhíu mày, tay phải hắn thỏ ra phía trước, một hỏa thần lôi bắn ra nhanh như điện chớp, nhưng theo một kiếm của Dương Diệp lao đến, hỏa thần lôi trực tiếp bị một kiếm chém nát.
GT269307
Sau khi thần lôi vỡ nát, một thanh kiếm chém xuống đầu Diêm Quân!
Diêm Quân nheo mắt lại, tay phải hắn ấn nhẹ xuống phía dứoi. Âm!
Từ trong cơ thể hắn đột nhiên có một ngọn lửa bạo phát ra, trong ngọn lửa có rất nhiều lôi điện bắn nhanh. Mà những ngọn lửa này cùng những lôi điện này vẫn không thể ngăn cản được kiếm của Dương Diệp!
Âm!
Theo một kiếm chém xuống, Diêm Quân trực tiếp bị chấn động đến ngoài mấy nghìn trượng, mà lúc này, rất nhiều khí thể màu đen đột nhiên xuất hiện ở xung quanh của Dương Diệp, những khí thể màu đen còn tà ác hơn trước, tốc độ cũng nhanh hơn.
Sắc mặt Dương Diệp không hề thay đổi, chân phải nhẹ nhàng giãm một cái.
Âm!
Những khí thể màu đen trực tiếp bị đẩy lui, mặc dù không bị đánh tan, hơn nữa hắn cũng có cách nào giải quyết chúng, nhưng chỉ cần hắn không cứng rắn chống lại những khí thể màu đen, chúng cũng không thể bắt được hắn.
Sau khi một bước đẩy lui những khí thể màu đen, Dương Diệp trực tiếp nâng kiếm vọt về phía Diêm Quân.
Phía xa, Diêm Quân lạnh lùng nhìn Dương Diệp, khóe miệng hắn có vết máu tươi khiến người khác dễ chú ý.
Kiếm càng lúc càng gần, vẻ mặt Diêm Quân đột nhiên trở nên dữ tợn, hắn há miệng ra, một hỏa lôi điện màu đỏ đột nhiên từ trong miệng hắn bắn ra nhanh như điện chớp.
Âm! Theo một tiếng nổ lớn vang lên, tia kiếm quang này ầm ầm tiêu tan, Dương Diệp trực tiếp bị chấn động trở lại chỗ cũ.
Dương Diệp cúi đầu liếc nhìn kiếm trong tay mình, kiếm của hắn tự nhiên lại bị cháy đen.
Tay phải của Dương Diệp nhẹ nhàng chấn động, Kiếm Tổ lập tức khôi phục lại bình thường. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Diêm Quân, lúc này, một hỏa lôi điện đã bắn tới.
Dương Diệp cầm kiếm đâm một cái.
Âm!
Dương Diệp trực tiếp bị đẩy lui gần nghìn trượng, hắn vừa dừng lại, rất nhiều khí thể màu đen xung quanh giống như từng con rắn độc lại lao về phía hắn.
Tay phải của Dương Diệp rút kiếm đảo qua, những khí thể màu đen trực tiếp bị đẩy lui, mà vào lúc này, Diêm Quân đột nhiên xuất hiện ở trước mặt của hắn. Cùng lúc đó, một hỏa thần lôi trực tiếp đánh về phía đầu hắn!
Lúc này, Kiếm Hồ bên thắt lưng của Dương Diệp khẽ run lên, ngay sau đó, một thanh kiếm đen phóng lên cao, trực tiếp đâm về phía hỏa thần lôi kia, Dương Diệp bước nhanh về phía trước và chém xuống một kiếm!
Âm! Một kiếm này vừa xuống, Diêm Quân bị cứng rắn đẩy lui, nhưng thân lôi trên đỉnh đâu Dương Diệp cũng đã đánh bay thanh kiếm đen, trực tiếp lao vê phía đầu của Dương Diệp!
Dương Diệp nhíu mày, thần lôi này có uy lực khác hẳn trước kial
Bản thểt
Trong đầu Dương Diệp đột nhiên xuất hiện hai chữ này. Bây giờ ngọn lửa này là bản thể, nói cách khác, Diêm Quân vì để cho uy lực của thần lôi này càng cường đại hơn, bởi vậy đã để cho bản thể thần lôi rời khỏi hắn.
Nghĩ đến đây, Dương Diệp hơi cong khóe miệng và vỗ nhẹ vài cái vào ngực mình, rất nhanh liên có một bóng trắng vọt ra.
Tiểu Bạch!
Giây phút khi Tiểu Bạch xuất hiện đó, thần lôi này vừa vặn rơi xuống. Tiểu Bạch toét miệng cười và mở miệng hút một cái, trong nháy mắt, hỏa thần lôi trực tiếp trở nên mờ ảo!
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Diêm Quân biến sắc, đang muốn thu hồi thần lôi kia. Mà lúc này, Tiểu Bạch ôm lấy hỏa thần lôi đang muốn chạy trốn kia, sau đó lại kéo nó tới bên trong Hồng Mông tháp.
Trên Phi Thăng Đài, Tiểu Bạch dùng một linh khí bao phủ hỏa thân lôi, mỗi khi hỏa thần lôi muốn chạy trốn, nàng sẽ hút một cái, sau đó hỏa thân lôi kia lại lập tức kinh sợ.
Tiểu Bạch rõ ràng rất có hứng thú về hỏa thần lôi, móng nhỏ thỉnh thoảng vỗ một cái.
Dương Bất Tử đang chữa thương liếc nhìn Tiểu Bạch, tiểu tử này...
Bên ngoài Hồng Mông tháp, có thể nói là vẻ mặt Diêm Quân lúc này cực kỳ khó coi, hắn cùng hỏa thân lôi kia là một khối, nhưng vì có thể làm cho uy lực lớn nhất, cuối cùng hắn vẫn lựa chọn để cho bản thể của hỏa thân lôi đi ra. Dưới tình huống này, uy lực bọn họ liên thủ mới có thể đạt được mức độ lớn nhất, nhưng hắn quên mất một điểm!
Đó chính là Thiện Linh!
Trên người của Dương Diệp có một Thiện Linh, Thiện Linh này trời sinh khắc linh vật thiên địa!
Đúng là tiền mất tật mang!
Dương Diệp liếc nhìn đóa hoa sen đen trên tay Diêm Quân, trước mắt, hoa sen đen này có uy hiếp lớn nhất đối với hắn, bởi vì kiếm của hắn cũng chém không vỡ được những khí thể do hoa sen đen huyễn hóa ra. Hơn nữa, hắn còn không thể để cho những hoa sen đen tới gân người!
Có lẽ chỉ có cơ thể Nhị Nha mới có thể nhận lấy những khí thể này!
Phía xa, Diêm Quân nhìn chằm chằm Dương Diệp, đóa sen trong tay hắn nhanh chóng xoay tròn, hoa trong không gian xung quanh giống như héo rũ, bắt đầu tàn dần và mờ ảo.
Chôn vùi!
Một lực lượng mang tính hủy diệt đột nhiên xuất hiện ở xung quanh.
Nguy hiểm!
Đây là cảm giác đầu tiên của Dương Diệp, nhưng kiếm ý quanh người hắn lại càng lúc càng mạnh!
Kiếm đạo sinh tử!
Càng nguy hiểm, càng rơi vào đường cùng thì kiếm đạo càng mạnh, càng khủng khiếp!
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, vẻ mặt Diêm Quân càng khó coi hơn!