Chương 553: Đao ý thất trọng! (2)
Chương 553: Đao ý thất trọng! (2)Chương 553: Đao ý thất trọng! (2)
Nói xong, thân hình Mạc Cuồng khẽ động, bắn mạnh về phía Dương Diệp.
Ánh mắt của Dương Diệp triệt để lạnh như băng, đời này hắn ghét nhất kẻ khác uy hiếp người nhà của hắn! Mạc Cuồng trước mắt hắn, hôm nay sẽ phải chết!
Không chút do dự, Dương Diệp rút kiếm chém! Một đạo kiếm khí kim sắc kích xạ ra, đạo kiếm khí này nhanh như tia chớp!
Kiếm ý ngũ trọng!
sắc mặt của ba người Bạch Phong kịch biến, hiển nhiên, bọn họ không nghĩ tới Huyền giả mới vương giả cảnh Ngũ phẩm trước mắt vậy mà đã lĩnh ngộ kiếm ý ngũ trọng!
Còn Hiểu Vũ Tịch một bên thì lại rũ mắt xuống, không biết là đang suy nghĩ cái gì.
Nhìn thấy một kiếm này, Mạc Cuồng vừa vọt tới trước người Dương Diệp chợt thấy giật mình, thân hình đang mãnh liệt bắn ra vội vàng dừng lại, sau đó thét to một tiếng, bổ một chưởng về phía kiếm khí kim sắc của Dương Diệp!
- OanhI
Một tiếng nổ lớn cất lên vang vọng. Sau khi tiếng vang qua đi, sắc mặt của ba người Bạch Phong ở một bên lại một lần nữa biến hóa! Bởi vì lúc này nơi ngực trái của Mạc Cuồng chẳng biết từ lúc hnào đã xuất hiện một lỗ kiếm!
- Ngươi đến tột cùng là ail
Mạc Cuồng nhìn Dương Diệp, trâm giọng nói.
- Ngươi đoán xeml
Dương Diệp khẽ cười một tiếng, nói. Khuôdn mặt Mạc Cuồng một hồi dữ tợn, thiếu chút nữa nhịn không được lại động thủ.
- Nghe đồn Nam Vực xuất hiện Kiếm Hoàng, không đến hai mươi tuổi đã lĩnh ngộ được kiếm ý ngũ trọng, hắn còcn là Kiếm Tâm Thông Minh...
Lúc này, Sát Vô Huyết đột nhiên nói:
- Chắc hẳn Chuẩn Kiếm Hoàng đó chính là ngươi đi? Lúc trước Mạc Ngữ còn thi triển Thiên Ma Vũ ma thuật trước mặt Kiếm Tâm Thông Minh ngươi, ha ha, nàng thật sự là chết không nhắm mắt mài
- Ngươi chính là Dương Diệp!
Mạc Cuồng kinh ngạc nói.
Dương Diệp liếc nhìn đám người, sau đó nói:
- Kỳ thật ta là người không thích phiền toái, ta rất không muốn gây thù kết oán với người khác, nhưng mà không có biện pháp, tên gia hỏa Mạc Cuồng này không nói hai lời đã hạ tử thủ với ta, còn các ngươi thì lại càng là muốn giết ta diệt khẩu. Không có biện pháp, đã như vậy, ta đây chỉ có thể động thủ giết các ngươi!
- Cuồng vọng!
Bạch Phong một bên lạnh lùng nói:
- Dương Diệp, người cho rằng ngươi là ai? Một kiếm tu bỏ đi của khu man hoang rác rưởi, người thực sự nghĩ ngươi vô địch? Chúng ta ở đây chẳng có ai là không có thể vượt cấp khiêu chiến, ngươi muốn vượt cấp giết chúng ta? Thật sự là một mộng tưởng cuồng dại!
- Chậc chậc, Chuẩn Kiếm Hoàng, Chuẩn Đạo Tôn, Kiếm Hoàng Đao Tôn vậy mà lại ở cùng một chỗ! Chậc chậc, giết các ngươi, chúng ta nhất định dương danh đại lục, ha ha...
Một bên, lục bào lão quái cười quái dị nói.
Dương Diệp nhún nhún vai, sau đó nhìn vê phía Hiểu Vũ Tịch, nói:
- Chuyện của chúng ta đợi sau này hãy tính, hiện tại liên thủ với nhau đã, như thế nào?
Hiểu Vũ Tịch liếc nhìn Dương Diệp, sau đó nói:
- Được! - Cùng tiến lên!
Lúc này, Mạc Cuồng ra mệnh Bệnh.
- Ai nhai
Lúc này, Dương Diệp đột nhiên cảm thán một tiếng, sau đó nói:
- Bảo các ngươi đánh tay đôi cơ mà, không nên quân đả. Đã như vậy, ta đây cũng sẽ không khách khí! Ra đi!
Nói xong, tay phải Dương Diệp vung lên, bảy đầu Huyền thú tập tức xuất hiện.
- NGAO... OOOI
Bảy đầu Huyên thú cùng một lúc gầm lên một ténge, sau đó ánh mắt lộ ra hung quang mà nhìn về phía đám người Mạc Cuồng. Chúng đang đói khát khó nhịn!
Nhìn thấy một màn này, không chỉ có đám người Mạc Cuồng, mà ngay cả Hiểu Vũ Tịch một bên cũng khiếp sợ.
- Sát
Dương Diệp không chút do dự ra mệnh lệnh.
Nói xong, bảy đầu Huyền thú Vương cấp đỉnh phong không chút do dự mà đánh về phía đám người Mạc Cuồng.
- Ha ha... . Lục lão quái ta không phụng bồi, ha ha...
Đột nhiên, lục lão quái cười to vài tiếng, sau đó thân hình khẽ động, như chớp mà chạy về phía xa xa.
Nghe thấy lời lục lão quái nói, Mạc Cuồng thiếu chút nữa thổ huyết, nhưng mà đúng lúc này, Bạch Phong cũng đột nhiên nói:
- Mạc huynh, chuyện lần này ta bất lực, đi trước một bước, ngày khác lại hướng Mạc huynh tạ lỗi!
Nói xong, hắn cũng khẽ động thân hình, hướng phía xa thiểm lược mà đi!
Sắc mặt Mạc Cuồng khó coi, nhìn về phía Sát Vô Huyết, kẻ cuối cùng còn lại
- Ngươi cũng đi saol
Sát Vô Huyết gật gật đầu, sau đó thân hình khẽ động, quỷ dị mà biến mất tại chỗ.
Mạc Cuồng: “... "
Dương Diệp không có truy đuổi ba người kia, bởi vì có truy cũng đuổi không kịp, dựa vào thực lực của đối phương, đánh không lại thì trốn chạy vẫn đủ thoát thân. Dưới sự chỉ huy của hắn, bảy đầu Huyên thú Vương cấp cùng bao vây Mạc Cuồng, lúc này Mạc Cuồng xem như đã là có chạy đăng trời cũng không thoát!
- Ha ha...
Mạc Cuồng đột nhiên cười lớn, nhìn Hiểu Vũ Tịch nói: - Nếu như ta là ngươi thì hiện tại ta sẽ đuổi theo Lục Bào lão quái! Ngươi còn không biết sao, ngay tại giây phút đầu tiên mà hắn xuất hiện, hắn đã hạ hương khí trong không khí ở đây, Hiểu tiên tử, ngươi có lẽ đã ngửi phải rôi đó! Ha ha...
Nghe được lời Mạc Cuồng nói, Hiểu Vũ Tịch biến sắc, sau đó hai mắt khép hờ. Sau nửa ngày, hai con ngươi mạnh mẽ mở ra, trong mắt là một đám sát ý sâm lãnh rõ ràng, rút đao chém, một đạo đao khí tuyết trắng vạch không gian, lập tức đi tới trước mặt Mạc Cuồng, xuyên qua trước ngực hắn!
Sắc mặt Dương Diệp kịch biến!
- Đao ý thất trọng...
Trước khi chết, Mạc Cuồng khó có thể tin nổi mà thấp giọng nói một câu.