Chương 5501: Trật tự của chúng sinh! (2)
Chương 5501: Trật tự của chúng sinh! (2)Chương 5501: Trật tự của chúng sinh! (2)
Đúng lúc này, nữ tử trên đám mây đột nhiên cười, nàng nâng tay phải lên và muốn ấn xuống, chợt một thanh kiếm đột nhiên xuất hiện ở đỉnh đầu của Dương Diệp, đâm thẳng về phía Hành Đạo Kiếm!
tay ngọc của nữ tử trên đám mây nhẹ nhàng chuyển động, Hành Đạo Kiếm trực tiếp buông tha Kiếm Tổ, xoay người chém xuống một kiếm!
Âm!
Trong cả thiên địa chấn động mạnh, sau đó rạn nứt!
Dùng mắt thường có thể nhìn thấy cả thiên địa đều đã rạn nứt như một mạng nhện cực lớn!
Giờ phút này, tất cả cường giả vũ trụ bốn chiều bên dưới đều sợ hãi tới cực điểm!
Trong đó một ít người thực lực yếu đã trực tiếp bị chấn thương, yếu hơn nữa thậm chí suyt mất mạng!
Mà người có thể ở đây lại yếu tới mức nào?Vô số người ngẩng đầu nhìn về phía không trung, hai thanh kiếm đã tách ra. Trong đó có một thanh là Hành Đạo Kiếm, còn có một thanh kiếm mà những cường giả của vũ trụ bốn chiều kia không nhận ra. Tuy nhiên, Dương Diệp lại nhận raI
Đó là kiếm của Tiêu Dao Tử!
Tiêu Dao Tửi
Dương Diệp ngẩng đầu nhìn về phía không trung, nhưng không nhìn thấy bóng dáng của Tiêu Dao Tử, rõ ràng Tiêu Dao Tử vẫn chưa đi tới nơi này.
Trên đám mây, nữ tử quay đầu liếc nhìn nơi nào đó, khóe miệng nàng hơi cong lên:
- Cũng được, tạm thời hoãn lại. Ngươi cần phải tới sớm một chút, ta sợ ta không đợi được.
Tay ngọc của nàng vẫy nhẹ, Hành Đạo Kiếm trên đỉnh đầu Dương Diệp phá không rời đi và biến mất ở cuối chân trời mịt mờ.
Mà kiếm của Tiêu Dao Tử cũng biến mất theo.
Nơi nào đó trong tinh không, một thanh kiếm rơi vào trước mặt một kiếm tu mặc trường bào hình mây trắng.
Kiếm tu khẽ gật đầu, thanh kiếm kia trở lại trong vỏ kiếm bên thắt lưng của hắn. Kiếm tu tiếp tục đi về phía xa.
Tuy nhiên lần này, bước chân của hắn nhanh hơn trước rất nhiêu, hơn nữa còn càng lúc càng nhanh!
Trên không trung của Vĩnh Hằng Quốc. Dương Diệp ngẩng đầu nhìn lên trên không trung, lần này có Tiêu Dao Tử ra tay trợ giúp, còn lần tiếp theo thi sao?
Lần này, nữ tử kia đã muốn giết chết hắn, nếu như đối phương giết chết hắn, như vậy sợ rằng số phận của vũ trụ ba chiêu cũng không khác.
Trong không trung, Dương Diệp im lặng rất lâu, cuối cùng nhìn về phía những cường giả vũ trụ bốn chiều bên dưới. Mà giờ phút này, bọn họ cũng đang nhìn hắn.
Bây giờ không có Diêm Quân, cộng thêm điều khiển trận pháp Diêm Ma giới cũng ở trong tay Dương Diệp, có thể nói, nếu như bây giờ Dương Diệp muốn bọn họ chết là chuyện đơn giản!
Dương Diệp im lặng một lát rồi đột nhiên nói:
- Bây giờ ai làm chủiI
Lúc này, một lão già xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp. Hắn không quá giống nhân loại, nhưng cũng không quá khác biệt, chỉ là hình thể lớn hơn rất nhiều, ngũ quan có năm sáu phần tương tự với loài người.
Dương Diệp nhìn về phía lão già, nghe hắn trâm giọng nói:
- Lão phu Diêm Khô, bây giờ là đại trưởng lão của bộ tộc Diêm Ma.
Dương Diệp hơi trâm ngâm, sau đó nói: - Bình tĩnh mà xem xét, ta không muốn các ngươi ở lại vũ trụ bốn chiều.
Nghe vậy, vẻ mặt Diêm Khô lập tức thay đổi. Lúc này, Dương Diệp lại nói:
- Bởi vì nếu như ta có mệnh hệ nào thì các ngươi nhất định sẽ làm loạn.
- Ngươi sai rồi!
Diêm Khô đột nhiên nói:
- Vũ trụ ba chiêu muốn hòa bình, chúng ta càng muốn hòa bình hơn!
Dương Diệp nhìn về phía Diêm Khô. Diêm Khô cay đắng cười:
- Người của chúng ta đã không còn nhiều. Nếu như tiếp tục chiến đấu nữa thì cho dù cuối cùng có chiến thắng vũ trụ ba chiều, sợ rằng những lão bất tử chúng ta cũng sẽ chết bảy tám phần. Cường giả phía dưới lại càng không cần phải nói, không biết bao nhiêu tộc nhân sẽ phải chết. Chúng ta cũng muốn hòa bình, cũng muốn nghỉ ngơi lấy lại sức. Về phần sau này... chuyện sau này, ai cũng không có cách nào đoán trước được, không phải sao?
Dương Diệp nhìn về phía dưới, rất nhiều cường giả vũ trụ bốn chiêu đều đang nhìn hắn.
Bao gôm Diêm Khô đối diện Dương Diệp cũng vậy. Nếu nói hắn không lo lắng thì là giả. Bởi vì bây giờ vũ trụ bốn chiều thật sự không ngăn cản được Dương Diệp, nếu như Dương Diệp rút kiếm ra khỏi vỏ, như vậy sẽ là một trận giết chóc!
Vũ trụ bốn chiều sẽ bị một mình Dương Diệp tàn sát!
Một ý niệm quyết sinh tử!
Nhìn nhóm người phía dưới, Dương Diệp đột nhiên cảm thấy không biết phải làm sao.
Bởi vì dựa theo tính cách của hắn trước đây thì nhất định phải chém tận giết tuyệt. Những người trước mắt đều đã từng là kẻ địch của hắn!
Dương Diệp hắn đối xử với kẻ địch chưa bao giờ nhân từ nương tay.
Mà giờ phút này, chỉ cần hắn muốn thì lấy thực lực của hắn hoàn toàn có thể tàn sát hết tất cả cường giả vũ trụ bốn chiều!
Cả thiên địa im lặng, gân như kim rơi cũng có thể nghe thấy được!
Trước mặt Dương Diệp, trên trán Diêm Khô đã lấm tấm mồ hôi lạnh.
Cứ như vậy, qua gân nửa khắc sau, Dương Diệp đột nhiên lắc đầu cười:
- Trật tự... trật tự của ta không phải là tàn sát... Hắn nhìn về phía tất cả cường giả vũ trụ bốn chiều:
- Nếu các ngươi ở vũ trụ ba chiều thì có bằng lòng tuân theo trật tự do Dương Diệp ta lập ra không?
Nghe vậy, gân như tất cả cường giả vũ trụ bốn chiều bên dưới đều quỳ xuống lạy:
- Chúng ta bằng lòng.
Trước mặt Dương Diệp, Diêm Khô hành lễ sâu với Dương Diệp:
- Chúng ta nguyện cùng quân bảo vệ vũ trụ ba chiều, cùng đối mặt với Thiên Mệnh mạnh nhất!
Kiếm Tổ bên thắt lưng của Dương Diệp khẽ run lên, dường như phát sinh chút biến hóa.
Dương Diệp thật ra cũng không biết cái gọi là trật tự không phải một bước là thành, kiếm đạo trật tự của hắn đang được hoàn thiện từng điểm mội...
Một người thành lập trật tự thì quá nhỏ bé cũng không lợi hại, nếu tất cả mọi người cam tâm tình nguyện tuân theo trật tự này, đây mới thật sự là trật tự!
Lại có tên là trật tự chúng sinh!