Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 552 - Chương 562: Nhất Niệm Khởi, Trăm Kiếm Sinh (1)

Chương 562: Nhất niệm khởi, trăm kiếm sinh (1) Chương 562: Nhất niệm khởi, trăm kiếm sinh (1)Chương 562: Nhất niệm khởi, trăm kiếm sinh (1)

Nhìn thấy Ma Kha một quyền đánh tới, trong mắt Dương Diệp lóe lên một vòng lệ khí, những tộc nhân của ma tộc cùng Minh Tộc và cả yêu tộc quả nhiên là âm hồn bất tán mài Không kịp nghĩ nhiều, Dương Diệp một tiếng lợi hại, lập tức một quyền đánh tới phía quyên kia của Ma Khai

Nếu như có thể, hắn tất nhiên là muốn dùng kiếm, dù sao thì thực lực của Ma Kha trước mắt vẫn là vô cùng cường hãn! Nhưng mà không có cách nào, lúc này trong cơ thể hắn một tia Huyền khí cũng không có, cho nên hắn chỉ có thể dùng lực lượng nhục thân cường ngạnh chống đỡiI Cũng may lực lượng nhục thế của hắn cũng là cực kì cường hãn!

Thấy Dương Diệp không sử dụng kiếm mà lại dùng nắm đấm, Ma Kha hừ lạnh một tiếng, nói:

- Muốn chết!

Nói xong, nắm đấm bỗng nhiên xoay tròn, không gian một trận rung động kịch liệt!

Trong mắt của mọi người, hai nắm đấm lấy cứng đối cứng mà đụng vào nhau! 'Oanh' một tiếng vang thật lớn, Dương Diệp trực tiếp bay ngược ra ngoài trăm trượng, sau đó nặng nề rơi trên mặt đất, nện cho mặt đất hằn xuống một cái hố sâu cực lớn! Còn Ma Kha lại là bất động ở chỗ cũ, như là một tòa núi cao!

đất lại nhảy lên từ trong hố sâu kia! Nhìn thấy một màn này, sắc

mặt của đám người ma tộc liền thay đổi, bọn hắn phi thường rõ ràng thực lực chân kinh của lão đại, lực lượng nhục thân của hắn hắn sẽ thuộc hàng huyền giả Vương giả cảnh, cường giả Linh giả cảnh thông thường cũng không dám lấy cứng đối cứng với lão đại đó nha! Thế mà tên Dương Diệp này lại cường ngạnh kháng cự, hơn nữa lại còn không có việc gì...

Sắc mặt Ma Kha cũng biến hóa, hắn biết nhục thân của Dương Diệp không tôi, thế nhưng hắn không biết nhục thể của Dương Diệp đã cường hãn đến loại trình độ này! Phải biết rằng, mặc dù một quyền vừa rôi của hắn mặc dù chỉ xuất ra không đến bốn thành lực lượng nhưng cũng không phải là thứ mà một huyền giải Vương giả cảnh Ngũ phẩm có khả năng tiếp được!

Hiển nhiên, cho tới nay, hắn đã đánh giá thấp kiếm tu tên Dương Diệp trước mắt này! Bất quá, vậy thì sao? Tép riu có thêm mạnh thì lại có thể mạnh đến mức nào đhây?

Lúc này thân sắc Dương Diệp ngưng trọng, bởi vì hắn phát hiện ra, Ma Kha còn mạnh hơn nhiều so với suy nghĩ của hắn! Chớ nhìn hắn hiện tại như thể khdông có việc gì, kỳ thật lúc này toàn thân hắn vô cùng tê dại, tay phải cũng đã mất đi tri giác, trong cơ thể cũng là một trận cuôn cuộn. Nếu như không phải cố nécn thì lúc này chỉ sợ hắn đã không thể đứng dậy!

Chỉ dựa vào lực lượng của thân thể thì hắn không mạnh được như Ma Kha, trừ phi vận dụng Huyền khí kim sắc. Dưới sự gia trì của Huyền khí kim sắc, lại cộng với lực lượng nhục thân, có lẽ hắn có thể liều mạng với Ma Kha trước mắt! Thế nhưng đáng tiếc thay, lúc này trong cơ thể hắn đến một tia Huyền khí cũng không có...

- Dùng tới kiếm của ngươi đi! Không thì ngươi sẽ phải chết!

Ma Kha nhìn Dương Diệp, nhàn nhạt nói.

Dương Diệp cười khổ trong lòng. Nếu như có thể dùng tới kiếm thì hắn đã dùng từ lâu rồi. Tiểu tuyên cũng không biết là có cái gì không đúng, tự dưng lại trở nên khác thường như thế! Hấp thu nhiều Huyền khí như vậy mà vẫn còn chưa đủ, nó đến cùng là muốn náo đến trình độ nào đây?

Ngẩng đầu nhìn mười mấy đầu quái vật khổng lồ bay vòng vòng trên thiên không, khóe miệng Dương Diệp ngày càng đắng chát. Xem ra, những gia hỏa ma tộc cùng yêu tộc và Minh Tộc này thật muốn đưa mình vào tử địal

- Nếu ngươi đã không rút kiếm

vậy thì đi chết đii

Ma Kha lạnh giọng nói một câu, sau đó thân hình khẽ động, mãnh liệt bắn về phía Dương Diệp. Khi còn cách Dương Diệp chỉ mười trượng trở lại, quyền của Ma Kha bỗng nhiên oanh một cái, thoáng chốc, một đạo năng lượng quyền ấn bắn ra từ phía trên quyền ấn. Những nơi năng lượng quyền ấn đi qua, không khí đều bị vỡ nát, một cái rãnh không khí màu trắng chướng mắt xuất hiện ở giữa sân!

Nhìn thấy một màn này, Dương Diệp biến sắc, nếu như trong cơ thể có Huyền khí, lúc này hắn đương nhiên có thể dùng kiếm phá vỡ đạo công kích kinh khủng này, thế nhưng hắn hiện tại chỉ có thể một lần nữa dùng nhục thân cường ngạnh chống đối! Thế nhưng, lúc này nhục thể của hắn còn có thể cường ngạnh chống đỡ hay sao?

Hít sâu một hơi, ngay lúc hắn chuẩn bị liều mạng một lần, đột nhiên, một đạo hàn quang hiện lên. Đạo hàn quang kia trong nháy mắt đánh vào trên năng lượng quyền ấn. 'Oanh' một tiếng, năng lượng quyền ấn cùng đạo hàn quang kia nổ tung, hóa thành một đạo khí lãng khuếch tán vê bốn phía...

Khí lãng tan hết, Hiểu Vũ Tịch chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp, mà tay trái của nàng thì đang nắm thanh loan đao kia. Hiển nhiên, đạo hàn quang lúc trước là do nàng đánh rai

Nhìn thấy Hiểu Vũ Tịch đột nhiên xuất hiện, sắc mặt đám người Ma Kha cùng Hồn U liên biến hóa. Ma Kha hướng đạp một bước về phía trước, trâm giọng nói: - Thất trọng đạo ý, không nghĩ tới trong đám huyền giả nhân loại lại có người có thể đạt tới thất trọng ý cảnh!

Hiểu Vũ Tịch nhàn nhạt liếc qua Ma Kha, sau đó quay người nhìn Dương Diệp một cái, nói:

- Đi đi, ta ngăn trở bọn hắn!

Nói xong, Hiểu Vũ Tịch quay người nhìn vê phía đám người Ma Kha. Ngay lập tức, một cỗ đao ý vô hình kinh khủng bạo phát, dưới uy áp của cỗ đao ý này, trừ Ma Kha cùng Hồn U ra, tất cả mọi người còn lại đều không chịu nổi mà Rui về sau vài chục bước!

Nhìn bóng lưng của Hiểu Vũ Tịch, trong lòng Dương Diệp chợt hiện lên một tia tình cảm khác lạ. Hắn không ngốc, nữ tử trước mắt tuyệt đối không phải là ngẫu nhiên mà xuất hiện ở đây, mấy ngày qua đối phương hắn là căn bản chưa từng rời đi!

Nàng vì sao lại không rời đi? Là vì bảo vệ mình sao?

Thấy Hiểu Vũ Tịch phóng thích ra vô tận đao ý kinh khủng, Ma Kha sâm mặt lại. Ngay lúc hắn chuẩn bị động thủ, đột nhiên, trên không trung hiện lên một đạo kiếm quang. Lập tức, một nữ tử mặc váy dài màu xanh từ trên không trung đáp xuống, khi nhìn thấy đao ý khắp nơi, nữ tử váy xanh nhướng mày, lập tức một cỗ kiếm ý kinh khủng phun rai

Thất trọng kiếm ý! Nhìn thấy một màn này, cả đám người ngây ra như phỗng! Từ lúc nào nhân loại đã xuất hiện nhiêu siêu cấp yêu nghiệt như vậy?

Sắc mặt của Ma Kha cùng Hồn U cũng trầm xuống, hai siêu cấp thiên tài lĩnh ngộ thất trọng ý cảnh, bọn họ tạo thành uy hiếp cho bọn hắn đó nha! Bất quá vẫn còn may, nữ tử váy xanh trước mắt tựa hồ có thù oán gì với nữ tử tóc trắng kia, bởi vì lúc này nữ tử váy xanh đang quan sát nữ tử tóc trắng, mà ánh mắt kia cũng không hê hữu hảo!

Nhìn thấy nữ tử váy xanh, đôi mi của Hiểu Vũ Tịch cau lại, nhanh chóng thu đao trong tay, sau đó nói:

- Mạc Khinh Ngữ, không nghĩ tới Mạc gia lại thật sự phái ngươi

đến!

- Lúc đầu vốn không phải là phái ta tới!

Mạc Khinh Ngữ nhìn thoáng qua Dương Diệp một bên, sau đó nói:

- Chỉ có điều, nghe nói Cổ vực thành xuất hiện một Chuẩn Kiếm Hoàng gì đó, vậy nên ta mới tới. Chuẩn Kiếm Hoàng? Ha hạ, ta rất hiếu kì nha, tại đại lục huyền giả này tại có ai có tư cách xứng đáng với danh xưng này vậy? Hiện tại đã gặp được, Vương giả cảnh Ngũ phẩm, kiếm ý lục trọng, thật là khiến người ta thất vọng!

Nghe vậy, Dương Diệp thấy lòng run lên, nữ tử trước mắt vậy mà chỉ cần liếc mắt một cái đã nhìn ra ngay cảnh giới cùng cảnh giới kiếm ý của mình! Khó trách ngay cả Hiểu Vũ Tịch đã lĩnh ngộ đao ý thất trọng cũng kiêng dè nàng không thôi!

Lúc này, Mạc Khinh Ngữ lại nói:

- Hiểu Vũ Tịch, hôm nay ta đến không phải tìm ngươi, tránh ra đi, để hắn tiếp ba kiếm của ta, Sau ba kiếm nếu không chết, ta sẽ tha cho hắn một mạng!

- Mạc gia huynh muội là ta giết!

Hiểu Vũ Tịch nói.

- Không trọng yếu!

Mạc Khinh Ngữ nhàn nhạt nói:

- Ta tới đây chỉ là muốn giết kẻ nào mang danh Chuẩn Kiếm Hoàng mà thôi, dù sao thì danh xưng này cũng là vinh quang cao nhất của kiếm tu chúng ta, không phải loại người nào cũng đều xứng đáng với nó, dù có là một tên 'Chuẩn Kiếm Hoàng' đi chăng nữa.

Hiểu Vũ Tịch rũ mắt xuống, đột nhiên, nàng quay người nhìn về phía Dương Diệp, thân sắc có chút không vui, nói:

- Vì sao còn chưa điI

Nghe vậy, Dương Diệp cười khổ. Nói đùa cái gì vậy, nếu hiện tại rời đi thì hắn còn là con người sao? Hơn nữa, khắp nơi đều là địch nhân, muốn đi cũng đi không nổi!

- Ngươi đi đi!

Dương Diệp nói khẽ:

- Dựa vào thực lực của ngươi, ngươi muốn đi, bọn hắn tuyệt đối sẽ không cản ngươi, mà căn bản cũng ngăn cản không nổi.

- Ta không đi!

Hiểu Vũ Tịch nhìn thoáng qua Dương Diệp, thấp giọng nói.

- Vì cái gì?
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0