Chương 595: Rơi (2)
Chương 595: Rơi (2)Chương 595: Rơi (2)
Trên bầu trời, một tiếng nổ lớn vang lên, hai trăm thanh huyền kiếm bị hỏa diễm đốt nổ tung, tiếp theo, hai trăm chuôi Huyền kiếm rơi xuống đất! Dương Diệp còn đặt mông ngồi xuống đất thở hổn hển!
- Khốn kiếp, việc này quá hao tổn tâm thần!
Dương Diệp khó chịu mắng một câu. Khống chế Huyền kiếm, đây đã là chuyện cực kỳ hao tổn tâm thần, cộng thêm khống chế U Minh Quỷ hỏa, hắn phải phân hóa hai trăm tia hỏa diễm bám vào mỗi thanh huyên kiếm, cho dù như vậy, hắn còn phải khống chế hai trăm thanh huyền kiếm, còn khống chế thêm hai trăm phần "U Minh Quỷ hỏa
Việc này không hao tổn tâm thần hay sao?
Nhưng hắn sẽ buông tha? Đáp án tự nhiên là sẽ không! Sau khi hấp thu gân trăm viên Năng Lượng thạch, Dương Diệp bắt đầu lần thứ hai...
Hắn không ngừng thất bại, Dương Diệp bắt đầu thử nghiệm lặp đi lặp
lại.
Nếm thử huyền kỹ là một chuyện cực kỳ khô khan mà lại nhàm chán, mỗi lần thất bại đều làm Dương Diệp mệt mỏi, tâm thần bị hao tổn; mỗi lần thất bại đều đau khổ, bởi vì hắn đồng thời khống chế hai trăm Huyền kiêm cùng U Minh Quỷ hỏal
Nhưng Dương Diệp vẫn không muốn buông tha! Năm đó hắn từ đệ tử ngoại môn bị giáng chức xuống làm đệ tử tạp dịch, trong cơ thể không có một tia huyền khí, nhưng hắn vẫn dựa vào ý chí tự thân tu thành "Luyện Thể quyết đến ba năm. Trong ba năm, hắn bị cười nhạo bao nhiêu, nhận bao nhiêu khinh bỉ? Hắn chưa từng buông tha bao giờ.
So sánh với ba năm đó, chút khổ cực hiện tại tính là cái gì chứ!
Cứ như vậy, ngày từng ngày trôi qua. Mỗi ngày, Dương Diệp luyện tập từ sáng sớm đến khi bầu trời tối đehn, sau đó hắn lại luyện tập tới hừng đông, lúc này có mấy lần thành công, đương nhiên, thành công không có nghĩa kiếm kỹ thành công, mà là hắn có thể gia trì U Minh Quỷ hỏa vàdo trong Huyền kiếm!
Thế nhưng, muốn khống chế được U Minh Quỷ hỏa gia trì vào hai trăm chuôi Huyền kiếm công kích thì vô cùng khó khăn! Nói đơn giản một chút, muốn khốcng chế kiếm trận có hai trăm U Minh Quỷ hỏa và Huyền kiếm, hắn nhất định phải một tâm tam dụng!
Nửa tháng qua đi, Dương Diệp vẫn chưa sáng tạo ra huyền kỹ mới. Nhưng trong nửa tháng qua, Dương Diệp cũng có rất nhiều thu hoạch, đó chính là Ngự KiếmThuật càng ngày càng thành thục, không chỉ có Ngự KiếmThuật, hắn vận dụng kiếm ý càng ngày càng thuần thục, thậm chí có thể nói đạt tới trình độ ý tùy tâm động. Chỉ là có điểm đáng tiếc chính là huyền kỹ vẫn chưa thành công.
Nửa tháng qua, hắn đã thử nghiệm suốt mấy vạn lần! Mỗi một lần đều thất bại vào thời khắc dung hợp U Minh Quỷ hỏa và huyền kiếm công kích, mỗi lần chúng đều tách ra như thế, cho nên hắn kiếm củi ba năm thiêu một giờ, đây mới là việc làm hắn cảm thấy phiên muộn!
Còn có một việc làm cho Dương Diệp cảm thấy cực kỳ phiền muộn, đó là Năng Lượng thạch của hắn đã tiêu hao rất nhiều vào một tháng qua! Mỗi một lần thôi động kiếm trận và U Minh Quỷ hỏa, hắn không chỉ có tiêu hao tâm thần, còn tiêu hao rất nhiều huyền khí, mỗi một lần thất bại cũng có ý nghĩa hắn vận dụng cả trăm Năng Lượng thạch để khôi phục, nửa tháng qua đi, năng lượng thạch của hắn đã tiêu hao sạch sẽ...
Mà bây giờ, hắn phải vận dụng Năng Lượng thạch cực phẩm hắn chỉ có mười viên Năng Lượng thạch cực phẩm, sau khi hắn tặng cho Hiểu Vũ Tịch, hiện tại hắn chỉ còn lại tám viên, mỗi dùng một viên cũng làm hắn đau lòng thật lâu! Nhưng còn hoàn hảo, hiệu quả của Năng Lượng thạch cực phẩm không làm hắn thất vọng, không chỉ nhanh chóng nhồi đầy huyền khí, hơn nữa còn có hiệu quả duy trì liên tục, bởi vì ăn một viên Năng Lượng thạch cực phẩm có thể dùng suốt năm ngày!
Có Năng Lượng thạch chống đỡ, Dương Diệp có thể chuyên tâm tu hành kiếm kỹ.
Một tháng sau
Trên không trung của rừng rậm, huyền kiếm đỏ rực không ngừng huyền phù trên không trung, sau khi huyền kiếm không ngừng xoay tròn, kiếm trận chung quanh tỏa ra Sát Lục Kiếm Ý vô hình, Sát Lục Kiếm Ý rời khỏi kiếm trận một phạn vi nhất định sẽ lùi trở vê trong kiếm trận!
Không chỉ có như vậy, xung quanh kiếm trận còn có hỏa diễm như có như không, những hỏa diễm kia cực kỳ khủng bố, những nơi đi qua, không khí đều bị đốt thành hư vô.
Không gian chung quanh kiếm trận còn vặn vẹo một cách mơ hồ.
Phía dưới, nhìn kiếm trận đang xoay tròn, trên gương mặt Dương Diệp lộ ra thân sắc nghiêm túc, hắn quát:
- Rơi