Chương 598: Nguyên rủa (1)
Chương 598: Nguyên rủa (1)Chương 598: Nguyên rủa (1)
Nhìn thấy Dương Diệp không nói hai lời liền động thủy trong mắt Ứng Long sinh ra sát ý đáng sợi Hắn đi tới nơi này là bởi vì cảm nhận được có năng lượng vô hình hấp dẫn hắn, đúng vậy, hắn không biết loại đồ vật này là cái gì, thế nhưng hắn biết, loại đồ vật này có chỗ tốt lớn với hắn!
Cộng thêm bên này phát sinh tiếng nổ, cho nên Ứng Long nghĩ, bên này khẳng định có thiên địa linh vật xuất thế, dù sao rất nhiều linh vật xuất thế đều kinh thiên động địa! Nghĩ vậy, Ứng Long không chút do dự bỏ qua Ma Kha và Hồn U đuổi theo bắt Tà Quân, sau đó một người nhanh chóng lao về phía bên này!
Nhưng hắn không nghĩ tới lại gặp phải Dương Diệp, vào thời khắc nhìn thấy Dương Diệp, hắn đã có sát tâm, bởi vì Dương Diệp chạy tới từ hướng phát ra vụ nổ, bởi vì Dương Diệp là nhân loại, bởi Vì...
Nói chung, đơn độc gặp phải nhân loại, đối phương đều phải chết! Nhưng hắn không ngờ đối phương lại động thủ trước.
Điều này làm cho Ứng Long càng giận dữ, biến hóa nhanh chóng, khôi phục bản thể, sau đó đầu rồng mở rộng, Dương Diệp lại lựa chọn chém vào đầu của hắn.
Thanh Long bộ tộc, nhất ngoại trừ thiên phú thần thông cường đại của bọn họ ra, bọn họ còn có thân thể cường đại, thân thể Long tộc mạnh mẽ cỡ nào, huyền giả nhân loại có thể phá? Cho nên Ứng Long mới lựa chọn phương thức công kích đơn giản nhất, đó chính là chọi cứng! Hắn không sử dụng thiên phú thần thông mạnh nhất, bởi vì hắn thấy, dùng thân thể cường đại đã là để mắt tới Dương Diệp rồi!
Ứng Long khinh địch sơ suất, Dương Diệp thì không, hắn hiện tại không có thời gian, cho nên hắn không bảo lưu thực lực của mình, U Minh Quỷ hỏa lặng lẽ gia trì vào Ấn Kiếm, sau đó mang theo kiếm ý lục trọng bổ vào đầu rồng của Ứng Long!
Ứng Long ngăn cản Dương Diệp, đã làm hắn lãng phí thời gian, điều này làm cho Dương Diệp bộc phát sát ý vô tận, cho nên, lúc này hắn không bảo lưu thực lực của mình.
Nhìn thấy Dương Diệp muốn chọi cứng với mình, trong mắt Ứng Long lộ ra một tia xem thường, nếu như Dương Diệp thi triển kiếm kỹ cao giai gì đó còn tốt, dù sao đối phương cũng là kiếm tul Nhưng hắn không nghĩ tới, Dương Diệp lại muốn chọi cứng với hắn, con kiến hôi như ngươi muốn chết hay sao?
Vào lúc ánh mắt Ứng Long sinh ra khinh thường, kiếm của Dương Diệp đã chém mạnh vào đầu của Ứng Long, 'Đang' một tiếng vang nhỏ, kiếm trong tay Dương Diệp run rẩy rất mạnh, khinh thường trong mắt của Ứng Long càng đậm, ngay vào lúc này, một tia hỏa diễm nhỏ xuất hiện trong tay Dương Diệp, vào lúc sợi hỏa diễm xuất hiện, đôi mắt to lớn của Ứng Long mở to, trong mắt hắn không có khinh miệt, chỉ có hoảng sợi
Hắn muốn chạy trốn, muốn thoát khỏi chiêu kiếm này, nhưng mà, bởi vì hắn sơ suất khinh địch nên hỏa diễm đã chạm vào đầu rồng của hắn, kiếm của Dương Diệp đã đâm vào đầu của Ứng Long, sau đó đôi mắt của Dương Diệp híp lại, hắn quát lớn:
- Bạol
Dứt lời, U Minh Quỷ hỏa đã tiến vào trong đầu Ứng Long...
- Rống!
Ứng Long rống lên giận dữ, nhưng mà, trong nháy mắt U Minh Quỷ hỏa bộc phát, đầu rồng của hắn nổ tung, vô số thứ đỏ và trắng bay lả tả khắp nơi.
- OanhIl
Thân thể to lớn rơi xuống đất, toàn bộ mặt đất rung động kịch liệt.
Ứng Long đã chết, đúng vậy, hắn chết không thể chết lại! Có thể nói hắn chết vì sơ suất khinh địch, nếu như hắn không khinh địch, vừa chiến đấu đã sử dụng thực lực mạnh nhất, hoặc hắn không liều mạng với U Minh Quỷ hỏa của Dương Diệp, nếu Dương Diệp muốn giết hắn cũng khó khăn. Dù sao thực lực cùng cảnh giới của đối phương còn mạnh hơn hắn nhiều lắm. ! Dương Diệp phất tay một cái, U Minh Quỷ hỏa bay vào trong cơ thể của hắn. Nhìn thi thể Ứng Long không đầu, cổ tay Dương Diệp hơi động, một quả nạp giới xuất hiện trong tay hắn, kế tiếp, Dương Diệp bắt đầu rút gân lột da . Đây chính là Long đấy, toàn thân cao thấp đều là bảo bối, cho dù là một cọng lông cũng có thể bán với giá đắt!
Đặc biệt là máu của nó, nghe đồn huyết dịch long tộc có thể tăng cường thân thể, đối với huyết dịch Ứng Long, Dương Diệp sẽ không bỏ qua, sau khi thu đầy mười cái nạp giới, lúc này hắn mới thu sạch máu của Ứng Long. Đương nhiên hắn sẽ không sử dụng long huyết vào lúc này, hắn hiện tại không thời gian, thu hồi huyết dịch và thi thể Ứng Long, Dương Diệp lại ngự kiếm bay thẳng về hướng Nam vực.
Hắn toàn lực phi hành như thế, một ngày sau, Dương Diệp đi tới Đoạn Hồn Uyên.
Ôm Hiểu Vũ Tịch, Dương Diệp đi tới trước nhà tranh, hắn vừa đi tới nhà tranh, cánh cửa nhà tranh đã chậm rãi mở ra, Mạc Lão bước ra ngoài. Mạc Lão nhìn thoáng qua Dương Diệp, sau đó ánh mắt nhìn vào Hiểu Vũ Tịch trong ngực Dương Diệp, vào thời khắc hắn nhìn thấy Hiểu Vũ Tịch, Mạc Lão nhíu mày, nói:
- Bị trời nguyên rủa, sinh cơ trong cơ thể đã biến mất hoàn toàn, đáng tiếc! - Bị trời nguyên rủa?
Dương Diệp nhướng mày, nói:
- Mạc Lão có ý gì?
Mạc Lão khẽ cười cười, nói:
- Trên đời này, tổng có vài người ưa thích làm chuyện nghịch thiên, nhưng bọn họ không có bản lĩnh nghịch thiên, sau đó sẽ bị trời xanh nguyên rủa, loại nguyền rủa này rất kinh khủng, bởi vì nó truyền lại đời đời! Nữ tử trong ngực của ngươi, chắc là tổ tiên hoặc là gia tộc đã làm chuyện nghịch thiên, sau đó mới bị trời xanh giáng xuống trừng phạt!
Dương Diệp trâm giọng nói:
- Mạc Lão, có phương pháp khôi phục sinh cơ trong cơ thể nàng hay không?
- Ngươi phải cứu nàng?
Mạc Lão nhìn Dương Diệp, hắn ngạc nhiên hỏi.
Dương Diệp gật đầu.
- Ngươi cũng biết ngươi cứu nàng cũng là hành vi nghịch thiên! Mạc Lão Nói:
- Nàng bị ông trời nguyên rủa, ngươi cứu nàng cũng có ý nghĩa nghịch thiên mà đi, kể từ đó, ngươi sẽ bị ông trời trừng phạt, đây là nghiêm phạt, rất nghiêm trọng!
Dương Diệp lắc đầu, nói:
- Mạc Lão, ngươi nên nói có biện pháp nào cứu nàng hay không! Về phần ông trời nghiêm phạt, ha hả, cùng lắm chỉ chết mà thôi, ta có gì phải sợ?
Mạc Lão nhìn Dương Diệp một lát, sau đó lắc đầu nói: