Chương 618: Xung đột (1)
Chương 618: Xung đột (1)Chương 618: Xung đột (1)
- Chọc giận người?
Nữ tử bên phải cười lạnh một tiếng, khinh thường nói:
- Ngươi có tư cách gì khiến chúng ta chọc giận ngươi? Chỉ là huyền giả Vương Giả Cảnh nho nhỏ mà thôi, người cho rằng mình là tam kiệt của Trung Vực hay sao. Còn chọc giận người, đúng là tức cười!
- Đúng thất
Nữ tử còn lại cũng khinh thường nói:
- Người quê mùa, ngươi đã không biết điều như thế, hôm nay ta sẽ dạy người làm người, đi tới Tụ Bảo Trai chúng ta, muốn đi vào bán đồ vật hoặc là thu mua đồ vật đều cần giấy mời, giấy mời đấy, hiểu chưa? Ngươi có thứ kia sao? Ngươi không có chứ gì! Còn nữa, dĩ vãng cho dù thiên tài yêu nghiệt tới Tụ Bảo Trai cũng phải hâu hạ tỷ muội chúng ta cẩn thận. Ngươi đừng có kinh ngạc như thế, chúng ta cho người đi vào thì người được vào, chúng ta không cho thì người không được vào, huyền giả tới từ Nam Vực đều là quỷ nghèo và ăn mày, lần trước có huyền giả Nam Vực tới chỉ giao cho chúng ta ba trăm viên Năng Lượng thạch, ba trăm viên Năng Lượng thạch, ha hả, tỷ muội chúng ta là ăn mày hay sao?
Dương Diệp xem như đã hiểu, ngay từ đầu hắn còn tưởng rằng đối phương bị người nào đó sai sứ chọc giận hắn, sau đó đào hầm chờ hắn nhảy vào. Hiện tại xem ra, thì ra căn bản không phải chuyện như vậy, sở dĩ người ta làm như vậy là vì hắn là huyên giả Nam Vực...
Dĩ vãng nghe người ta nói địa vị của huyền giả Nam Vực tại Cổ Vực Thành vô cùng thấp, khi đó hắn không có cảm giác gì, hiện tại, hắn cảm thấy rồi.
Liếc nhìn hai nữ, Dương Diệp xoay người rời đi, hắn không có ý định tính toán với loại người này, đương nhiên, chủ yếu là vì hắn hiện tại cân Năng Lượng thạch, đề thăng thực lực mới là chủ yếu, tính toán với hai hạ nhân như vậy chỉ tốn thời gian mà thôi!
Nhìn thấy Dương Diệp xoay người rời đi, nữ tử bên phải cười lạnh, nói:
- Huyền giả Nam Vực đều như thế, từng người đều nghèo và thực lực rác rưởi. Thậm chí làm người cũng không nói lý, lẽ nào bọn họ không có phụ mẫu nuôi hay sao?
Dương Diệp dừng bước, sau đó xoay người nhìn nữ tử vừa nói chuyện, nữ tử thấy thế liền cười lạnh khiêu khích:
- Thế nào? Ngươi còn muốn động thủ với ta hay sao? Tới đây, cô nãi nãi đứng ở nơi này, xem ngươi có dám đánh hay không! Dám đụng đến ta, có tin Tụ Bảo Trai diệt toàn tộc của ngươi hay không? - Biết không?
Dương Diệp chậm rãi đi về phía nữ tử này, nói:
- Ngươi nhục mạ ta, ta tâm tình tốt sẽ coi ngươi là chó điên. Thế nhưng ngươi ngàn vạn lần không nên dính tới mẫu thân của ta, dính đến mẫu thân ta, đừng nói ngươi là chó điên, cho dù ngươi là chó chết thì ta cũng sẽ giết ngươi thêm một lần!
Dứt lời, cổ tay của Dương Diệp hơi động, một đạo kiếm quang màu tím lóe sáng, trong nháy mắt đã đi tới trước mặt A Tú, nhìn thấy kiếm quang màu tím nhanh như sấm sét, sắc mặt A Tú tái nhợt, trong mắt đầy vẻ kinh hãi, nàng không nghĩ tới, huyền giả Nam Vực như con kiến hôi thật sự dám động thủ trong Cổ Vực Thành, hơn nữa còn động thủ trước Tụ Bảo các; nàng càng không nghĩ tới, thực lực của đối phương lại kinh khủng như thế, nàng dầu gì cũng là một huyền giả Vương Giả Cảnh thất phẩm, nhưng mà nàng lại không tiếp nổi một kiếm này...
Vào lúc kiếm quang màu tím cách cổ của A Tú vài tấc, một đạo huyền khí không biết xuất hiện tại nơi nào, chỉ trong nháy mắt đã đánh tan kiếm khí màu tím của Dương Diệp, ngay sau đó là tiếng kêu la thảm thiết, bởi cách A Tú gần quá, dư uy cũng đánh nát gương mặt của A Tú.
- AI
Đột nhiên có tiếng kêu thảm thiết vang lên. Nhìn gương mặt huyết nhục mơ hồ của A Tú, nữ tử bên cạnh ngây dại.
Dương Diệp không quan tâm hai nàng này, bởi vì một nam tử trung niên xuất hiện ở giữa sân, nhìn thấy tên nam tử trung niên kia, cổ tay Dương Diệp khẽ động, một thanh Huyền kiếm xuất hiện trong tay hắn, ngay sau đó huyền khí trong người hắn khẽ động, một luồng hỏa diễm xuất hiện trên huyền kiếm của hắn. Hắn làm như vậy là bởi vì nam tử trước mặt là cường giả Linh Giả cảnh trở lên, bởi vì hắn không nhìn thấu cảnh giới của đối phương!
Lúc hai nữ tử nhìn thấy nam tử trung niên kia, gương mặt nữ tử huyết nhục mơ hồ biến thành dữ tợn, điên cuồng kêu lên:
- Quản gia, giết hắn, giết hắn, giết hắn đi. ..
Lúc này, kia một bên nữ tử cũng phục hồi tinh thần lại, sau đó vội vàng nói:
- Quản gia, người này xem thường Tụ Bảo các, công nhiên động thủ trước Tụ Bảo các, cũng biến A Tú thành như vậy, xin quản gia làm chủ cho A Túi
- Câm miệng!
Bỗng nhiên nam tử trung niên quát lớn.
Nghe vậy, trong lòng hai nàng cả kinh, trong mắt không giải thích được, nữ tử kêu là A Tú còn muốn nói cái gì đó, thế nhưng khi nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của nam tử trung niên thì nàng câm miệng.
Nam tử trung niên lạnh lùng nhìn hai nàng, sau đó xoay người nhìn về phía Dương Diệp, nói:
- Dương công tử, hai nô tài không hiểu chuyện nên đắc tội Dương công tử, mong răng Dương công tử bao dung!
- Ngươi nhận ra ta?
Dương Diệp cau mày, nói.
- Đương nhiên!
Trung niên gật đầu, nói:
- Dương công tử ở tước Cổ Vực Thành, một người độc chiến thiên tài Ma Minh Yêu tam tộc, tráng uy nhân tộc chúng ta, trước đó đã thông qua Thiên Môn, chuyện này có ai trong Cổ Vực Thành không biết, có ai không hiểu?
- Hắn là Dương Diệp!
Lúc này, A Tú và nữ tử khác kêu lên kinh hãi.
Hai chữ 'Dương Diệp' này rất nổi danh, nếu không, chỉ việc Dương Diệp xông qua Thiên Môn đã rất nổi danh. Phải biết rằng, huyền giả có thể thông qua Thiên Môn chỉ đếm được trong một bàn tay! Mà những người đó không ai không phải thiên tài trong thiên tài, yêu nghiệt trong yêu nghiệt? Hơn nữa Dương Diệp đã từng giao thủ với cường giả Ma tộc kinh khủng, không chỉ có như vậy, Dương Diệp còn là một tên kiếm tu, là kiếm tu lĩnh ngộ kiếm ý...
Cho nên, Dương Diệp rất có danh tiếng trong huyền giả nhân loại, hắn bình thường không lưu ý việc này, cũng không quan tâm việc này, cho nên nhìn thấy nam tử trung niên nói ra cái tên này thì hai nữ tử giật mình!
Lúc này, trung niên kia đột nhiên nói:
- Dương công tử, phu nhân nhà ta cho mời!
- Phu nhân nhà ngươi?
Trung niên gật đầu, nói:
- Cũng chính là chủ nhân của Tụ Bảo Trail
- Chuyện gì?