Chương 786: Thiên địa nhất kiếm (1)
Chương 786: Thiên địa nhất kiếm (1)Chương 786: Thiên địa nhất kiếm (1)
Phòng tu luyện nằm trong hoàng cung của đế quốc Huyền Thú, chính là nơi mà thành viên hoàng thất của đế quốc Huyền Thú tu luyện, chiếm diện tích khá lớn, một phòng tu luyện dài rộng chừng nghìn trượng. Đương nhiên, đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là lấy phòng tu luyện chỗ Dương Diệp đang đứng làm trung tâm, chung quanh trong phạm vi nghìn trường là một mảng phế tích.
Vô số hỏa diễm, điện lưu, âm phong tàn sát bừa bãi bên trong, không ngừng phá hoại chung quanh, giống như tận thế ập tới vậy!
Khi thấy một màn này khóe miệng Dương Diệp không ngừng run rẩy. Đương nhiên trong lòng phần lớn là hưng phấn và kích động, bởi vì uy lực của nó rất khủng bố. Lúc trước nếu có chiêu này, chỉ sợ không cần vận dụng kiếm vực đã có thể trực tiếp trảm sát cường giả Tôn Giả cảnh của Bách Hoa cung đó. Có điều đáng tiếc là chiêu này thật sự quá tiêu hao huyền khí, một kích lúc trước đã trong nháy mắt rút hết tất cả huyền khí trong cơ thể hắn, nếu không phải huyền khí trong cơ thể hắn vẫn nhiều hơn Huyền giả Linh Giả cảnh bình thường, một kích đó sẽ trực tiếp hút cho hắn thành thây khô!
Tuy chiêu này tiêu hao rất nhiều huyền khí, nhưng vẫn đáng! Chỉ là huyền kỳ hình thành từ kiếm do thiên địa linh vật tổ thành nên lấy tên là gì? Điều này khiến cho Dương Diệp có chút phiên não, đối với việc đặt tên, hắn luôn không am hiểu lắm, có điều không thể không có được. Rất nhanh, Dương Diệp nghĩ tới một cái têm
- Kiếm này do ba thiên địa linh vật tổ hợp mà thành, nên gọi là "thiên địa nhất kiếm". Thiên địa nhất kiếm, ha ha, không tồi, cứ gọi là thiên địa nhất kiếm đi.
Đối với cái tên này, Dương Diệp khá là hài lòng, đương nhiên, chủ yếu là hắn không nghĩ ra cái tên tốt hơn.
Rất nhanh, đám người Thú Hoàng chạy đến.
Khi đám người Thú Hoàng đến nơi, ba thiên địa linh vật đã bị Dương Diệp thu hồi vào trong tiểu tuyên qua. Nhìn thấy sắc mặt khó coi của đám người Thú Hoàng, Dương Diệp tự biết mình sai rồi, cười xấu hổ, nói:
- Cái này, vừa rồi thử huyền kỹ, không khống chế tốt, cũng không biết làm sao thành thế này, ha ha...
Mấy trưởng lão bên cạnh Thú Hoàng khóe miệng giật giật, tiểu tử này coi họ là đồ ngốc à? Thử huyền kỹ? Huyền kỹ gì mà uy lực lớn thế? Không ngờ san bằng tất cả mọi thứ trong phạm vi nghìn trượng! Chẳng lẽ là Thiên cấp thượng phẩm à? Cho dù là Thiên cấp thượng phẩm, với cảnh giới của tiểu tử này hiện tại có thể phát huy ra uy lực của nó sao?
Tuy lúc này thân phận của Dương Diệp rất tôn quý, người của đế quốc Huyền Thú sẽ không vì chút chuyện nhỏ này mà đắc tội với hắn. Nhưng dù sao đây cũng là hoàng cung của đế quốc Huyền Thú, Dương Diệp ở đây làm ra động tĩnh lớn như vậy, thật sự có chút quá đáng rồi.
Lập tức, một trưởng lão đang chuẩn bị lên tiếng thì chỉ thấy Dương Diệp lấy ra một rễ linh thảo, nói:
- Vấn bối tự biết mình sai, tạo thành phiên toái cho đế quốc Huyền Thú, vãn bối xin lỗi. Tổn thất ở đây vãn bối xin bồi thường. Râu "Thú Cực thảo" này coi như là vật bồi thường, không biết ý tiên bối thế nào?
Hắn đương nhiên sẽ không lấy hẳn một gốc Thú Cực thảo ra để bôi thường đối phương, tuy hắn có rất nhiều. Nhưng giá trị của một râu của Thú Cực thảo thôi cũng đủ để xây dựng mấy chục phòng tu luyện kiểu này rồi.
Trưởng lão đang chuẩn bị nói gì đó khi nhìn thấy cái râu này thì lập tức nuốt lại những lời trách mắng, tay phải vẫy một cái, cái râu đó trực tiếp rơi vào tay lão, quan sát cẩn thận một hồi, trưởng lão này có chút kích động nói:
- Đúng là râu của Thú Cực thảo, là đồ thật!
Nói đến đây, trưởng lão này bỗng nhiên nhìn về phía Dương Diệp, nói:
- Tiểu tử, thứ này ngươi từ đâu có được vậy, ngươi còn không?
Dương Diệp xòe tay nói:
- Không còn nữa, bị tiểu gia hỏa ăn hết rồi. Chỉ còn lại ít râu này, tiểu gia hỏa thấy phần râu ăn không ngon nên bỏ đói
Lúc này, đương nhiên để tiểu gia hỏa gánh chút oan uổng. Cùng lắm thì khi tiểu gia hỏa tỉnh lại thì cho nó mấy gốc!
- Tiểu gia hỏa là ail
Trưởng lão này gầm lên một tiếng, vô cùng kích động, ăn trực tiếp á, đúng là phí phạm vật trời! Một gốc Thú Cực thảo, nếu phối hợp với linh thảo khác có thể luyện chế ít nhất mười viên đan dược trở lên. Mười viên có thể khiến huyền thú từ Tôn cấp trở xuống trực tiếp tấn giai, đây là khái niệm gì? Nhưng hiện tại lại bị mộ thằng nhãi tên là "tiểu gia hỏa” ăn, còn nói là ăn không ngon.
Các trưởng lão ở bên cạnh lúc này cũng lòng đầy căm phẫn, hận không thể lôi tiểu gia hỏa gì đó ra hành hung một trận! Chỉ có Thú Hoàng khi nghe thấy Dương Diệp nói ra ba chữ tiểu gia hỏa thì giật thót mình, hắn đương nhiên biết tiểu gia hỏa là ai, đối với tiểu gia hỏa kia mà nói, Thú Cực thảo này chỉ sợ thật sự không lọt được vào mắt nói
Bên cạnh có trưởng lão còn muốn nói gì đó, Thú Hoàng xua tay: - Việc này bỏ qua ở đây đi, ngày sau ngươi nếu muốn tu luyện thì tìm một ngọn núi không có huyền thú đi. Đương nhiên, nếu người còn râu của Thú Cực thảo này thì có thể tiếp tục ở trong hoàng cung để tu luyện, chỉ cần ngươi không làm nổ tẩm cung của ta thì mặc ngươi muốn làm gì cũng được. Trước tiên là người phải có nhiều râu Thú Cực thảo.
- Ừ, tiểu tử, chỉ cần ngươi có thể lấy thêm ra râu của Thú Cực thảo, ngươi cứ làm nổ thoải mái. Hoàng cung này, không, ở trong toàn bộ đế quốc Huyền Thú, ngươi muốn làm nổ chỗ nào thì làm, ta sẽ hậu thuẫn cho ngươi.
Người lên tiếng là lão già cầm râu Thú Cực thảo của Dương Diệp, cũng là chấp pháp trưởng lão của đế quốc Huyền Thú, địa vị chỉ dưới Thú Hoàng.
Lúc này Dương Diệp lại có chút đăm chiêu, hắn không ngờ đế quốc Huyền Thú này lại nghèo tới vậy, một chút râu của Thú Cực thảo đã khiến đám người này kích động như vậy, nếu hắn nói với họ rằng hắn có ít nhất mấy trăm gốc, đồng thời còn có thể lợi dụng tiểu tuyên qua để bồi dưỡng ra nhiều hơn, đám người này nhất định sẽ liều mạng đánh cướp hắn mất!
Thất phu Vô tội hoài bích có tội, đạo lý này hắn đương nhiên biết!
Sau khi đám người Thú Hoàng đi rồi, vẫn còn một người ở lại, đó chính là An Nam Tĩnh.
- Huyền kỹ vừa rồi uy lực rất mạnh!
An Nam Tĩnh nói, trong mắt lấp lánh quang mang hưng phấn, giống như muốn đánh một trận với Dương Diệp.
Dương Diệp đang chuẩn bị lên tiếng thì không gian ở trước mặt hắn dao động, lập tức một đạo tin tức truyên vào trong đầu hắn, đây là Truyền Âm phù, Trương Liễu ở Nam Vực truyền về tin tức!
Một lúc sau, mày Dương Diệp dần dần nhíu lại.
- Xảy ra chuyện gì thế?
An Nam Tĩnh hỏi.