Chương 795: Tuyệt Tình nhai! (2)
Chương 795: Tuyệt Tình nhai! (2)Chương 795: Tuyệt Tình nhai! (2)
Nói đến đây, trong mắt Phượng Ngọc hiện ra vẻ khiếp sợ, nói:
- Diệp nhi ngươi, ngươi đã trở thành cường giả Linh Giả cảnh rồi à?
Dương Diệp gật đầu, nói:
- Mẫu thân, ta hiện tại có thực lực cứu người ra ngoài, xích sắt này không làm khó được ta đâu!
- Ta khuyên người đừng chặt đứt xích sắt này!
Người lên tiếng không phải là Phượng Ngọc, mà là một nữ tử cách bên cạnh ba trượng, nữ tử này khoảng ba mươi tuổi, sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt sa sút, hai mắt lại ảm đạm Vô thần, ngay cả khi nói chuyện thanh âm cũng hữu khí vô lực, giống như sắp tắt thở rồi vậy.
Chỉ nhìn đối phương một cái là Dương Diệp biết, đối phương đã cách cái chết không còn xa! Nghĩ vậy, đồng tử Dương Diệp đột nhiên co rút lại, quay đầu nhìn về phía Phượng Ngọc, bởi vì trạng thái của mẫu thân hắn lúc này không ngờ cũng tương tự như nữ tử đó, lúc trước lúc trước do quá kích động nên hắn không chú ý thấy!
- Ta không biết người vào bằng cách nào, nhưng ta muốn nói với người rằng, trong xích sắt này giấu Truyền Âm phù, ngươi nếu chặt đứt xích. sắt, Truyền Âm phù trong xích sắt sẽ nổ tung, không tới mấy hơi thở, cường giả Bách Hoa cung sẽ chạy tới. Đến lúc đó, đừng nói là cứu mẫu thân người, ngay cả bản thân ngươi cũng phải bỏ mạng tại đây!
Nữ tử lúc trước vừa lên tiếng lại nói.
- Nàng ta nói không sail
Phượng Ngọc nói:
- Diệp nhi, mẫu thân có thể gặp lại ngươi một lần, cho dù lúc này có chết cũng không tiếc. Ngươi nếu thật sự suy nghĩ cho mẫu thân thì mau đi đi, sau đó dẫn Tiểu Dao rời khỏi Nam Vực, vĩnh viễn đừng về Nam Vực nữal
Dương Diệp lắc đầu, nói:
- Mẫu thân, tính cách của ta người còn không hiểu à? Người cảm thấy ta có thể bỏ mẫu thân sao? Ta cố gắng cả đời chính là là có thể khiến cả nhà ta đoàn tụ. Chỉ cần cứu được người ra rồi, nhà chúng ta sẽ được đoàn tụ. Đến lúc đó, chúng ta sẽ rời khỏi Nam Vực, tới nơi khác sống, không quay lại Nam Vực này nữa, được chứ?
Trong mắt Phượng Ngọc đã ngân ngấn nước mắt, nói:
- Thằng bé ngốc, nội tình của Bách Hoa cung ngươi có thể đối kháng được sao? Ngươi giờ đi ngay vẫn còn kịp, nếu để bọn họ phát hiện, ngươi dù muốn đi cũng không được đâu.
Dương Diệp lắc đầu, không nói nhiều nữa, vung kiếm chém một phát,'keng" một tiếng, xích sắt trên người Phượng Ngọc theo tiếng mà đứt. Cùng lúc đó, bên trong hiện ra một gợn sóng, gợn sóng vừa hiện ra, một đạo kiếm quang màu tím lóe lên, tốc độ nhanh đến cực hạn, nháy mắt đã chém nát gợn sóng.
Không xích sắt trói, Phượng Vũ lập tức ngã xuống đất, Dương Diệp vội vàng đỡ lấy bà ta, sau đó lấy ra một viên đá năng lượng siêu phẩm cho Phượng Ngọc, để bà ta hấp thu huyền khí.
- Kiếm nhanh quái
Lúc này nữ tử vừa lên tiếng trước đó nói với vẻ khiếp sợ. Nàng ta không ngờ kiếm của Dương Diệp lại nhanh tới vậy, ngay cả quỹ tích của Truyền Âm phù cũng có thể bắt giữ được, đồng thời chém tanl
Dương Diệp đỡ Phượng Ngọc ra ngoài, nhưng còn chưa đi được mấy bước, một nữ tử đã xuất hiện cách Dương Diệp không xa. Khi nhìn thấy nữ tử này, trong mắt Dương Diệp bùng sát ý! Nữ tử này hắn nhận ra, phải nói là vĩnh viễn sẽ không quên, bởi vì nữ nhân này chính là nữ nhân đã ngược đãi mẫu thân mà hắn nhìn thấy trong kính không gian.
- Ngươi là người phương nào, sao dám tự tiện xông vào cấm địa của Bách Hoa cung!
Hai mắt Lãnh Ngọc híp lại, trong mắt cũng đầy sát ý. Nàng ta vốn là muốn đến Tuyệt Tình nhai này để phát tiết, tìm kiếm lạc thú từ trên. người những phạm nhân này, dù sao đây cũng là lạc thú duy nhất trong mỗi ngày của nàng ta hiện tại. Chỉ là nàng ta không ngờ, Tuyệt Tình nhai không ngờ có người ngoài tới, hơn nữa còn là một nam nhân!
Rất nhanh, ánh mắt Lãnh Ngọc dừng ở trên người Phượng Ngọc, khi nhìn thấy Phượng Ngọc, sắc mặt Lãnh Ngọc trầm xuống, nói:
- Hay cho Phương Ngọc ngươi, không ngờ có người tới cứu ngươi, càng không ngờ còn 7à một nam nhân trẻ tuổi, chẳng lẽ đây cũng là tình nhân của ngươi? Chậc chậc, Phượng Ngọc, bản sự câu dẫn nam nhân của người cao thật đấy.
Lãnh Ngọc tất nhiên không sợ Dương Diệp, bởi vì nàng ta liếc một cái liền nhìn ra Dương Diệp chỉ là một Huyền giả Linh Giả cảnh, mà nàng ta hiện tại đã là Linh Giả cảnh bát phẩm!
Đột nhiên, Lãnh Ngọc biến sắc, bởi vì Dương Diệp trực tiếp biến mất tại chỗ, khi xuất hiện lại đã tới trước mặt nàng ta. Lãnh Ngọc kinh hãi vô cùng, đây là tốc độ gì thế? Ngay khi nàng ta chuẩn bị né tránh thì một cỗ lực lượng vô hình đột nhiên xuất hiện ở bốn phía của nàng ta, cỗ lực lượng này vừa xuất hiện, Lãnh Ngọc lập tức cảm thấy giống như có một ngọn núi lớn đè lên người, khiến nàng ta không thở nổi!
Mà đúng lúc này, Dương Diệp lại trực tiếp tóm lấy cổ Lãnh Ngọc, Dương Diệp không bẻ gãy cổ Lãnh Ngọc. Nghĩ tới lúc trước nữ nhân trước mắt này dùng roi đánh mẫu thân, trong mắt Dương Diệp giống như có biển máu, sát ý cơ hồ đã hóa thành thực chất, nói:
- Ngươi yên tâm, ta sẽ không giết chết ngươi ngay đâu, ngươi khiến mẫu thân ta phải thống khổ, ta sẽ trả lại gấp mười lần, gấp trăm lần cho ngươi, sau khi ngươi chịu hết tra tấn ra, ta sẽ luyện chế ngươi thành kiếm nô, sau đó bán vào trong kỹ viện của đế quốc Đại Tần, khiến ngươi đời đời kiếp kiếp phải ở đó làm kỹ nữ
Dứt lời, Dương Diệp mặc kể Lãnh Ngọc trong mắt đầy vẻ hoảng sợ, tâm niệm khẽ động, trực tiếp bảo kiếm linh của vỏ kiếm cổ thu nữ nhân này vào trong không gian của vỏ kiếm cổ, để kiếm linh trấn áp.
- Diệp nhi, ngươi...
Phượng Ngọc nhìn Dương Diệp với vẻ khiếp sợ, Lãnh Ngọc đó chính là cường giả Linh Giả cảnh bát phẩm. Mà ở trong tay con trai mình không ngờ ngay cả sức hoàn thủ cũng không có đã bị bắt giữ, đây thật là con trai mình sao? Còn nữa, trong tay mình đây 8à đá năng Rượng siêu phẩm trong truyền thuyết mài Lúc này, Phương Ngọc như không quen Dương Diệp!
Dương Diệp cũng không định giải thích với Phượng Ngọc, hiện tại không phải là lúc. Khi hắn chuẩn bị dẫn Phượng Ngọc rời đi thì đột nhiên một phụ nhân mặc cung trang xuất hiện trước mặt bọn họ.
Khi nhìn thấy phụ nhân này, Dương Diệp rùng mình trong lòng!
Cường giả Hoàng Giả cảnh!