Chương 807: Huyết chiến Bách Hoa cung (2) (2)
Chương 807: Huyết chiến Bách Hoa cung (2) (2)Chương 807: Huyết chiến Bách Hoa cung (2) (2)
Kiếm của Phượng Kiếm đâm vào người Dương Diệp trước, nhưng mà vào một khắc đâm vào người Dương Diệp, sắc mặt Phượng Kiếm lại đột nhiên biến đổi, bởi vì kiếm của nàng ta không đâm tiếp được nữa. Mà lúc này, Thuấn Không kiếm của Dương Diệp đã đâm vào lưng Phượng Kiếm, mũi kiếm dễ dàng đâm vào da Phượng Kiếm, vào một khắc mũi kiếm đâm phá da của Phượng Kiếm, Phượng Kiếm lại trực tiếp biến mất tại chỗ, xuất hiện ở xa ngoài mấy chục trượng!
Không gian na diI
Dương Diệp thu kiếm lại đứng đó, nhìn Phượng Kiếm ở ngoài xa mấy trượng, sắc mặt rất ngưng trọng. Hắn không ngờ, vào thời khắc như vậy mà người này không ngờ vẫn có thể thi triển ra không gian na di để tránh Thuận Không kiếm của hắn! Huyền giả Tôn Giả cảnh ngũ phẩm này đối với nắm vững không gian thì mạnh hơn vị Huyền giả Tôn Giả cảnh của Bách Hoa cung lúc trước rất nhiều.
- Ngươi rốt cuộc là loại yêu nghiệt gì thết
Lúc này sắc mặt Phượng Kiếm cũng rất ngưng trọng, nhìn Dương Diệp, trong mắt đầy vẻ khiếp sợ. Nàng ta chưa bao giờ nghĩ tới, nàng ta có một ngày thiếu chút nữa thì bị một Huyền giả Linh Giả cảnh giết chết. Đúng vậy, một khắc trước đó, nếu không phải nàng ta phản ứng nhanh thì nàng ta đã chết rồi!
Linh Giả cảnh nhị phẩm thiếu chút nữa giết chết Tôn Giả cảnh ngũ phẩm, nếu không phải nàng ta tự mình trải qua thì có đánh chết nàng ta cũng không tin!
Dương Diệp trả lời Phượng Kiếm, cầm Thuận Không kiếm trong tay đâm một phát vào hư không, đồng tử Phượng Kiếm co rút lại, không chút nghĩ ngợi thân hình lóe lên biến mất tại chỗ, xuất hiện ở ngoài xa mấy chục trượng, vừa định hạ xuống đất thì đồng tử lại co rút lại, bởi vì một mũi kiếm đã xuất hiện trước ở vị trí nàng ta định hạ xuống, mà nàng ta thì giống như tự đâm vào mũi kiếm đó vậy!
Vào Thời khắc mấu chốt, Phượng Kiếm cố gắng vặn người, tránh Thuận Không kiếm đâm vào chỗ yếu hại, khiến cho Thuấn Không vốn định đâm vào vị trí trái tim nàng ta thành đâm xuyên qua ngực trái!
Dương Diệp đang chuẩn bị bồi thêm một kiếm, nhưng mà trong cơ thể lại truyên đến một cảm giác trống rỗng, đó là nguyên nhân do huyền khí trong tiểu tuyên qua đã khô kiệt do tiêu hao huhyền khí quá độ. Dương Diệp hừ lạnh một tiếng, trực tiếp thu hồi Thuấn Không kiếm, thân hình khẽ động, đi tới trước người Phượng Kiếm, long trảo xuất hiện, lập tức song trảo trực tiếp dchộp vào hai vai Phượng Kiếm! Dương Diệp đang muốn dùng sức xé nữ tử trước mắt thành hai nửa, nhưng mà đúng lúc này, Phượng Kiếm lại đột nhiên nở nụ cười quỷ dị, sau đó đột nhciên quát:
- Không gian na dil
Dứt lời, Phượng Kiếm và Dương Diệp trực tiếp chui vào trong không gian.
Vào lúc này, đám người Thủy Hoàng và Thú Hoàng ở trên không biến sắc, mà đám người Thiên Hoa Cốt thì sắc mặt vui sướng. Xé rách không gian đạt tới không gian na di, cần có sự nắm vững nhất định đối với không gian, mới có thể sống sót trong khe không gian nguy hiểm trùng trùng đó, đồng thời đạt tới hiệu quả không gian na di
Mà Dương Diệp lúc này chỉ là Linh Giả cảnh, hắn căn bản không phải Tôn Giả cảnh. Cho nên, hắn căn bản không hiểu rõ về sự huyền bí của không gian, không hiểu vê sự huyền bí của không gian, hắn làm sao có thể sống sót trong khe không gian đó? Tiến vào khe không gian, loạn lưu bên trong khe có thể sẽ xé toang Dương Diệp thành những mảnh nhỏ.
- Ha ha, Thú Hoàng, Thủy Hoàng, thắng bại đã định, các ngươi nói gì đi chứ?
Thiên Hoa Cốt nhìn Thú Hoàng và Thủy Hoàng với vẻ tươi cười, nụ cười trên mặt rực rỡ như trăm hoa đua nở. Nhưng mà đúng lúc này, không gian bên dưới rung rung, ngay sau đó, một khe không gian xuất hiện trong mắt mọi người, sau đó thì hai bóng người từ bên trong bay rai
Nhìn thấy hai người đó, nụ cười trên mặt Thiên Hoa Cốt đột nhiên cứng đờ, mà Thú Hoàng và Thủy Hoàng thì mặt mày tươi cười. Bởi vì một trong hai người đó chính là Dương Diệp, mà Dương Diệp lúc này vẫn còn thở, tuy quần áo trên người đã rách bươm, nhưng khí tức vẫn còn, nói cách khác, Dương Diệp còn sống!
- Đúng là thằng nhóc khiến người ta phải kinh ngạc!
Thú Hoàng thấp giọng cười nói.
Sau khi từ trong khe không gian bay ra, nghĩ đến tình cảnh khủng bố trong lốc xoáy không gian trước đó, Dương Diệp mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Vừa rồi hắn thiếu chút nữa thì chết thật, nếu không phải có Nhân Hoàng giáp, cho dù nhục thân của hắn có thể so sánh với huyền thú Tôn cấp, cho dù không chết thì chỉ sợ cũng phải chịu kết cục bị thương rất nặng!
Không gian loạn lưu đó thật sự là quá mức khủng bố, nếu không biết phương pháp né tránh, hắn không có một chút lòng tin nào có thể dùng nhục thân để kháng! Cũng may có Nhân Hoàng giáp, cũng may là vào thời khắc mấu chốt hắn thôi động Nhân Hoàng giáp, bằng không hậu quả thật sự là không thể tưởng tượng!
- Ngươi, ngươi rốt cuộc là làm thế nào!
Ở bên cạnh, Phượng Kiếm sắc mặt tái nhợt, trước ngực không ngừng chảy máu nhìn Dương Diệp, trầm giọng hỏi.
- Ngươi mang theo nghi vấn mà chết đi!
Thân hình Dương Diệp khẽ động, nháy mắt đã tới trước mặt Phượng Kiếm, có bài học trước đó, Dương Diệp lần này không định bắt đối phương, mà là song trảo trực tiếp vỗ xuống đầu Phượng Kiếm.
Phượng Kiếm vừa định hành động thì Dương Diệp lại đột nhiên quát to:
- Kiếm chỉ lĩnh vực!
Dứt lời, một cỗ uy áp vô hình trực tiếp bao trùm phạm vi mười trượng chung quanh hai người, mắt Phượng Kiếm co rút lại, bên trong đầy vẻ kinh hãi và hoảng sợ, mà lúc này, song trảo của Dương Diệp đã vỗ vào đỉnh đầu nàng ta, Dưới sự gia trì của kiếm vực, Phượng Kiếm ngay cả năng lực phản kháng và trốn tránh cũng không được, trực tiếp bị một trảo của Dương Diệp vỗ nát đầu.
Sau khi một trảo giết chết Phượng Kiếm, Dương Diệp lấy ra một viên đá năng lượng siêu phẩm rồi đặt ở trong ngực, sau đó ngẩng đầu lạnh lùng nhìn vào không trung, hừ lạnh một tiếng, thấy hắn không chết, bên trên có một số người khẳng định là rất thất vọng nhỉ?
Thu hồi ánh mắt, sau khi Huyết Sát châu hấp thu hết huyết khí của Phượng Kiếm, Dương Diệp không dừng lại, thân hình khẽ động, lướt về phía Thanh Trúc điện.
Vào Thanh Trúc điện làm gì? Đương nhiên là để giết người phóng hỏa, cướp bóc rồi!
Thấy Dương Diệp xông vào Thanh Trúc điện, sắc mặt của ba người Thiên Hoa Cốt ở trên trời âm trầm tới đáng sợ, không gian chung quanh ba người họ xao động từng đợt.