Chương 817: Hủy mộ! (2)
Chương 817: Hủy mộ! (2)Chương 817: Hủy mộ! (2)
Thiên Nhạn nheo mắt, sau đó nàng lạnh lùng nói:
- Vậy người dùng át chủ bài đi!
Dương Diệp lắc đầu, vào lúc hắn chuẩn bị kêu gọi Bạch Long, đột nhiên có một giọng nói vang lên.
- Ngươi đã muốn đào mộ các đời tổ sư Bách Hoa cung, vậy thì đào đi, người này, ta sẽ ngăn cản giúp ngươi.
Giọng nói vừa dứt, Hiểu Thiên Cơ đã xuất hiện.
Cường giả Hoàng Giả cảnh!
Sắc mặt đám người Thiên Hoa Cốt thay đổi, các nàng không nghĩ tới Dương Diệp còn có cường giả Hoàng Giả cảnh giúp đỡ, mà cường giả Hoàng Giả cảnh này ít nhất cũng là Hoàng Giả cảnh Ngũ phẩm!
Thủy Hoàng cùng Thú Hoàng nhìn nhau, hai người cũng nhìn thấy khiếp sợ trong mắt đối phương, hiển nhiên, hai người cảm thấy ngoài ý muốn khi Hiểu Thiên Cơ xuất hiện!
Dương Diệp cũng ngạc nhiên không nhỏ, tuy Hiểu Thiên Cơ đã muốn trợ giúp hắn một tay, nhưng hắn không nghĩ tới đối phương thực đi theo hắn đến Nam Vực, hơn nữa còn ra tay giúp hắn vào lúc này! Bất kể như thế nào, việc này rất tốt!
Dương Diệp thi lễ với Hiểu Thiên Cơ, sau đó lại đi vào trong Bách Hoa mộ. Sắc mặt Thiên Nhạn âm trâm như nước, nàng không có động thủ, chỉ có thể mặc cho Dương Diệp đi vào bên trong Bách Hoa mộ, bởi vì cho dù động thủ cũng không có chút ý nghĩa nào. Bởi vì người vừa xuất hiện tại nơi này có thực lực hơn xa nàng, nếu động thủ cũng chỉ tự rước lấy nhục!
Nhìn Dương Diệp đi vào trong Bách Hoa mộ, sắc mặt Thiên Hoa Cốt và các đệ tử Bách Hoa cung càng dữ tợn đáng sợ, nếu như mộ tổ của Bách Hoa cung bị Dương Diệp phá hư Bách Hoa cung ngày sau không có mặt mũi nào tại Nam Vực. Chỉ sợ không ai tại Nam Vực lựa chọn gia nhập Bách Hoa cung, mà các nàng là đệ tử Bách Hoa cung cũng không thể ngẩng mặt nhìn các đệ tử tông môn khác!
- Dương Diệp, ngươi thắng.
Đúng lúc này, đột nhiên Thiên Hoa Cốt nói:
- Nếu như ngươi lúc này thu tay lại, Bách Hoa cung ta nguyện ý bồi thường cho ngươi, cho dù tha thứ tội danh của mẫu thân ngươi, thay nàng tìm lại chính danh cũng không phải không thể. Nếu như ngươi còn không hài lòng, Bách Hoa cung ta nguyện ý đền bù tổn thất cho ngươi năm mươi viên Năng Lượng thạch cực phẩm! Lúc nói ra lời này, trong lòng Thiên Hoa Cốt rất biệt khuất, nhưng nàng đã không có biện pháp. Cho dù như thế nào, cũng không thể nhìn Dương Diệp phá hư Bách Hoa mộ, việc này quan hệ tới tôn nghiêm của Bách Hoa cung.
- Thu tay lại? Bồi thường? Năm mươi viên Năng Lượng thạch cực phẩm?
Dương Diệp cười lớn, cổ tay hắn khẽ động, hơn một trăm viên Năng Lượng thạch cực phẩm xuất hiện trên mặt đất, nói:
- Ta cho ngươi một trăm viên Năng Lượng thạch cực phẩm, bảo ngươi hủy đi mộ tổ Bách Hoa cung các ngươi, như thế nào? Nếu như không đủ, ta cho ngươi hai trtăm viên, như thế nào?
- Tốt, rất tốt, rất tốt!
Thiên Hoa Cốt bị tức giận không nhẹ, sát ý trong mắt như hóa thành thực chất, nói:
- Dương Diệp, từ nay về sau, Bách Hoa cung ta sẽ không chết không thôi với người, kể từ hôm nay, nhiệm vụ thứ nhất của các đệ tử Bách Hoa cung chính là tru sát người, kể từ hôm nay, ta...
Nhưng mà Dương Diệp đã không tâm tình tiếp tục nghe nàng nói nhảm, thân hình khẽ động, hắn đã tiến vào bên trong Bách Hoa mộ, việc này càng làm Thiên Hoa Cốt tức điên lên.
- Tất cả đệ tử Bách Hoa cung động thủi! Thiên Hoa Cốt không hề cố ky, thân thể Thiên Niệm bên cạnh nàng cũng di chuyển, nàng ướt nhanh về phía Dương Diệp, nhưng vào thời khắc hai người động thủ, Thủy Hoàng cùng Thú Hoàng đã ra tay ngăn cản, ngăn ở trước mặt hai nàng.
Lúc này đám người Thiên Hoa Cốt sẽ không suy nghĩ động thủ có ý nghĩa hay không, các nàng chỉ biết rằng, nếu mộ tổ bị người ta hủy đi thì không xong. Cho nên bọn họ xuất kích rất điên cuồng.
Lúc này, toàn bộ Bách Hoa cung phát ra âm thanh nổ mạnh.
Sau khi tiến vào Bách Hoa mộ, Dương Diệp đã triệu hồi Thanh Vân Tử Điện cùng với U Minh Quỷ Hỏa, hắn nhất định phải cẩn thận, ai biết trong Bách Hoa mộ còn có cường giả nào khác hay không.
Trong Bách Hoa mộ đều do cánh hoa tạo thành, phía trước Dương Diệp chính là không gian to lớn mấy ngàn trượng, trong không gian này, mỗi cách tâm hơn mười trượng sẽ có quan tài do cánh hoa tạo thành. Thân hình Dương Diệp khẽ động, hắn đi tới trước một quan tài, trường kiếm đánh bay nắp quan tài.
Trong quan tài là một nữ tử, nữ tử dung mạo cực đẹp nhưng đã không có sinh cơ, không có khí tức, chỉ có thân thể bảo tôn hoàn hảo, sắc mặt hồng nhuận phơn phớt giống như một người sống!
Dương Diệp không có hứng thú nhìn tử thi, ánh mắt nhìn sang các nơi khác, hắn nhanh chóng chú ý tới trung tâm nơi này, tại đó có quan tài fớn hơn các quan tài khác, hơn nữa nơi này do một cánh hoa tạo thành bình đài. Thân thể Dương Diệp di chuyển lên bình đài, lúc hắn nhìn thấy tấm bia đá bên cạnh quan tài, Dương Diệp cười dữ tợn.
Truên tấm bia đá viết: Mục Hàn San, người sáng lập Bách Hoa cung, tổ sư Bách Hoa cung
Phía sau là một ít câu chuyện của tổ sư Bách Hoa cung, cùng với một ít giới thiệu, nhưng Dương Diệp không có hứng thú xem tiếp, đối với hắn mà nói, chỉ cần xác nhận đây là mộ tổ sư Bách Hoa cung Rà đủ rồi.
Trường kiếm hắn đánh bay nắp quan tài lân nữa, không cảm thấy ngoài ý muốn, dễ dàng.
Dương Diệp đi đến bên cạnh quan tài, nhưng trong quan tài trống rỗng không có gì.
- Chẳng lẽ tổ sư Bách Hoa cung đã xông qua thiên đường, biến mất trên thế gian này? Mà cái gọi là quan tài chính là đệ tử Bách Hoa cung làm ra tượng trưng, từ đó để mọi người tế bái?
Dương Diệp cau mày nói thâm.
Rất nhanh, Dương Diệp lắc đầu, thân hình khẽ động, hắn đi tới quan tài khác, sau đó ánh mắt nhìn chung quanh, lúc này trong mắt hắn sinh ra một tia điên cuồng, U Minh Quỷ Hỏa bộc phát, rất nhanh, U Minh Quỷ Hỏa đã hóa thành biển lửa và bao phủ Bách Hoa mộ vào trong.
- Không!
Bên ngoài là tiếng gào thét như bệnh tâm thần của Thiên Hoa Cốt.