Chương 820: Nhân Hoàng kiếm (1)
Chương 820: Nhân Hoàng kiếm (1)Chương 820: Nhân Hoàng kiếm (1)
Một gã thanh niên mặc trường bào màu vàng xuất hiện trên không trung, thanh niên này mày kiếm mắt sáng, mũi thắng tắp, dung mạo cực kỳ anh tuấn, trong tay thanh niên cầm trường kiếm giống như hoàng kim chế tạo thành, vỏ kiếm khắc vô số dị thú sống động, mà chuôi kiếm có khắc hai chữ "thiên địa".
Chung quanh thanh niên có hai lão giả.
Ánh mắt Thủy Hoàng cùng Thú Hoàng nhìn thanh niên và thanh kiếm của hắn, dù sao đổi với Nhân Hoàng trong truyền thuyết, bọn họ rất hiếu kỳ. Nhưng rất nhanh, ánh mắt của hai người bọn họ đều nhìn sang hai lão giả bên cạnh, bởi vì hai người này đều là cường giả Hoàng Giả cảnh, hơn nữa ít nhất cũng phải vượt qua Ngũ phẩm!
Ánh mắt của thanh niên nhìn sang Bạch Long một chút, sau đó lại nhìn Dương Diệp cùng An Nam Tĩnh, nói:
- Chắc hẳn hai vị chính là Kiếm Hoàng đương đại cùng Võ Thần đương đại. Nghe đồn hai vị vô địch thủ trong cùng giai, hôm nay La Tuấn ta vinh hạnh gặp được hai vị, !
- Nhân Hoàng?
An Nam Tĩnh cau mày, nói: - Không bằng ta và người đánh một trận? Ta thật sự muốn xem Nhân Hoàng kiếm mạnh hay Liệt Thiên của ta mạnh.
La Tuấn khẽ lắc đầu, nói:
- Không cần đánh một trận, ta biết được ngươi muốn bắt ta, sau đó dùng ta áp chế, từ đó các ngươi sẽ thoát khốn. Đáng tiếc, ta không thể cho ngươi như nguyện.
An Nam Tĩnh lãnh đạm nhìn La Tuấn, sau đó lui sang bên cạnh Dương Diệp.
Ánh mắt La Tuấn nhìn lên người Dương Diệp, nói:
- Kiếm Hoàng, ngươi có ân oán với Bách Hoa cung, ngươi giết đệ tử tông môn của nàng cũng là bình thường, nhưng ngươi hủy tổ mộ của người ta thì quá mức rồi! Còn nữa, lại cho cường giả Hoàng giai đồ sát huyền giả phổ thông, ngươi thật sự qúa tàn nhãn.
- Có liên hệ với ngươi?
Dương Diệp nói.
- Quả nhiên đúng như đồn đãi, Dương Diệp ngươi rất kiêu ngạo đấy! La Tuấn trên mặt dáng tươi cười thu liễm, nói:
- Chỉ là của ta thật sự hiếu kỳ, ngạo khí của ngươi tới từ nơi nào? Chẳng lẽ ngươi cho rằng những cường giả Hoảng Giả cảnh này có thể giữ được ngươi? Nếu thật là như vậy, vậy ngươi quá ngây thơ rồi!
Nghe vậy, Dương Diệp cười lạnh, hắn biết, Nhân Hoàng của Đỉnh Hán Đế Quốc tới đây là vì nhắm vào hắn. Vì cái gì? Bởi vì thế nhân đều biết Nhân Hoàng giáp cùng Nhân Hoàng Ấn đang năm trên người hắn, Nhân Hoàng đương đại không muốn thu hồi những vật này sao? Cho nên, mọi người nhất định sẽ thành địch nhân, bởi vì hắn tuyệt đối sẽ không giao những vật này ra.
La Tuấn lạnh lùng nhìn Dương Diệp, sau đó nhìn về phía Thiên Hoa Cốt, nói:
- Đối với chuyện của quý tông, ta thật xin lỗi, nếu như ta có thể sớm tới đây, quý tông cũng sẽ không như thết
Thiên Hoa Cốt nhìn La Tuấn thật sâu, sau đó nói:
- Không liên quan tới Nhân Chủ, là Bách Hoa cung ta thực lực không đủ, cho nên mới rơi vào tình huống hôm nay. Nhân Chủ có thể chạy đến, ta đã rất cảm kích.
La Tuấn mỉm cười, nói:
- Bách Hoa cung hôm nay là một thể với Đỉnh Hán Đế Quốc chúng ta, Bách Hoa cung gặp nạn, Đỉnh Hán Đế Quốc chúng ta tự nhiên nên xuất thủ tương trợ. Yên tâm, hôm nay có ta ở đây, dù ai cũng không thể động tới Bách Hoa cung mảy may!
Nói xong, La Tuấn quay người nhìn về phía An Nam Tĩnh, nói: - Các hạ là người An gia, ta không có ý đối địch với An gia, các hạ nên rời đi, ta quyết không ngăn trởi
Dương Diệp nói.
- Quả nhiên đúng như đồn đãi, Dương Diệp ngươi rất kiêu ngạo đấy! La Tuấn trên mặt dáng tươi cười thu liễm, nói:
- Chỉ là của ta thật sự hiếu kỳ, ngạo khí của ngươi tới từ nơi nào? Chẳng lẽ ngươi cho rằng những cường giả Hoảng Giả cảnh này có thể giữ được ngươi? Nếu thật là như vậy, vậy ngươi quá ngây thơ rồi!
Nằm ngoài dự đoán của mọi người An Nam Tĩnh lắc đầu, nói:
- Lấy tiền tài của người, phải tiêu tai thay người, hiện tại chúng ta rời đi chính là bội bạc, An gia ta không thể bội bạc. Ngươi có bản lĩnh thì ra tay đi, nếu chúng ta chết ở chỗ này, không trách người khác, chỉ trách chúng ta thực lực không đủ mà thôi!
Dương Diệp cảm thấy ngoài ý muốn, hắn không nghĩ tới An Nam Tĩnh lại chọn lưu lại, phải biết rằng, lúc này hắn cũng cảm thấy mình đã tâm vào tuyệt cảnh. Bên đối phương có thêm hai gã cường giả Hoàng Giả cảnh, kế tiếp xảy ra đại chiến, bên bọn họ sẽ bị đồ sátI
- Cảm ơn!
Dương Diệp chân thành nói. - Nếu như bọn họ không chết, cho bọn họ thêm một ít Năng Lượng thạch cực phẩm!
An Nam Tĩnh nhìn Dương Diệp, sau đó nói một câu.
Nghe vậy, Dương Diệp sững sờ, sau đó cười nói:
- Dương Diệp ta hứa hẹn, chỉ cần hôm nay chúng ta còn sống, ta sẽ cấp cho các ngươi ba trăm Năng Lượng thạch cực phẩm. Nếu như các ngươi có người chết, ta sẽ cấp cho các ngươi năm trăm Năng Lượng thạch cực phẩm, hơn nữa hứa hẹn sẽ chiếu cố gia đình của bọn họI
Nghe được Dương Diệp nói thế, các cường giả Tôn Giả cảnh nơi đây nhìn Dương Diệp với ánh mắt hữu hảo hơn trước rất nhiều, không thể không nói, Dương Diệp đã rất hào phóng.
- Năm trăm Năng Lượng thạch cực phẩm?
Trên hư không, La Tuấn khẽ lắc đầu, nói:
- Ngay cả ta cũng động tâm, nhưng rất đáng tiếc, bọn họ nhất định sẽ mất mạng!
- Ta lại cảm thấy mạng của bọn họ hôm nay không rơi vào tuyệt lộ!
Lúc này, Hiểu Thiên Cơ đột nhiên nói:
- Các hạ là Nhân Hoàng, thay thiên chưởng quản thế gian, có thể nói các hạ chính là người tôn quý nhất trong thiên địa, nhưng đó là thời điểm không có Võ Thần cùng Kiếm Hoàng xuất hiện. Các hạ nên biết rõ, lịch đại Kiếm Hoàng cùng Võ Thần đều có năng lực nghịch thiên!
- Ngươi là người phương nào!
Đôi mắt La Tuấn nhắm lại, hắn trầm giọng nói.
Hiểu Thiên Cơ mỉm cười, nói:
- Có người gọi ta là mù lòa, nhưng mọi người lại ta là Hiểu Thiên Cơi
Hiểu Thiên CơI
La Tuấn và hai lão giả bên cạnh biến sắc, đối với Hiểu Thiên Cơ, đương nhiên bọn họ không xa lạ gì, phải nói là như sấm bên tai, dù sao đây chính là người biết thiên cơ! Nhưng ba người không nghĩ tới, Hiểu Thiên Cơ như thần long thấy đầu không thấy đuôi lại xuất hiện tại Nam Vực, hơn nữa xuất thủ tương trợ Dương Diệp!
- Hiểu tiên sinh chính là thế ngoại cao nhân, cần gì cuốn vào vòng xoáy hồng trần thế tục này?
La Tuấn trâm giọng nói.
Hiểu Thiên Cơ cười nói: