Chương 841: Người có vẩy ngược! (2)
Chương 841: Người có vẩy ngược! (2)Chương 841: Người có vẩy ngược! (2)
Dương Diệp không nhìn thẳng Bắc Minh Nghiêm, hắn nhìn Tiểu Hồng, sau đó hắn gật đầu, bọn họ lưu lại ba cường giả Tôn Giả cảnh ở đây, những người khác lập tức bay thẳng về phía Bắc Minh gia.
- Dương Diệp, xem như Bắc Minh gia ta nhận sai, việc này bỏ qua được chứ, như thế nào?
Giọng nói của Bắc Minh Hải đã vô lực, nhiều cường giả Tôn Giả cảnh tiến thắng tới Bắc Minh gia, đương nhiên hắn không thể kiên cường.
- Bỏ qua?
Dương Diệp cười lạnh một tiếng, nói:
- Vừa rồi sao không thầy ngươi bỏ qua? Hiện tại chúng ta nhiêu hơn ngươi, thực lực mạnh hơn Bắc Minh gia thì ngươi mới nhớ bỏ qua? Mới vừa rồi là ai nói muốn ba -người chúng ta sống không bằng chết? Bắc Minh Nghiêm, Long có vẫy ngược, sờ vào sẽ giận dữ, ta cho ngươi biết, hôm nay ta muốn xóa tên Bắc Minh gia ra khỏi đề đô.
Nếu như đối phương chỉ nhắm vào Dương Diệp hắn, hắn tối đa chỉ giết đối phương là xong, nhưng mà Bắc Minh Nghiêm ngàn không nên vạn không nên, lại muốn ra tay với Vũ Tịch cùng Tiểu Dao, việc này đã chọc giận Dương Diệp. Cho nên, đối với Dương Diệp mà nói, chỉ giết Bắc Minh Nghiêm còn chưa đủ!
- Dương Diệp, làm người nên lưu lại một đường mới tốt!
Sắc mặt Bắc Minh Nghiêm khó coi nhìn chằm chằm vào Dương Diệp, sát ý bao phủ toàn thân.
- Ta chú ý là làm người làm việc trảm thảo trừ căn, không lưu hậu hoạn!
Dương Diệp nói.
- Tốt, tốt!
Bắc Minh Nghiêm giận quá thành cười, nói:
- Ta muốn nhìn, Đại Tần đế quốc có thể tùy ý nhìn Dương Diệp ra tay với Bắc Minh gia ta hay không.
- Chúng ta chờ xemI
Dương Diệp nói.
Trong hoàng cung.
- Ngô Hoàng, hình như Dương Diệp muốn tiêu diệt Bắc Minh gia, chúng ta có nên ngăn cản hay không? Dù sao này Bắc Minh gia là một trong bốn đại thế gia của đế đô, nếu như tùy ý nhìn bọn họ bị diệt, chỉ sợ sẽ làm rất nhiều thế gia mãn, càng có thể tạo thành phiền toái không cần thiết. Lý Tư nói khẽ với Thủy Hoàng trước mặt.
Thủy Hoàng nói:
- Nếu như chúng ta ra tay ngăn cản Dương Diệp, ngươi cảm thấy Dương Diệp sẽ đối đãi với chúng ta như thế nào?
Lý Tư hơi sững sờ, trầm ngâm sau nửa ngày, hắn cười khổ nói:
- Kẻ này có thù tất báo, trong mắt không cho phép có hạt cát, nếu chúng ta ra tay ngăn cản hắn diệt Bắc Minh gia, có lẽ hắn mặt ngoài sẽ không nói cái gì, nhưng mà trong nội tâm nhất định sẽ có cái nhìn với Đại Tân, ngày sau càng nói không chừng sẽ gây phiền toái cho Đại Tân chúng ta.
Thủy Hoàng nói:
- Chúng ta không nên trở mặt với hắn, thậm chí còn phải tận lực giao hảo với hắn. Không chỉ bởi vì hắn đại biểu Huyền Thú Đế Quốc, còn bởi vì hắn là Kiếm Hoàng đương đại, hơn nữa hắn có quan hệ rất tốt với Võ Thần đương đại. Phải biết rằng, có thể không sợ Nhân Hoàng kiếm của Nhân Hoàng, cũng chỉ có Kiếm Hoàng cùng Võ Thần mà thôi! Còn nữa, dùng thiên phú, của hắn, tối đa trăm năm, có lẽ trăm năm sau không ai ở Nam Vực có thể ngăn cản hắn được.
Lý Tư thấp giọng thở dài, nói:
- Tốt, tốt Bắc Minh Nghiêm giận quá thành cười, nói:
- Ta muốn nhìn, Đại Tần đế quốc có thể tùy ý nhìn Dương Diệp ra tay với Bắc Minh gia ta hay không.
- Thế nhưng mà Bắc Minh gia dù sao cũng là một trong bốn đại gia tộc, hơn nữa còn có quan hệ rất tốt với Đại Tân chúng ta...
Thủy Hoàng thoát khoát tay, hắn cắt lời Lý Tư, nói:
- Bắc Minh gia là tự tìm đường chết, không thể trách kẻ nào. Đã biết Kiếm Hoàng quật khởi, còn biết hắn giao hảo với Đại Tần chúng ta còn Có Huyền Thú Đế Quốc, hắn không nên trêu chọc Dương Diệp, Bắc Minh Nghiệm là kẻ ngu xuẩn chân chính. So sánh với Bắc Minh Nghiêm, Thượng Quan gia Thượng Quan Mộc còn thông minh hơn nhiều. Việc này Đại Tân chúng ta không nên ra tay, cũng không cần giúp ai, Bắc Minh gia là chết hay sống phải xem tạo hóa của bọn họi
Nghe vậy, Lý Tư không còn khuyên can, hắn lập tức gật đầu, sau đó hắn từ từ lui ra ngoài. Thời điểm hắn đi tới cửa, Thủy Hoàng lại đột nhiên nói:
- Còn có một chuyện, chính là Dương Diệp đã trở thành phò mã Đại Tần ta, chờ việc này qua đi, ngươi chiêu cáo thiên hạ, làm cho người đời biết thái độ của Đại Tần đối với Dương Diệp!
Lý Tư rùng mình, hắn thầm lắc đầu, Bắc Minh gia thật sự xong rồi. Cửa ra vào Phù Văn Sư công hội, Bắc Minh Nghiêm co quắp ngồi dưới đất, hắn giống như người mất hồn. Ở trước mặt hắn là hơn vài chục cái đâu máu chảy đầm đìa, hắn nhận ra những cái đầu này, bởi vì đều là cường gủa của Bắc Minh gia, trong đó có hai đệ đệ của hắn.
Bên cạnh đầu người có hơn hai trăm người đang quỳ, hắn nhận ra hai trăm người này, những kẻ này đều là đệ tử Bắc Minh gia, có già có trẻ. Đương nhiên, quan trọng hơn bên cạnh những người này có một đám người áo đen đang đứng, bọn họ còn đặt dao găm lên cổ của người Bắc Minh gia.
- Dương Diệp, việc này là chuyện giữa ta và ngươi, hoàn toàn không có quan hệ với đệ tử Bắc Minh gia, chỉ cân ngươi nguyện ý buông tha bọn họ, lão phu nguyện ý lấy cái chết tạ tội dẹp loạn lửa giận trong lòng ngươi!
Bắc Minh Nghiêm nhìn vê phía Dương Diệp. Lúc này hắn đã biết rõ thái độ của Đại Tần đối với Dương Diệp và Bắc Minh gia, không hê nghi ngờ, Đại Tần đã đứng về phía Dương Diệp, Bắc Minh gia của hắn đã không còn hi vọng
Dương Diệp cười lạnh một tiếng, nói: - Muộn rồi!
Thời điểm Dương Diệp chuẩn bị hạ lệnh giết người.
- AI
Một tiếng thở dài xuất hiện, Bạch Sơn xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Bạch Sơn nhìn đống đầu ngườ kia, sau đó dùng ánh mắt phức tạp nhìn Dương Diệp, nói:
- Họa không kịp thê nhi, Dương Diệp, xem mặt mũi lão phu, thả đám người này được chứ?
- Vào lúc Bắc Minh Nghiêm ra tay với vãn bối, vì sao Bạch hội trưởng không đứng ra cầu tình thay vãn bối?
Dương Diệp nói.
Bạch Sơn lập tức nghẹn lời, đang chuẩn bị nói cái gì, Dương Diệp lại khoát tay, nói:
- Không cần nhiều lời, Trương Liễu, giết đám người này, không lưu lại một ai.