Chương 871: Chạy? (2)
Chương 871: Chạy? (2)Chương 871: Chạy? (2)
Nam tử đầu trọc nhìn Dương Diệp thật sâu, sau đó nói với Xà nữ:
- Xà tôn giả, ngươi còn nhớ rõ tông chủ đã từng bảo chúng ta lưu ý người nọ không? Lúc ấy Tôn giả người ở bên ngoài, cũng không có nhìn thấy tông chỉ xuất ra bức họa, nhưng mà ta lại nhìn thấy. Lúc trước nhất thời không có nghĩ tới, bây giờ ta nhớ lại, ta mới phát hiện, người trong bức họa cực kỳ tương tự người này, nếu như ta không có đoán sai, người này nhất định chính là người tông chủ cần tìm!
Xà nữ nói:
- Ngươi xác định?
Nam tử đầu trọc gật gật đầu, nói:
- Người trong bức họa không mang hộp kiếm, cho nên trước đó ta không nhận ra, nhưng mà hiện tại xem ra, người này trừ mang hộp kiếm ra, còn lại cơ bản hoàn toàn tương tự bức họa. Cho nên, ta dám khẳng định, người này chính là người tông chủ muốn tìm, lúc trước tông chủ nói nếu tìm được người này, bảo chúng ta tránh đánh rắn động cỏ, cần phải thông tri hắn trước, nghĩ đến, người này cực kỳ trọng yếu với tông chủ, cho nên, chúng ta tuyệt đối không thể thả hắn rời đi. Xà nữ trâm ngâm một lúc, sau đó nói với Dương Diệp:
- Công tử đã nghe thấy?
Dương Diệp lúc này cảm thấy khó hiểu, nhưng tên đầu trọc không giống nói láo, hắn không biết tại sao tông chủ Thiên Ma Tông lại có bức họa của mình? Chẳng lẽ lại...
Làm như nghĩ đến cái gì, ánh mắt Dương Diệp lạnh như băng.
- Mời công tử đến Thiên Ma Tông chúng ta một chuyến, công tử sẽ không phản đối chứ?
Giọng nói của Xà nữ lạnh nhạt nhưng cây roi màu vàng lại sống động. Trước kia thả nam tử này rời đi, là vì nàng không rõ ràng lai lịch của đối phương, không muốn nhiều chuyện. Nhưng mà hiện tại, nếu tông chủ muốn tìm người này, nàng sẽ không thả đối phương rời đi.
- Thiên Ma Tông, ta sẽ đi, nhưng không phải đi theo ngươi!
Nói xong, Dương Diệp lao nhanh về phía Xà nữ.
Đến mức này, nói nhảm cũng không có ý nghĩa gì. Cho nên hắn trực tiếp ra tay, hắn vốn không muốn ra tay, bởi vì hắn thật sự không muốn gây phiền toái, tiến đến Trung Vực mới là chuyện hắn cân làm nhất hiện tại. Nhưng mà đáng tiếc, đối phương không có ý định buông tha hắn. Đã như vậy, hắn cũng không cần lưu người sống. Thấy Dương Diệp động thủ, sắc mặt Xà nữ cũng trâm xuống, một Linh Giả cảnh lại dám động thủ với nàng, quả thực là đang vũ nhục nàng. Không cần cố ky cái gì, cổ tay Xà nữ khẽ động, cây roi trong tay và con rắn đều lao thẳng về phía Dương Diệp.
Cây roi đánh tới, Dương Diệp xuât quyên đánh mạnh, cây roi trong tay Xà nữ bị đánh bay ngược trở về. Xà nữ kinh ngạc, hiển nhiên, nàng không nghĩ tới lực lượng của Dương Diệp lại mạnh như vậy, có thể đánh lui roi của nàng. Ngay sau đó nàng giận dữ, nàng đường đường cường giả Tôn Giả cảnh, một kích của nàng bị Linh Giả cảnh đánh lui, nàng thật sự mất mặt!
- Ngươi muốn chết!
Xà nữ vung tay lên, cây roi trong tay nàng lập tức biến lớn, hóa thành một con rắn màu vàng dài gần trăm trượng, thân thể con rắn tấn công Dương Diệp.
Huyên kỹ!
Dương Diệp không dám khinh thường, vẫy tay, Long Cốt kiếm xuất hiện trong tay. Hai tay câm Long Cốt kiếm chém ngang, ngay sau đó có vô số kiếm tơ bắn ra, vô số đạo kiếm tơ va chạm với con rắn to lớn, ngay sau đó có vô số kiếm khí lan tỏa trong không gian.
Nhìn thấy cảnh này, trong mắt Xà nữ hiện ra vẻ khiếp sợ khó che giấu nổi, đây là Linh Giả cảnh có thể phát ra kiếm khí sao? Thậm chí có thể chém vỡ huyền kỹ Địa giai Thượng phẩm của nàng. Nhưng khá tốt, chỉ là kiếm khí đơn thuần, cũng không có kiếm ý gia trì, thiếu niên này hẳn là không có lĩnh ngộ kiếm ý, bằng không thì...
Vào lúc này có một đạo kiếm quang xuất hiện, một đạo kiếm khí màu tím đã xuất hiện trước mặt Xà nữ, Xà nữ không chút nghĩ ngợi đã vung cây roi đánh vào kiêm khí.
- Phanh...
Một tiếng nổ vang, kiếm khí tiêu tán, cây roi của Xà nữ cũng đứt đoạn, sau khi kiếm khí biến mất, một tia sáng màu tím vẫn không giảm tao thẳng về phía Xà nữ. Xà nữ ngơ ngác, lúc nhìn thấy tia sáng màu tím kia, sắc mặt Xà nữ biến thành kinh hãi, nói:
- Kiếm ý, kiếm ý thực chất, ngươi là quái vật gì?
Tuy nàng khiếp sợ, nhưng mà động tác của Xà nữ lại không chậm, tay phải nắm chặt, tia sáng màu tím dừng lại trong hư không, ngay sau đó lại biến mất giữa hư không.
Vào lúc này, đồng tử Xà nữ co rụt lại, nàng cảm giác phần gáy lạnh buốt, bằng vào kinh nghiệm chiến đấu sinh tử lâu năm, Xà nữ đạp chân phải xuống đất và biến mất tại chỗ, nhưng mà vẫn trễ một chút, một rãnh máu dài mười phân chém vào con rắn trên cổ của nàng.
Xà nữ kinh hãi nhìn Dương Diệp, cũng mặc kệ vết thương trên gáy, nàng trực tiếp xé rách không gian chạy đi, nàng chạy với tốc độ cực nhanh, không đến một giây đã biến mất trong tâm mắt Dương Diệp.
Dương Diệp sững sờ, cứ chạy như thế? Hắn còn chưa xuất toàn lực đấy!
Sau nửa ngày, Dương Diệp lắc đầu, hắn im lặng, hắn không nghĩ tới đường đường cường giả Tôn Giả cảnh lại không đánh mà chạy. Tuy Dương Diệp cũng phát hiện vấn đề, đó chính là này cường giả Tôn Giả cảnh một lòng chạy trốn, hắn không có biện pháp nào với đối phương. Giống như hiện tại, hắn chỉ có thể nhìn đối phương chạy trốn.
Giống như quên còn có một người!
Dương Diệp quay người nhìn sang tên đầu trọc đang ngây người, nhìn thấy ánh mắt khiếp sợ của người này, Dương Diệp lắc đầu, cái gì gọi là tìm chết, đây chính là tự tìm đường chết. Nếu như hắn không lắm miệng, hắn không cần phải chết, thật đáng tiếc.
Một đạo kiếm quang hiện tên, đầu của tên đầu trọc Linh Giả cảnh Ngũ phẩm bay lên cao.
Sát Lục Kiếm Ý bát trọng có thể quét ngang huyền giả cùng giai bình thường, thật sự không có gì phải miêu tải
Thu kiếm, Dương Diệp quay người nhìn sang một bên, nói: - Còn không ra sao?