Chương 877: Xuất át chủ bài! (2)
Chương 877: Xuất át chủ bài! (2)Chương 877: Xuất át chủ bài! (2)
- Vì cái gì?
Đinh Thược Dược khó hiểu.
- Tại Loạn Ma Hải có ba người đang đợi ta, ba người kia, mỗi một người đều không kém lão gia hỏa sau lưng kia, hiểu chưa?
Dương Diệp nói.
- La Tuấn phái tới giết người?
Đinh Thược Dược hỏi.
- Đoán đúng!
Dương Diệp nói:
- Nếu như chúng ta ngự kiếm đi Loạn Ma Hải, dùng thực lực của ba lão giả kia, nhất định có thể phát hiện ta, đến lúc đó, chúng ta sẽ xong đời. Cho nên, ngươi suy nghĩ biện pháp đi.
- Không có cách nào!
Định Thược Dược nói:
- Hiện tại có hai con đường, một là chúng ta giết Đinh Tượng, hai là hắn giết chúng ta! Không cần nói hợp tác và thỏa hiệp cái gì đó, ngươi giết đứa con duy nhất của hắn, cho dù ngươi là La Tuấn, hắn cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi. Cho nên, Kiếm Hoàng, xuất ra toàn bộ thực lực của ngươi giết hắn đi
- Vì sao ngươi khẳng định ta có thể giết hắn?
Dương Diệp cúi đầu nhìn nữ tử gần trong gang tấc, hắn thật tò mò, dường như nữ nhân này rất có lòng tin vào hắn, thậm chí còn có lòng tin hơn cả hắn!
- Nếu như một gã huyền giả Tôn Giả cảnh Ngũ phẩm đã có thể giết ngươi, vậy Dương Diệp ngươi không có khả năng sống đến bây giờ. La Tuấn cũng không có khả năng phái ra ba gã Tôn Giả cảnh ngoài Ngũ phẩm tới đối phó ngươi. Sở dĩ ngươi không giết Đinh Tượng, có hai nguyên nhân đơn giản nhất, một là ngươi không muốn trả giá lớn, mà là ngươi không muốn bạo lộ át chủ bài. Nói đơn giản một chút, chính là ngươi không tín nhiệm ta, đúng không?
Đinh Thược Dược nói.
Dương Diệp nhìn Đinh Thược Dược thật sâu, nói:
- Hi vọng ngươi nhớ kỹ hứa hẹn của ngươi, bằng không thì, ta cam đoan, dù cho ngươi thông minh như yêu nghiệt, ta cũng có thể giết ngươi!
Nghe vậy, gương mặt tái nhợt của Đinh Thược Dược xuất hiện nụ cười, sau đó nói:
- Hạ thủ nhẹ một chút! Dương Diệp nheo mắt, sau đó cười khổ, nữ nhân này quả nhiên quá thông minh! Hợp tác với loại người này cũng không biết là phúc hay là họa. Không nhớ tới những việc này, bàn tay Dương Diệp vỗ nhẹ vào ót Đinh Thược Dược, sau đó Đinh Thược Dược ngất đi.
Dương Diệp lập tức đặt Định Thược Dược sang một bên.
Vừa vặn an trí Đinh Thược Dược xong, Đinh Tượng đã xuất hiện ở phía sau Dương Diệp. Đinh Tượng thấy Dương Diệp không chạy thì kinh ngạc, nói:
- Như thế nào? Không chạy? Chuẩn bị cái chết sao?
Đối phương không chạy, nhất định là có nguyên nhân, Đinh Tượng không dám khinh thường, cho nên hắn không ra tay trước.
Dương Diệp quay người nhìn Đinh Tượng, lắc đầu, nói:
- Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không của ngươi lại vào. Không phải chỉ giết con của ngươi sao? Ta thấy người tràn đầy tinh lực, không sinh thêm được sao? Ngươi còn muốn dồn ta vào chỗ chết? Lòng dạ hẹp hòi như thế, ta khinh bỉ ngươil
- Tạp chủng, đó là đứa con duy nhất của lão phu! Ngươi giết đứa con. duy nhất của lão phu, hôm nay lão phu không giết người, thê không làm người!
Đinh Tượng cầm cự phủ trong tay, thân hình khẽ động, hắn hóa thành tàn ảnh lao thẳng về phía Dương Diệp.
Dương Diệp nhắm mắt lại, hắn xuất hiện trước mặt của Đinh Tượng, Dương Diệp đạp mạnh xuống đất và quát:
- Kiếm Chi Lĩnh Vực!
Nói xong, thân hình gia tăng tốc độ lao về phía Đinh Tượng. Đinh Tượng biến sắc, hắn không dám xem thường Kiếm Vực, huyền khí trong cơ thể hắn không ngừng khởi động, cổ tay vung lên, vô số phủ ảnh bao phủ phạm vi trăm trượng, nhưng những phủ ảnh này đều bị lực lượng thần bí đánh tan.
Đinh Tượng ngạc nhiên, hắn chuẩn bị ra tay lân nữa, ba bóng đen xuất hiện một cách quỷ dị, ba người xuất hiện, Đinh Tượng kinh hãi gân chết, bởi vì hắn phát hiện, ba người này đều là cường giả Tôn Giả cảnh !
Ba người áo đen lao tới, tất cả đều lao nhanh về phía Đinh Tượng. Sắc mặt Đinh Tượng thay đổi, thân thể hắn tránh né nhưng vẫn chậm một ít, dao găm của Tiểu Hồng đã lưu lại rãnh máu thật dài trước ngực Định Tượng.
Không trung, Đinh Tượng nhìn Dương Diệp như nhìn quái vật, nói:
- Ba gã cường giả Tôn Giả cảnh, không, không có khả năng, ngươi, bọn họ xuất hiện như thế nào, không, không đúng, bọn họ không là người sống, ngươi, ngươi lại có thể điều khiển khôi lỗi cường giả Tôn Giả cảnh , rốt cuộc ngươi là người nào
- Đến hỏi con của ngươi đi!
Dương Diệp tâm niệm vừa động, hộp kiếm màu xanh da trời sau lưng hắn lóe sáng, ngay sau đó bốn thanh kiếm bay thẳng về phía Đinh Tượng.
Sau một khắc, bốn chuôi kiếm xé rách không gian bao phủ chung quanh Đinh Tượng. Kiếm quang lóe sáng, sau đó Đinh Tượng kêu la thảm
thiết.
Nghe tiếng kêu thảm thiết, nội tâm Dương Diệp thở ra một hơi, nhưng đúng lúc này, dị biến nổi lên, trong kiếm quang xuất hiện bóng dáng, bóng người kia chính là Định Tượng. Toàn thân Đinh Tượng Rúc này tràn ngập vết kiếm và máu tươi, bộ dáng cực kỳ dữ tơn.
Đinh Tượng chạy ra khỏi kiếm trận, hắn nhìn cũng không nhìn Dương Diệp, trực tiếp xé rách không gian chạy đi thật nhanh.
Nhìn thấy cảnh này, bởi vì Dương Diệp tiêu hao nghiêm trọng nên sắc mặtt rắng bệch.