Chương 881: Ta là phụ thân của ngươi! (2)
Chương 881: Ta là phụ thân của ngươi! (2)Chương 881: Ta là phụ thân của ngươi! (2)
Đinh Thược Dược nói:
- Ta lúc trước công người, hiện tại đổi cho ngươi!
- Ngươi nói thẳng người đi không được là đủ rồi!
Dương Diệp nói, tuy nữ nhân này là Linh Giả cảnh, nhưng mà thân thể yếu hơn người thường rất nhiều, lúc trước nữ nhân này cũng hắn đi một thời gian, nghĩ đến đối phương đã kiệt sức. Dương Diệp cảm thấy tò mò, nữ nhân này đến bị bệnh gì, tại sao thân thể lại yếu như thế.
Mặc dù hiếu kỳ nhưng đây không phải vấn đề của hắn, bởi vì hắn không phải thần y.
Dương Diệp đi đến trước mặt Đinh Thược Dược, sau đó xoay người, thân thể nửa ngồi. Đinh Thược Dược cũng không nhăn nhó, nàng đứng dậy bò lên lưng Dương Diệp.
Ngửi hương thơm của nữ tử trên lưng, cảm thụ được thân thể mềm mại của nữ tử, ngay từ đầu, trong nội tâm Dương Diệp khó tránh khỏi có chút khác thường, nhưng mà hắn nhanh chóng áp chế cảm xúc khác thường này. Nữ nhân trên lưng đáng tôn trọng. Hơn nữa hắn cũng không muốn bởi vì một ít việc mà ảnh hưởng tới hai bên hợp tác. Cũng không phải hắn không muốn dẫn ba người Tiểu Hồng cùng đi, Dương Diệp không muốn xảy ra sai lầm, hiện tại bọn họ đã ra khỏi Tịch Tĩnh Lĩnh, nếu như bị người khác phát hiện ba người tiểu Hồng, khi đó nhất định sẽ sinh ra rất nhiêu phiền toái. Có thể thể luyện cường giả Tôn Giả cảnh thành khôi lỗi, đây là át chủ bài của hắn, hắn không muốn người khác biết rõ.
Hơn nữa, trong nội tâm Dương Diệp cũng quyết định, về sau không đến mức vạn bất đắc dĩ, hắn là sẽ không thả ba người Tiểu Hồng ra ngoài. Bởi vì nếu như chuyện gì đều dựa vào ba người Tiểu Hồng, như vậy hắn vĩnh viễn sẽ không tăng lên.
Chính mình mạnh mới là mạnh thật sự, đạo lý kia, Dương Diệp cũng hiểu!
Dưới ánh trăng, Dương Diệp lưng cống nữ tử, ngay từ đầu, Dương Diệp bước chân rất chậm, nhưng mà rất nhanh, tốc độ Dương Diệp càng lúc càng nhanh, ước chừng nửa canh giờ, Dương Diệp đã ngự kiếm bay đi.
- Lúc trước ngươi nói không dám cưới ta, là vì ta quá thông minh sao?
Trên lưng Dương Diệp, Đinh Thược Dược nói.
Dương Diệp khẽ giật mình, không biết tại sao nữ nhân này hỏi như vậy. Hắn lập tức cười nói:
- Ngươi là nữ nhân thông minh nhất mà ta từng thấy, thông minh đến mức làm ta sợ hãi. Nói thực ra, nếu như ngươi là địch nhân của ta, cho dù như thế nào, ta cũng sẽ nghĩ tất cả biện pháp diệt trừ ngươi. Nhưng khá tốt, chúng ta bây giờ xem như đồng bọn. Hiện tại, nên đau đầu chính là La Tuấn!
- Trả lời câu hỏi của tal
Đinh Thược Dược nói.
- Ngươi sẽ không thật muốn gả cho ta đấy chứ?
Dương Diệp ra vẻ kinh ngạc nói:
- Ta đã có thê tử!
Hắn mới không trả lời vấn đề của nữ nhân này, nữ nhân này và hắn đều là người ích kỷ, nếu như nói bởi vì nàng thông minh mà không cưới nàng, ai biết nàng có tức giận hay không?
Hắn cũng không muốn đắc tội nữ nhân này, cũng không phải sợ đối phương, hắn không muốn bị nàng ghi nhớ.
Đinh Thược Dược nhìn Dương Diệp, sau đó nói:
- Đi xuống đi, đi thêm mười dặm nữa là ra khỏi Loạn Ma Hải, hiện tại ngự kiểm đi qua, quá rêu raol
Nghe vậy, Dương Diệp gật đầu, sau đó tâm niệm vừa động, hắn ngự kiếm đáp xuống mặt đất.
Hai người đi một hồi, đột nhiên, một đội nhân mã phía trước đã bay nhanh tới đây, cổ tay Dương Diệp khẽ động, Long Cốt kiếm xuất hiện trong tay.
- Là người Định gia tal
Đinh Thược Dược nói khẽ.
Đội nhân mã này đã dừng lại trước mặt Dương Diệp mấy trượng, câm đầu là một lão giả và một gã thanh niên còn cùng một thiếu nữ. Thanh niên vui vẻ khi nhìn thấy Đinh Thược Dược, nhưng khi nhìn thấy Đinh Thược Dược nằm trên lưng Dương Diệp thì nụ cười cứng lại, sắc mặt hắn biến thành giận dữ.
- Ngươi là ai, lại dám cõng biểu muội của ta, biểu muội của ta là người mà ngươi có thể cõng hay sao? Còn không mau thả nàng xuống?
Thanh niên nhìn Dương Diệp, hắn tức giận nói.
Dương Diệp đang chuẩn bị buông Đinh Thược Dược xuống thì giật mình, đây là hành vi ngu xuẩn cỡ nào? Dương Diệp cải biến chủ ý, không có buông Đinh Thược Dược xuống, hắn ngược lại xốc hai chân Đinh Thược Dược lên, cố định nàng trên lưng mình, sau đó nói:
- Ta là phụ thân của ngươi!