Chương 884: Mỗi người đi một ngả (1)
Chương 884: Mỗi người đi một ngả (1)Chương 884: Mỗi người đi một ngả (1)
Thân thể lão giả lóe lên rồi biến mất tại chỗ, nhưng vẫn hơi trễ. Một cánh tay của hắn đã lưu lại nơi này.
Bên ngoài hơn mười trưởng trong mắt, lão giả không chỉ có kiêng kị, chỉ còn có hoảng sợ. Thiếu niên trước mắt là yêu nghiệt do thế lực phương nào bồi dưỡng? Chính mình là Tôn Giả cảnh Tam phẩm đấy, hắn suýt nữa bị đối phương chém giết tại chỗ?
Thấy không thể chém giết lão giả, trong mắt Dương Diệp hiện ra một tia thất vọng cùng không cam lòng, thương thế của hắn chưa khỏi hẳn, vừa rồi cưỡng ép vận dụng Thuận Không kiếm, thiếu chút nữa đã làm huyên khí vừa khôi phục hao sạch sẽ. Hiện tại, hắn tuyệt đối không thể vận dụng Thuận Không kiếm, bằng không đừng nói giết người, hắn có thể bình yên rời đi hay không cũng là vấn đề!
Dương Diệp quay đầu liếc mắt nhìn thiếu nữ đang ngây người, thấy Dương Diệp nhìn sang, nữ tử run rẩy, rung giọng nói:
- Ngươi, ngươi muốn làm gì?
- Dương công tử còn chưa hết tức giận sao? Khục...
Đúng lúc này, Đinh Thược Dược ôm bụng đứng dậy, hắn chậm rãi đi vê phía Dương Diệp. Sắc mặt Đinh Thược Dược lúc này rất tái nhợt, khóe miệng còn chảy máu tươi, nàng cực kỳ thống khổ. - Vi loại người này mà đáp cả tính mạng của mình, đáng giá sao?
Dương Diệp nói.
Đinh Thược Dược lắc đầu, nói:
- Mẫu thân hắn trông nom ta từ nhỏ đến lớn, mẫu thân hắn đối đãi ta như con gái ruột, ta làm sao có thể nhìn con nàng chếth tại đây? Còn nữa, nếu Dương công tử giết hắn, tất nhiên sẽ bị Tân gia đuổi giết, thậm chí Đinh gia ta cũng sẽ tham dự vào trong đó. Ta biết rõ Dương công tử không sợ, nhưng mà Dương cdông tử có thể nghĩ tới, nếu quả thật đến tình trạng đó, chúng ta còn có thể nói chuyện hợp tác hay sao? Hơn nữa, Dương công tử cũng đẩy Đinh gia và Tần gia vê hướng La Tuấn, phải biếct rằng, nếu như chúng ta và Dương công tử trở thành tử địch, chúng ta cũng chỉ có thể dựa vào La Tuấn mà thôi
Dương Diệp trâm mặc một hồi, sau đó ật gật đầu, nói:
- Như vậy các ngươi dựa vào La Tuấn đi!
Nói xong, Dương Diệp xoay người rời đi.
Người ở bên ngoài cho rằng Dương Diệp chính là một mãng phu, một tên điên không rõ đầu đuôi. Bởi vì hắn không hiểu thỏa hiệp, không hiểu biến báo, giống như lúc trước, nếu như hắn không ra tay với Tần Hạo, chỉ cần nhịn một chút, như vậy hắn có thể đủ đạt được minh hữu như Đinh gia, cũng không cần trở mặt với Định gia.
Đổi lại bất cứ người nào, 99% đều sẽ lựa chọn nhỏ không nhịn sẽ bị loạn đại mưu. Nhưng mà Dương Diệp không có, hắn lựa chọn tru sát Tân Hạo. Bởi vì hắn là Dương Diệp, đối với Dương Diệp mà nói, tâm mình nghĩ thế nào thì làm như thế đó, mà hắn lúc ấy chỉ nghĩ giết đối phương!
Tại sao phải vì người khác mà ủy khuất chính mình? Về phần Đinh gia và Tần gia gì đó đầu nhập vào La Tuấn, với hắn mà nói, thực không phải chuyện trọng yếu.
Hắn đối với cái gọi là minh hữu đều ôm thái độ có thì có, không có cũng không sao cả. Bởi vì hắn chỉ tin chính mình, chỉ có thực lực của chính mình mạnh mới là vương đạo. Bằng không thì, cho dù minh hữu nhiều hơn nữa cũng vô dụng. Ngươi không thấy Tiêu Dao tử năm đó một người giết đến tận hoàng cung Đỉnh Hán Đế Quốc? Khi đó Tiêu Dao tử có minh hữu sao? Không cói
Đinh Thược Dược im lặng. Nàng biết rõ, Dương Diệp chắc chắn sẽ đi giết Tân Hạo. Mình có thể ngăn cản sao? Có lẽ có thể, nhưng nếu mình lại ngăn cản, dùng tính cách của hắn, tất nhiên sẽ buông tha cho Đinh gia hay sao? Chẳng lẽ mình và Đinh gia thật sự đầu nhập vào La Tuấn sao?