Chương 916: Biến đổi khác thường nổi lên! (1)
Chương 916: Biến đổi khác thường nổi lên! (1)Chương 916: Biến đổi khác thường nổi lên! (1)
Tại đất man hoang.
- Bích Như, hắn đã đến Trung Vực rồi.
Trong một gian phòng, nữ tử áo đen nói với An Bích Như.
An Bích Như im lặng.
- Ta quả thật đã đánh giá thấp hắn, trong thế hệ trẻ ngoại trừ An Nam Tĩnh ra sợ rằng đã không có người nào là đối thủ của hắn. Người này nếu không tiêu diệt, sau này nhất định là kẻ địch lớn của La Tuấn!
Nữ tử áo đen lại nói.
An Bích Như im lặng một lát, sau đó nói:
- La Tuấn có hành động gì không?
Nữ tử áo đen nói:
- Hắn đã tăng thù lao của lệnh truy nã Dương Diệp!
An Bích Như nói:
- Thật đúng là một kẻ giỏi tính toán, nếu như ta không đoán sai, rất nhiều đệ tử tông môn cùng con cháu thế gia đã đuổi theo giết Dương Diệp?
Nữ tử áo đen khẽ gật đầu, nói: - Ba trong số chín tông môn lớn là Vô Cực Tông, Thượng Tiêu Tông, Thanh Nguyên Tông có rất nhiều đệ tử nội môn cùng đệ tử chân truyền đã rời khỏi tông môn, mục đích chắc chắn là Dương Diệp. Ngoài ra, Mạc gia trong bốn thế gia lớn cũng phái ra cường giả, ba thế gia còn lại vẫn không có động tĩnh. Ta rất tò mò không hiểu vì sao La Tuấn này không trực tiếp phái ra những lão quái vật cảnh giới Tôn Giả của đế quốc Đỉnh Hán mà lại muốn làm chuyện dư thừa như vậy?
An Bích Như cười lạnh nói:
- Bởi vì hắn muốn lợi dụng Dương Diệp để khiến cho huyền giả Trung Vực xem huyền giả Nam Vực như kẻ thù, dưới lợi ích hấp dẫn như vậy những tông môn và tán tu cùng với thế gia Trung Vực này nhất định sẽ tre già măng mọc đuổi theo giết Dương Diệp, nếu như những người này giết chết Dương Diệp rồi, đối với hắn mà nói đương nhiên là tốt nhất, không giết được Dương Diệp đối với hắn mà nói cũng không có chỗ xấu. Bởi vì nếu như Dương Diệp giết những người đó, vậy chắc chắn Dương Diệp sẽ phải đắc tội với rất nhiều thế lực, cứ như vậy La Tuấn hắn đã thành công khiến cho huyền giả Trung Vực cùng huyền giả Nam Vực mâu thuẫn với nhau, đến lúc đó hắn muốn thu phục Nam Vực sẽ đơn giản hơn rất nhiều!
- Khiến cho huyền giả Trung Vực cùng huyền giả Nam Vực mâu thuẫn với nhau? Nữ tử áo đen cau mày nói:
- Một Dương Diệp còn chưa có năng lực lớn như vậy chứ?
An Bích Như nói
- Lúc này, danh tiếng của Dương Diệp ở Nam Vực đã đạt đến đỉnh phong, hắn là đối tượng được thế hệ trẻ ở Nam Vực sùng bái, hơn nữa đế quốc Huyền Thú cùng đế quốc Đại Tần ủng hộ hắn, có thể nói lúc này hắn đã đại diện cho toàn bộ Nam Vực. Đại lục tôn trọng cường giả, nếu như Dương Diệp ở Trung Vực đại sát bốn phương, uy vọng của hắn ở trong lòng huyền giả Nam Vực nhất định sẽ lại tăng mạnh. Ngược lại, huyên giả Trung Vực sẽ xem Dương Diệp là kẻ địch sống còn, bởi vì Dương Diệp đối với huyền giả Trung Vực mà nói chính là một người ngoài!
- Bây giờ hắn không giết Dương Diệp, lẽ nào không sợ Dương Diệp sẽ lớn mạnh hơn sao?
Nữ tử áo đen nói.
An Bích Như nói:
- Bất kể là An Nam Tĩnh hay là Dương Diệp cùng với La Tuấn loại người như bọn họ đều là hạng người tâm cao khí ngạo. Đặc biệt là La Tuấn, trong tay cầm Nhân Hoàng Kiếm, nắm giữ sáu phần binh lực trở lên của đế quốc Đỉnh Hán, càng kết liên minh thành công với mấy đại tông môn, đối với hắn mà nói ở trong mắt Dương Diệp hắn chỉ là một thằng hề nhảy nhót mà thôi! Nữ tử áo đen lắc đầu, nàng cũng đã từng là thiên tài tuyệt đỉnh, nhưng tự hỏi nếu cùng so sánh với Dương Diệp này, thì vẫn kém rất nhiều. Người giống như Dương Diệp nếu như là kẻ địch vậy tốt nhất chính là trong lúc hắn còn chưa hoàn toàn trở nên mạnh mẽ nên xóa bỏ trước, nếu không, chờ hắn trở nên mạnh mẽ sẽ giống như tổ sư Kiếm Tông đó chính là tìm đường chết!
Không thể nghi ngờ, hành vi của La Tuấn bây giờ hơi có chút tìm đường chết!
An Bích Như nói:
- Có thể La Tuấn chưa từng nghĩ tới, nếu như Dương Diệp không chết, an toàn đến chỗ chúng ta, vậy danh vọng của hắn cùng với đế quốc Đỉnh Hán nhất định sẽ giảm lớn, danh vọng của Dương Diệp lại sẽ tăng cao. Tuy nhiên cho dù lúc này hắn nghĩ đến những thư này phỏng chừng cũng sẽ không để ý, đối với hắn mà nói, bức vẽ càn khôn cùng truyền thừa thánh giả Lưu Vân kia mới là quan trọng nhất!
- Nha đầu, rốt cuộc người tình thế nào!
- Ai có lợi với An gia ta sẽ đứng bên kẻ đó.
Liệp Hộ Thành
Nắng gắt như lửa không chút thương tình thiêu đốt đường phố trong Liệp Hộ Thành. Giữa trưa, chính là lúc ánh sáng mặt trời nóng nhất, thủ vệ của thành đã sớm không chịu nổi nóng bức đã trốn đến chân tường của cửa thành, tránh né ánh mặt trời chói chang chiếu xuống. Bình thường việc canh giữ của thành quả thật là một công việc béo bở đối với những người thủ vệ, bởi vì mỗi ngày đều có rất nhiều tiền tiến vào trong túi của bọn họ. Nhưng bây giờ, chuyên canh giữ cửa thành chính là khổ sai, bởi vì nguyên nhân lúc này chính tà thời tiết, Liệp Hộ Thành căn bản không có người nào vào thành cùng với ra khỏi thành!
Không ai ra vào thành, đám thủ vệ tự nhiên không có tiền bỏ túi, cho nên lúc này hai thủ vệ đang khó chịu!
- Thời tiết chết tiệt, thật sự là muốn nướng chín người ta mà. Cũng lạ, thực lực cảnh giới Vương Giả của lão tử cũng không có cách nào chống lại mặt trời chói chang tập kích, lão Hầu ngươi nói xem rốt cuộc mặt trời này là đang nổi điên cái gì?
Một đại hán thân mặc khôi giáp, khuôn mặt đầy râu ria lởm chởm vô cùng khó chịu nói.
Phèol!
Một nam tử trung niên gương mặt Thiên Lôi ở bên cạnh đại hán râu ria mọc lởm chởm kia nói:
- Cả một ngày rồi, một đông cũng không có còn ở nơi này chịu khổ nếu tiếp tục như vậy lão tử sẽ phải ngáp gió tây bắc rồi! Đúng rồi lão Man, ngươi nói Dương Diệp này sẽ đi qua chỗ chúng ta sao? Hì hì, nghe nói nếu giết chết hắn sẽ có năm nghìn viên đá năng lượng cực phẩm, còn có huyền kỹ cùng huyền bảo Thiên cấp, còn có làm thành chủ chà chà.
- Ngươi đừng nằm mơ, Dương Diệp này là người người có thể giết à? Nếu thật sự hắn đi qua chỗ chúng ta, má nó, ta thấy không chừng người là kẻ bỏ chạy đầu tiên đấy!
Lão Man rất khinh bỉ liếc mắt nhìn lão Hầu nói.
Lão Hầu còn muốn nói điêu gì đó, lúc này phía xa đột nhiên xuất hiện một người thanh niên, hai người vui mừng, lão Hâu nhổ một bãi nước bọt, cười nói:
- Rốt cuộc đã tới một người sống, ha ha
Dương Diệp chậm rãi đi về phía cửa thành, thật ra hắn muốn bay nhưng hắn phát hiện những thành thị này đều có đại trận Cấm Không, nếu như mạnh mẽ bay như vậy là đang nói cho tất cả mọi người biết Dương Diệp hắn tới rồi! Hơn nữa, lấy thực lực bây giờ của hắn, muốn phá trận pháp kia, vẫn còn khó khăn, không phải là không thể phá được mà là cần rất nhiều thời gian!
Dương Diệp cũng hơi nghi ngờ, vì sao Liệp Hộ Thành này lại mở ra Cấm Không trận pháp, chẳng lẽ là vì đối phó với hắn?
Mang theo nghi ngờ Dương Diệp đi về phía cửa thành. Đáng để nói là lúc này tóc của hắn đã khôi phục thành màu đen, Dương Diệp suy nghĩ một lúc mới phát hiện trừ khi hắn điên cuồng phát động kiếm ý giết chóc ra, nếu không tóc hắn sẽ không trở thành màu đỏ thắm! Tuy nhiên như vậy cũng tốt, bởi vì một mái tóc đỏ thật sự quá khiến người ta chói mắt!
Dương Diệp đột nhiên dừng bước, xoay người nhìn vê phía sau. Sau lưng hắn một nữ tử quần áo tả tơi, người đầy bụi bặm, mang đôi giày rơm rách mướp nắm tay một tiểu nữ hài tám chín tuổi, quần áo cũng tả tơi đi vê phía bên này, ở trong lòng nữ tử còn ôm một đứa trẻ sơ sinh đang bú sữa mẹ.
Nữ nhân này rất trẻ, mắt tròn sáng ngời, dáng người thon thả. Nhưng da của nàng vừa đen lại vừa thô ráp đây nếp nhăn, môi khô nứt, tóc vừa bẩn vừa loạn, tất cả những điều này khiến cho nàng chưa già đã yếu.
Tiểu nữ hài ở bên cạnh nữ nhân kia rất gây, nếu dùng gây như que củi để hình dung thì cũng không nói quá.
Nữ nhân tay phải ôm hài tử, tay trái nắm tiểu nữ hài chậm rãi đi về phía Dương Diệp.
Dương Diệp thu hồi ánh mắt, sau đó xoay người đi đến cửa thành, khi đi đến cửa thành hai thị vệ đem ngăn hắn lại, trong đó lão Hầu cười hì hì nói: