Chương 928: Dùng trang phục ép người! (1)
Chương 928: Dùng trang phục ép người! (1)Chương 928: Dùng trang phục ép người! (1)
- Tuy thực lực của Dương Diệp rất cường hãn, nhưng hắn tuyệt đối không dám lấy gương mặt thật của mình xuất hiện ở Thiên Vũ Thành này đâu, vậy nên chúng ta phải tìm ra Dương Diệp trong năm trăm vạn người của Thiên Vũ Thành này. Giờ chúng ta chỉ có thể dùng biện pháp loại trừ, tìm gặp các huyền giả chuyên dùng cách phương thức che dấu dung mạo để thỉnh giáo, rồi từ đó, chúng ta sẽ thu nhỏ được mục tiêu cần tìm trong biển người này!
Đám người Dương Diệp vừa đi vào đại sảnh Túy Tiên Lâu thì trong đại sảnh vang vọng một giọng nói. Dương Diệp nhíu mày nhìn vê phía người vừa nói. Đó chính là một gã thanh niên mặc trường bào màu nâu, bên hông giắt theo một thanh trường kiếm, bên phía vai trái có in một chữ Tiêu nhỏ!
Thì ra người thanh niên này là đệ tử của Thượng Tiêu Tông. Bởi vì Dương Diệp đã ra tay giết vài người của Thượng Tiêu Tông nên hắn biết quần áo cũng những người thuộc tông môn này đều có một chữ
Tiêu.
Dương Diệp nhìn xung quanh, hắn phát hiện ra trong sảnh phải có ít nhất một ngàn huyền giả, hơn nữa có tới chín phần huyền giả ở đây đều là huyền giả cảnh giới Linh Giả! Thậm chí, hắn còn mơ hô cảm nhận được vài khí tức không rõ ràng. Không thể nghi ngờ đó là khí tức của cường giả cảnh giới Tôn Giả! Khi Dương Diệp nghĩ đến việc những người này đến đây để tìm giết mình, hắn khẽ cười, đúng là có tiền thì có thể sai khiến được yêu mai
- Những huyền giả dùng các loại phương pháp để che giấu gương mặt của mình sao? Chẳng phải ở nơi này cũng có một người như vậy à?
Một gã mặc bộ quân áo có chữ Kiếm đứng đối diện với người thanh niên của Thượng Tiêu Tông, hắn liếc mắt nhìn Dương Diệp, giọng điệu kỳ quái nói.
Rất nhiều người nghe xong thì nhìn vê phía Dương Diệp.
Lúc này, Lục Hà vội vàng tiến lên vài bước, ôm quyền với tất cả mọi người nói:
- Các vị, tại hạ là Lục Hà của Thanh Nguyên Tông, vị này là bằng hữu của tại hạ, hắn là một Phù Văn Sư, sở dĩ hắn che dấu dung mạo của mình là muốn tránh bị phiền toái thôi. Chắc mọi người hcũng biết tính tình của Phù Văn Sư thường có chút kỳ quặc mài
Mọi người nghe Lục Hà giới thiệu là đệ tử của Thanh Nguyên Tông thì sắc mặt thoáng đổi. Bởi vì Thanh Nguyên Tông cũng dlà tông môn cửu phẩm, không phải là tôn tại mà người bình thường nào cũng có thể trêu chọc được. Hơn nữa, khi bọn họ nghe Dương Diệp là Phù Văn Sư, rất nhiều người đang nhìn Dương Diệp đềuc lập tức nhìn sang chỗ khác. Bởi vì bọn họ cho rằng đệ tử của Thanh Nguyên Tông sẽ không cấu kết cùng Dương Diệp!
- Ta thấy thế này, mặc kệ là ai đi nữa thì trước khi tìm ra Dương Diệp, tránh để Dương Diệp thừa nước đục thả câu, chúng ta vẫn nên đối xử với hắn bình đẳng như các huyền giả khác ở trong thành, chỉ là đề phòng nếu chẳng may xảy ra thôi, mọi người nghĩ sao?
Người thanh niên quần áo có hình chữ Kiếm nói
- Ta đồng ý!
Tên đệ tử của Thượng Tiêu Tông liếc mắt nhìn Dương Diệp một cái, sau đó nói:
- Lục Hà, tuy là Thượng Tiêu Tông của ta và Thanh Nguyên Tông của ngươi có chút thù hận, nhưng lần này ta sẽ không nhằm vào ngươi. Ngươi cũng biết đấy, nếu để Dương Diệp lẩn trốn vào trong đám người chúng ta, cuối cùng để cho hắn thừa nước đục thả câu thành công, như vậy không phải sỉ nhục mọi người ở đây sao? Mọi người thấy có đúng không?
- Dạ Thịnh huynh nói có lý, vào thời điểm này mọi người nên cẩn thận một chút vẫn hơn, đừng để Dương Diệp đó thừa nước đục thả câu!
Có người phụ họa nói theol - Quả thật, nếu chúng ta múa trống khua chiêng đi tìm Dương Diệp, mà Dương Diệp lại ở ngay bên trong chúng ta, chẳng phải chúng ta đang sỉ nhục tông môn của chính mình, cũng làm mất hết mặt mũi của huyền giả khắp Trung Vực này sao?
- Dối trá như vậy làm gì? Trực tiếp cởi áo choàng ra, để mọi người nhìn rõ mặt không được sao?
- Đúng, cởi đi cởi đi!
Dĩ nhiên, người được gọi là Dạ Thịnh, đệ tử của Thượng Tiêu Tông kia có danh tiếng rất cao, nên khi hắn vừa nói một câu đã khiến cho rất nhiều người nhìn lại về phía Dương Diệp, hơn nữa còn không mang ý tốt!
Sắc mặt Lục Hà có chút lúng túng, đang chuẩn bị nói gì đó thì Dương Diệp trực tiếp đi vào trong đại sảnh, sau đó nhìn cái đám đang hô hào kia một lượt, hắn nói:
- Muốn ta cởi bỏ áo choàng sao? Có bản lĩnh thì đến tự cởi đi!
Dương Diệp nói xong thì nhìn về phía tên nam thanh niên có thêu chữ kiếm trước ngực!
Nghe lời Dương Diệp xong, không chỉ Lục Hà mà tất cả mọi người trong đây đều sửng sốt.
Lục Hà muốn nói gì đó, nhưng lại do dự, sau đó không nói thêm cái gì, chỉ lùi về một bên. Bởi vì hắn cũng muốn xem thử thực lực của người tên Diệp Dương này thế nào!
Dạ Thịnh híp mắt lại, tay trái của hắn cầm tay chuôi kiếm bên hông, nhưng sau khi do dự một lúc, hắn cũng không ra tay, mà chỉ nhìn người thanh niên trên áo có thêu chữ Kiếm đứng đối diện nói:
- Du Thương Minh, có người khiêu khích Thân Kiếm Tông của ngươi, nếu ngươi không ngại thì ta đương nhiên có thể thay ngươi ra tay giải quyết chuyện này, nhưng ngươi phải nhớ đã nợ ta một nhân tình đấy!
Du Thương Minh hừ lạnh một tiếng, sau đó nhìn vê phía Dương Diệp, sau đó nói:
- Ngươi dám nói ra loại cuông ngôn xảo ngữ đó, ngươi nghĩ ngươi là ai? Nhưng mà thôi, ta cũng chẳng phải loại người hẹp hòi, nói ra tông môn hoặc kẻ chống lưng phía sau của ngươi đi, ta sẽ xem thử bọn họ có còn muốn giữ lại mạng của một con chó như ngươi không! Dù sao thì thân phận loại người như ngươi cũng không thể giống chúng ta được, ta cũng không muốn làm lớn chuyện!
- Đừng nói nhảm nữa, có bản lĩnh thì lên đi!
Dương Diệp ở dưới lớp áo choàng đưa tay vê phía Du Thương Minh ngoắc ngoắc.
- Ngươi thật sự muốn chết sao? Du Thương Minh giận dữ, trong tay hắn lập tức xuất hiện một thanh kiếm, khi hắn đang chuẩn bị ra tay thì Dương Diệp đột nhiên nói:
- Từ từi
- Roetl
Mọi người trong sân nghĩ Dương Diệp hối hận, lập tức những tiếng cười nhạo và khinh thường vang lên.
- Sao thế, sợ rồi à?
Du Thương Minh lộ ra nụ cười khinh thường.