Chương 931: Người quen! (2)
Chương 931: Người quen! (2)Chương 931: Người quen! (2)
Dương Diệp ở bên cạnh lạnh lùng liếc mắt nhìn Dạ Thịnh, người này vẫn còn chưa chết tâm với ta mài
Từ nhỏ đến giờ ngoại trừ Dương Diệp ra Lục Kiếm Dao còn chưa bị người khác uy hiếp. Lúc này bị người ở trước mặt uy hiếp, tính tình của Lục Kiếm Dao cũng phát ra rồi, xẹt xẹt rút trường kiếm ra chỉ vào Dạ Thịnh nói:
- Ở nơi này giao phó?Ngươi nghĩ ngươi là ai? Cũng xứng đáng uy hiếp ta sao? Ngươi có bản lĩnh chúng ta sẽ đấu một trận?
- Xem ra các hạ là không muốn nói ra tung tích của Dương Diệp!
Vẻ mặt Dạ Thịnh âm trầm nói:
- Các vị, người này rất có khả năng chính là đồng bọn của Dương Diệp, mọi người bắt người này nhất định có thể từ trong đó hỏi ra được tung tích của Dương Diệp. Hoặc là nếu giam giữ người này có lẽ sẽ khiến Dương Diệp còn có thể hiện thân cứu giúp nàng!
Hắn đương nhiên sẽ không cùng đối phương giao đấu, kiếm tu lĩnh ngộ kiếm ý cho dù là hắn cũng không dám không kiêng ky!
Hừ!
Lục Kiếm Dao hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói: - Ngay cả đánh một trận cũng không dám, thật đúng là phế vật!
Sắc mặt của Dạ Thịnh lạnh lẽo, vừa muốn ra tay lúc này từ trong đám người một lão nhân chậm rãi bước ra, lão nhân không nhìn mọi người, ánh mắt rơi vào trên người Lục Kiếm Dao nói:
- Tiểu nữ hài từ trong lời nói trước đó của ngươi lão phu biết được cho dù ngươi không biết được tung tích của Dương Diệp nhưng chắc hẳn ngươi cũng có quan hệ rất lớn với hắn. Như vậy đi lão phu cũng không ÿỷ lớn hiếp nhỏ, ngươi nói ra tông tích của Dương Diệp ta sẽ bỏ qua cho ngươi, ngươi thấy thế nào?
Cường giả cảnh giới Tôn Giải
Tay phải Dương Diệp chậm rãi nắm chặt thành quyền, nếu như Lục Kiếm Dao nói ra chuyện hắn là Phù Văn Sư cùng với thân thể mạnh mẽ của hắn thì không thể nghi ngờ gì nữa thân phận của hắn lập tức sẽ bị lộ. Dương Diệp liếc mắt nhìn xung quanh, phát hiện lúc này xung quanh có khoảng gần hai mười nghìn huyền giả, trong đó cảnh giới Tôn Giả có ít nhất năm sáu gã, cảnh giới Linh Giả càng là vô số kể!
Hơn nữa một khi để lộ thân phận, vậy thì tất cả mọi người trong thành đều là kẻ địch của hắn!
Lúc đó làm thế nào từ trong nơi này trốn đi đây?
Đây là một vấn đề lớn! Trong lòng Lục Kiếm Dao rùng mình, thân sắc nghiêm trọng, nàng quả thật không phải là Dương Diệp, có thể dễ dàng giết cường giả cảnh giới Tôn Giả! Im lặng hồi lâu Lục Kiếm Dao nói:
- Ta không biết gì cả, các hạ hỏi nhâm người rồi.
Cho dù nàng cùng Dương Diệp có nhiều chuyện không vui vẻ gì nhưng vẫn không đến mức bán đứng Dương Diệp.
Nghe được Lục Kiếm Dao nói vậy, trong lòng Dương Diệp cảm thấy hơi ấm áp, bất kể như thế nào nữ nhân này cũng không bán đứng hắn, khiến cho hắn cảm thấy trước đây tặng nàng mấy tấm bùa là không uổng phí!
- Lại là lão nhân háo sắc, không nghĩ tới lão bất tử này cũng tới Thiên Vũ Thành rồi!
- Ơ, đúng là, chà chà, nữ nhân này chịu tội rồi, nghe nói lão nhân háo sắc này thích nhất là làm những trò biến thái, ôi, lại là một mỹ nữ rơi vào tay ma quỷ, bị tàn phá thảm rồi!.
- Nếu như ngươi không đành &òng như thế, vậy tại sao không đi làm anh hùng cứu mỹ nhân?
- Nói đùa, lão nhân kia mặc dù hơi biến thái, nhưng hắn đúng là cường giả cảnh giới Tôn Giả đó! Ta còn không muốn chết đâu!
Lão nhân không nhìn mọi người xung quanh, sau đó trong mắt lộ ra ý cười khó hiểu: - Nếu ngươi rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt vậy đừng trách lão phu ỷ lớn hiếp nhỏ. Nhìn dáng vẻ của ngươi cũng không tệ, sau này làm tiểu thiếp của lão phu đi, làm tiểu thiếp của lão phu, có khi lão phu có cách khiến cho ngươi nói ra tông tích của Dương Diệp!
Dứt lời, thân hình lão già lóe lên bắt vê phía Lục Kiếm Dao, vẻ mặt của Lục Kiếm Dao thay đổi, trường kiếm bỗng chém mạnh về phía lão nhân, kiếm quang quét ngang ra, tay phải của lão nhân chạm đến đạo kiếm quang kia, sắc mặt hơi thay đổi, nói thâm kiếm ý rất sắc bén tuy nhiên cũng không gây ra được tổn thương chí mạng gì đối với hắn.
- Lông giam không gian!
Lão nhân hét to một tiếng, lực lượng vô hình lập tức khóa chặt Lục Kiếm Dao cùng kiếm quang của Lục Kiếm Dao tại chỗ. Sắc mặt của Lục Kiếm Dao thay đổi, vào lúc nàng muốn thi triển toàn lực kiếm ý, phá tan lồng giam không gian lão nhân kia tại cười hì hì, sau đó thân hình thoáng động, chộp về phía Lục Kiếm Dao, không biết vô tình hay cố ý, tay của lão già lại có thể chụp vào bộ ngực đầy đặn của Lục Kiếm Daol
Đúng lúc này, kình phong từ sau lưng lão già kéo tới, sắc mặt lão già bỗng thay đổi, chợt xoay người đánh ra một quyền Âm một tiếng, nắm đấm của lão nhân cùng nắm đấm của người đánh va chạm vào nhau, lão nhân liên lùi vê sau mây bước! Sắc mặt mọi người lập tức thay đổi!
- Diệp huynh, ngươi
Lục Hà không hiểu nhìn Dương Diệp không rõ tại sao hắn muốn ra tay, đồng thời trong lòng bọn họ cũng oà khiếp sợ không thôi, thực lực của Diệp Dương này lại có thể mạnh mẽ hơn cường giả cảnh giới Tôn Giả kia, chẳng lẽ hắn là yêu thú sao?
- Nàng biết tông tích của Dương Diệp, nếu để cho nàng rơi vào trong tay lão già biến thái này, ngươi cảm thấy chúng ta còn có thể biết tông tích của Dương Diệp sao?
Dương Diệp khẽ nói một tiếng.
Nghe vậy, ba người Lục Hà bừng tỉnh hiểu ra, sau đó trở lại bên cạnh Dương Diệp, đề phòng nhìn về phía lão nhân kia.
- Ngươi-
Lúc này, Lục Kiếm Dao đột nhiên chỉ vào Dương Diệp, trong mắt đầy vẻ khiếp sợ.
Khóe miệng Dương Diệp nhất thời co rút, nếu như nữ nhân trước mắt này ngu xuẩn đến mức nói ra thân phận của hắn, hắn bảo đảm tuyệt đối sẽ ngược nữ nhân này mười ngàn lần, sau đó ở lấy roi đánh thi thểt