Chương 935: Run rẩy! (2)
Chương 935: Run rẩy! (2)Chương 935: Run rẩy! (2)
Kendgl
Một thanh kiếm toàn thân hiện lên hàn quang lạnh như băng chắn ở chỗ mũi thương một thương một kiếm chợt chấn động mạnh. Trong phút chốc ngân thương chợt xoay tròn, thương quang sắc bén phun mạnh ra ngoài, lúc này toàn thân của hàn kiếm cũng hơi run lên, kiếm ý sắc bén. cùng ánh sáng lạnh rút xuống, va chạm vào luồng thương quang kia.
Âm!
Sóng công kích từ một thương một kiếm chợt khuếch tán ra, Liễu Sướng Nguyên lui về phía sau vài chục bước, Dương Diệp cũng là lui vài chục bước.
Trên gương mặt của Liễu Sướng Nguyên đầy vẻ hưng phấn nói:
- Không hổ danh là Kiếm Hoàng, vô cùng khỏe, tiếp tục!
Lời còn chưa nói xong, Liễu Sướng Nguyên người đã đi tới trước mặt Dương Diệp, Dương Diệp đang chuẩn bị xuất kiếm, lúc này Liễu Sướng Nguyên lại là cười hì hì, sau đó thân thế run lên bần bật, tiếp theo chỉ là trong nháy mắt, xung quanh Dương Diệp đã xuất hiện rất nhiều Liễu Sướng Nguyên Dương Diệp khẽ nhíu mày, nhưng khóe miệng lại lộ ra nụ cười lạnh. Đó cũng không phải thân pháp gì, chẳng qua là tốc độ của Liễu Sướng Nguyên quá nhanh tạo thành tàn ảnh! Hắn kiếm tâm thông minh, chính là nhắm mắt lại cũng biết người nào là chân thân của Liễu Sướng Nguyên. Nhưng Dương Diệp không có lòng xem thường bởi vì loại tốc độ này của đối phương, còn muốn khủng khiếp xa hơn thân pháp huyền kỹ, đây là tốc độ thuần túy, cho dù hắn biết chân thân của đối phương, nhưng không nắm chắc có thể giết chết đối phương, bởi vì tốc độ quá nhanh!
Vào lúc mũi thương của Liễu Sướng Nguyên sắp đâm vào cổ họng Dương Diệp, một thanh kiếm lại chính xác không sai lầm chắn trước ở mũi thương của hắn . Keng' một tiếng, trường thương cùng mũi thương phát ra một tiếng kim loại va chạm vào nhau vang dội. Hai người bị lực lượng khổng lồ của đối phương chấn động lần nữa lại lùi vê phía sau vài chục bước.
Kiếm tâm thông miinhI
Hai mắt của Liễu Sướng Nguyên híp lại, trong mắt lần đầu tiên có vẻ nghiêm trọng, cũng là lần đầu tiên cảm thấy vị Kiếm Hoàng trước mắt này hình như không yếu như hắn nghĩ! Tuy nhiên cũng không sao, hắn còn chưa nghiêm túc!
Vào lúc Liễu Sướng Nguyên chuẩn bị động thủ lần nữa, một đội nhân mã từ phía xa chạy tới, không bao lâu, đội nhân mã đã đi tới bên cạnh hai người, vẻ mặt của Liễu Sướng Nguyên trâm xuống, Dương Diệp lại nhíu mày. Bởi vì tới đội nhân mã này có hơn ba trăm người, hơn nữa mỗi người đều là cảnh giới Linh Giả ngũ phẩm trở lên, trong đó còn có bốn gã cường giả cảnh giới Tôn Giải
Nếu như những người này ra tay, hắn sẽ hoàn toàn không do dự Xoay người chạy!
- Đây là cái gọi là một đấu một của ngươi ?
Dương Diệp nhìn Liễu Sướng Nguyên, trên mặt hoàn toàn không che giấu vẻ châm chọc cùng xem thường.
Liễu Sướng Nguyên hừ lạnh một tiếng, xoay người nhìn về phía nữ tử áo giáp màu tím nói:
- Các ngươi là người nào!
- Cấm Vệ Quân của hoàng gia, nhận lệnh lùng bắt Dương Diệp!
giọng nói của nữ tử áo màu tím hoàn toàn không mang theo chút tình cảm.
- Hắn là của ta
Liễu Sướng Nguyên trầm giọng nói.
- Hắn là người đế quốc muốn truy bắt, nếu như những người không có nhiệm vụ muốn quấy nhiễu, giết chết không cần luận tội!
Trong mắt nữ tử lộ ra sát ý.
- Đế quốc?
Liễu Sướng Nguyên cười hì hì, nói: - Thượng Tiêu Tông ta lúc nào thì cần phải nghe đế quốc Đỉnh Hán của ngươi nói? Má nó, nếu ngươi còn không cút, có tin ta nhốt ngươi ở chỗ này hay không?
Dương Diệp ở bên cạnh lập tức lộ ra vẻ tươi cười nghiền ngẫm, hắn đương nhiên sẽ không chạy, bây giờ chạy, hai người này tuyệt đối sẽ tạm thời bỏ qua mâu thuẫn giữa hai bên, sau đó cùng nhau chống lại hắn, hắn cũng không ngu như vậy! Tuy nhiên hắn cũng không đến xem kịch vui, Cửu U kiếm Vũ đã xuất hiện sau lưng hắn, vỏ kiếm màu xanh lam đeo ở sau lưng của hắn, cùng lúc đó đá siêu phẩm năng lượng trong lòng đã chuẩn bị xong, Thần Hành phù cùng với các foại bùa chú cũng vô vào trên thân!
Chỉ cần tình hình không ổn, hắn có thể trong thời gian ngắn nhất phát động công kích hoặc chạy trốn!
- Giết!
Thân hình của nữ tử che mặt thoáng động, chớp về phía Liễu Sướng Nguyên, đám người ở phía sau ngẩn người, sau đó vội vàng lấy ra vũ khí của mình, bắt đầu ra tay với hai người Liễu Sướng Nguyên.
Liễu Sướng Nguyên nheo mắt, hắn không nghĩ tới nữ nhân trước mắt này lại thật sự đánh, nếu như là một đấu một hắn đương nhiên không sợ, nhưng vấn đề là bây giờ người ta là một đám người đấy. Cường giả cảnh giới Linh Giả, bốn gã cường giả cảnh giới Tôn Giả, loại đội hình này thật sự mẹ nó quá không nói đạo nghĩa giang hồi!
- Này, nữ nhân, có bản lĩnh một đấu một đi, ngươi vây đánh tính là bản lĩnh gì- Liễu Sướng Nguyên cùng đại hán bên cạnh hắn vừa chống đỡ, vừa kêu nói.
Đần độn!
Dương Diệp ở bên cạnh lắc đầu, một đấu một? Người ta cũng không phải đần độn, dựa vào cái gì một đấu một với ngươi ? Cho dù nam tử cầm thương trước mắt này ngu xuẩn một chút, nhưng thực lực lại là rất mạnh. Lấy sức lực của một người, lại có thể dưới sự bao vây tấn công của mọi người mà không bại, tuy rõ ràng ở thế yếu, nhưng là vẫn thành thạo rời đi.
Có thể nói nam tử câm thương trước mắt này là một cường giả cảnh giới Tôn Giả rất yêu nghiệt mà Dương Diệp đã gặp qua. Thậm chí, Dương Diệp cảm thấy tên cường giả cảnh giới Tôn Giả cửu phẩm của Bách Hoa cung kia chỉ sợ cũng không nhất định có thể chiến thắng người cầm thương trước mắt này.
Còn có hai người cũng thu hút chú ý của Dương Diệp, đó chính là đại hán cùng nữ tử che mặt kia, thực lực của đại hán cũng là vô cùng mạnh mẽ, lại hoàn toàn bỏ qua phòng ngự mà đánh, thực lực thân thể khủng khiếp cũng không kém mình là bao nhiêu. Nếu như hai người này đồng loạt ra tay, Dương Diệp suy nghĩ một lát, hắn cảm thấy vẫn là trốn cho chắc ăn. Nữ tử che mặt kia cũng là vô cùng mạnh mẽ, cũng là sử dụng trường thương, thương pháp vô cùng sắc bén, nhiều lần đâm vào trên thân đại hán kia, đại hán kia liền đau đến nhếch miệng, cho nên cuối cùng đại hán cũng không dám dùng thân thể đi cứng rắn chống đỡ thương của nữ tử.
Dương Diệp lại lẳng lặng nhìn, thỉnh thoảng lắc đầu, hoặc gật đầu, hai người của Thượng Tiêu Tông này cùng với người của đế quốc Đỉnh Hán lại càng đánh càng hưng phấn
Dương Diệp đương nhiên sẽ không cứ ở bên cạnh nhìn như vậy, bốn. thanh kiếm bên trong vỏ kiếm đã bước vào tư thế chuẩn bị, hắn lại cẩn thận quan sát, đang chờ đợi một cơ hội. Mục tiêu của hắn là nam tử cầm thương cùng cô gái che mặt kia, chỉ cần hai người đó ai bị thương, hoặc lộ ra sơ hở lớn hắn sẽ hoàn toàn không do dự ra tay giết chết đối phương, sau đó xoay người chuôn mất!
Khoảng chừng qua nửa khắc, mí mắt của Dương Diệp đột nhiên nhảy lên, tiếp theo bốn thanh kiếm ánh sáng dưới kiếm ý tâng chín gia tăng, lặng lẽ không một tiếng động tạo ra khỏi vỏ kiếm màu xanh lam, sau đó lấy tốc độ cực nhanh bắn vào đám người trong đám người.