Chương 945: Lòng người! (2)
Chương 945: Lòng người! (2)Chương 945: Lòng người! (2)
Nguyên Đàm hừ lạnh một tiếng nói:
- Mạc tiểu thư, đương nhiên ta không dám đắc tội Mạc gia ngươi, có điều nữ nhân bên cạnh người biết tung tích của Dương Diệp, ta ra tay với nàng ta cũng không liên quan gì đến Mạc gia người chứ?
- Nàng ấy là bằng hữu của tal
Sắc mặt Mạc Khinh Nguyệt có chút khó coi, đương nhiên nàng biết người trước mắt này có ý gì. Bắt Lục Kiếm Dao lại, với tình trạng hiện giờ của nàng ấy, ngoài cầu xin ông ta căn bản không còn con đường
nào khác!
- Bằng hữu?
Nguyên Đàm cười lạnh một tiếng, nói:
- Mạc tiểu thư, ngươi thật sự cho rằng Mạc gia người là vô địch sao?
Ông ta nói rồi vươn tay bắt lấy Lục Kiếm Dao.
Lục Kiếm Dao biến sắc, lúc này nàng đã là nỏ mạnh hết đà, nào còn là đối thủ của một cường giả cảnh giới Tôn Giả chứ, thấy cánh tay kia chộp tới, nàng muốn phản kháng cũng là hữu tâmh vô lực! - Chíu!
Bỗng có tiếng xé gió vang lên.
Tiếp theo, một bóng người xuất hiện trước mặt Lục Kiếm Dao. Bóng người này không phải của ai khác, chính là Ddương Diệp vội vã chạy tới đây. Nhờ đại bàng màu bạc, hắn sớm đã phát hiện mấy người gặp nguy hiểm, vì vậy vội vã khoác áo choàng chạy tới đây. Vẫn may là không tới trễ!
Nhìnc cánh tay vươn tới kia, khóe miệng Dương Diệp lộ ra một sự tàn nhãn, đánh về phía cánh tay!
Âm!
Một chưởng đánh vào cánh tay của Nguyên Đàm, một sức mạnh cực lớn từ trên tay truyên tới khiến cho sắc mặt của Nguyên Đàm đại biến, mà những người khác liên tục lùi lại hơn hai mươi bước!
- Ngươi là ail
Nguyên Đàm nghiêm túc nhìn Dương Diệp, chậm rãi giấu cánh tay phải ra phía sau, cái tay đó đang run rẩy!
Thấy Dương Diệp xuất hiện, Lục Kiếm Dao thở phào một hơi, người này còn không xuất hiện thì hôm nay hai nàng sẽ chết ở chỗ này. Mạc Khinh Nguyệt ở bên cạnh cũng thở dài một hơi, cho dù thế nào bây giờ chắc chắn bọn họ cũng an toàn rồi. Tuy người trước mắt này chỉ ở kỳ linh giả, nhưng nàng rất có lòng tin đối với thực lực của đối phương!
- Diệp huynh!
Đúng lúc này Lục Hà bên cạnh muốn nói gì đó, Dương Diệp lại trực tiếp phất tay áo. Nhờ con đại bàng, hắn hoàn toàn rõ ràng chuyện gì đã xảy ra trước đó. Hắn vốn dĩ còn cho rằng có thể kết giao với hai người này một chút, nhưng bây giờ xem ra hoàn toàn không cần nữa.
Thấy thế, sắc mặt hai người Lục Hà và Tư Không Minh thay đổi đến khó coi.
- Nguyên tiên bối, người này chính là Dương Diệp, chính là hắn đã giết đệ tử của Vô Cực tông người!
Dạ Thịnh trâm giọng nói.
Nguyên Đàm nhìn vê phía Dương Diệp nói:
- Ngươi.
Nói đến đây con ngươi của ông ta co lại, bởi vì người đứng trước mặt ông ta đã lao tới sát trước mặt ông ta, một nắm đấm đang phóng to trước mắt ông ta với tốc độ kinh hoàng.
Dương Diệp cũng không quen phí lời!
Nguyên Đàm nổi giận, người trước mắt này chỉ là một tên kỳ linh giả mà lại càn rỡ hơn cả cường giả cảnh giới Tôn Giả nhị phẩm như ông ta! Chân phải chợt bước, Nguyên Đàm trực tiếp biến mất ngay tại chỗ, lúc xuất hiện lần nữa đã cách xa mười mấy trượng, tay trái chợt tung mạnh về phía Dương Diệp:
- Lông không gian!
Cơ thể Dương Diệp hơi khựng lại, sau một khắc nắm tay Dương Diệp chợt xoay tròn, loảng xoảng một tiếng, chiếc lồng không gian tức thì bị nghiên nát, mà Dương Diệp thì đã tới trước mặt Nguyên Đàm. Lúc này đây Dương Diệp không cho Nguyên Đàm cơ hội, tốc độ tăng gấp đôi so với trước kia. Tấn công trực tiếp, đánh một quyền vê phía Nguyên Đàm.
Nhìn thấy Dương Diệp phá vỡ lông không gian, trong lòng Nguyên Đàm hoảng hốt, ông ta không ngờ con kiến hôi kỳ kinh giả trước mắt này tại Có thể phá vỡ cả lồng không gian! Rốt cuộc năng lực của hắn kinh khủng cỡ nào? Hắn là yêu thú Tôn cấp sao? Ông ta đã không có thời gian suy nghĩ những thứ này nữa, bởi vì nắm đấm của Dương Diệp đã tới trước đâu ông ta.
Cảm giác được lực lượng điên cuồng trong nắm đấm kia, Nguyên Đàm không dám khinh thường cũng không dám đón đỡ, đang định tránh ra. Mà tốc độ của Dương Diệp lại đột nhiên trở nên nhanh hơn, đánh một quyền vào mặt ông ta. Hết thảm một tiếng, Nguyên Đàm trực tiếp ngã bay ra ngoài, trên không Dương Diệp cũng tung người kên, đưa tay tóm lấy bả vai Nguyên Đàm, tay trái mạnh mẽ đánh vào hầu Nguyên Đàm, chỉ nghe soạt một tiếng, trong mắt Nguyên Đàm không có màu sắc nữa.
Một bên, Dạ Thinh và Lục Hà, còn có Tư Không Minh ngây ra như phỗng. Một cường giả cảnh giới Tôn Giả nhị phẩm, hơn nữa còn là cường giả cảnh giới Tôn Giả bước ra từ tông môn, cứ như vậy mà chết trong tay Dương Diệp sao? Hơn nữa hầu như không có sức đánh trả, Dương Diệp này chẳng lẽ là Võ thần trong truyền thuyết sao?
Quả thực, nếu không phải Dương Diệp là nam, bọn họ tuyệt đối sẽ cho rằng Dương Diệp chính là Võ thân! Bởi vì An Nam Tĩnh trong truyên thuyết chính là quyền pháp vô song!
Lấy nhẫn chứa đồ trong tay Nguyên Đàm xuống, lướt qua đồ đạc bên trong, Dương Diệp bĩu môi, những cường giả cảnh giới Tôn Giả này thật sự là một kẻ nghèo. Đá năng lượng cực phẩm lại không đến năm trăm viên, có điêu vẫn may, trong đó có một quyển Huyền kỹ năng Thiên cấp hạ phẩm, nếu lấy bán đi có thể bán được giá tốt!
- Hửm? Muốn chạy?
Dương Diệp đột nhiên ngẩng đầu nhìn vê phía Dạ Thịnh đã đứng cách đó hơn ba mươi trượng, khóe miệng nổi lên một nụ cười lạnh, người trước mắt này năm lần bảy lượt muốn hắn chết. Ở Thiên Vũ Thành, nếu như không phải sợ phiền phức thì hắn đã kết liễu đối phương từ lâu rôi. Có điều cũng tốt, bây giờ cũng chưa muộn.
Thân hình khẽ động, chỉ hai hơi thở Dương Diệp đã đuổi kịp Dạ Thịnh, Dạ Thịnh muốn nói gì đó nhưng Dương Diệp không cho hắn ta cơ hội, trực tiếp đánh một quyền khiến đối phương bắn xa hơn mười trượng!
Làm xong tất cả những chuyện này, Dương Diệp đi tới bên cạnh hai người Lục Kiếm Dao và Mạc Khinh Nguyệt, sau đó lấy ra hai lá bùa trị liệu siêu phẩm dán lên người bọn họ.
Một lát sau hai người gân như hoàn toàn hồi phục, Dương Diệp gật đầu nói:
- Chúng ta đi thôi!
- Lục Hà bọn họ.
Mạc Khinh Nguyệt thoáng nhìn qua Lục Hà và Tư Không Minh ở bên cạnh, lúc này hai người bọn họ đã trọng thương, nếu bọn họ còn ở tại đây thì tuyệt đối là lành ít dữ nhiều.