Chương 948: Người quen? (1)
Chương 948: Người quen? (1)Chương 948: Người quen? (1)
- Trước mặt xảy ra chuyện gì?
Mạc Khinh Nguyệt trầm giọng hỏi.
Dương Diệp lắc đầu, nói:
- Không có chuyện gì chúng ta đi thôi!
Mạc Khinh Nguyệt liếc mắt nhìn Dương Diệp, sau đó khẽ gật đầu nói:
- Cũng được!
Lục Kiếm Dao rõ ràng rất có hứng thú đối với chuyện xảy ra trước mặt, tuy nhiên Dương Diệp hoàn toàn không có để ý tới nàng, điều này khiến cho Lục Kiếm Dao tức giận đến giậm chân.
Ba người đi khoảng chừng một canh giờ, sắc mặt của hai người Mạc Khinh Nguyệt cùng Lục Kiếm Dao càng lúc càng nghiêm trọng, bởi vì một đường đi tới các nàng nhìn thấy được một mảng lớn thi thể cá sấu ăn thịt người, đầm lây đều là màu đỏ thắm. Hơn nữa trong đó các nàng còn nhìn thấy được hài cốt của một con cá sấu ăn thịt người trưởng thành.
- Những người giết cá sấu ăn thịt người này, cũng không có lấy đi bộ da đáng giá của cá sấu ăn thịt người, cũng không lấy đi nội đan của bọn chúng, chắc chắn bọn họ là có mục đích hkhác. Mạc Khinh Nguyệt trầm giọng nói.
- Lẽ nào đầm lầy này có bảo vật gì xuất thế?
Hai mắt Lục Kiếm Dao sáng lên.
Mạc Khinh Nguyệt lắc đầu nói:
- Chuyện này ta không biết, tuy nhiên chúng ta tốt nhất là nên cẩn thận một chút, ba người chúng ta chỉ là thực lực cảnh giới Linh Giả, trong mắt những Tôn Giả kia chỉ là cocn kiến hôi. Bọn họ chỉ cần hơi nổi lên ý xấu, chúng ta sẽ gặp phải xui xẻo. Diệp huynh, không bằng chúng ta đổi đường khác?
Dương Diệp nói:
- Không thay đổi đường, đừng nhìn thấy bên cạnh có lối rẽ đó đều là đường chết. Yên tâm, chúng ta chỉ là đi ngang qua, không câu cái khác, bọn họ cũng sẽ không tới gây phiên phức cho chúng ta, nếu không đã tìm đến chúng ta lâu rồi!
- Bọn họ phát hiện chúng ta?
Mạc Khinh Nguyệt cả kinh nói.
Dương Diệp khẽ gật đầu nói:
- Tối hôm qua đã phát hiện.
- Vậy bọn họ chắc hẳn là không có ác ý đối với chúng tal
Mạc Khinh Nguyệt khẽ nói: - Nếu không, tối hôm qua chắc đã ra tay với chúng ta.
Dương Diệp nói:
- Đừng quan tâm những thứ này, nên tới bao giờ cũng sẽ tới, chúng ta tăng tốc thôi!
Đột nhiên, ba người ngừng lại.
Bởi vì những đầm lầy xung quanh bọn họ đột nhiên sôi trào lên, tiếp theo, từng con cá sấu ăn thịt người xuất hiện trong tâm mắt của ba người. Sắc mặt ba người thay đổi mạnh mẽ, bởi vì trong tầm mắt bọn họ có thể thấy được tất cả đều là cá sấu ăn thịt người. Tuy nhiên hình như mục tiêu những con cá sấu ăn thịt người này không phải bọn họ, mà là tất cả đều điên cuồng chạy về phía trước!
Chi chít những con cá sấu ăn thịt người trong đầm lầy chạy như điên, thoạt nhìn vô cùng kinh người.
- Xảy ra chuyện gì?
Mạc Khinh Nguyệt hỏi.
Ánh mắt Dương Diệp nhìn về phía xa nói:
- Bọn họ trêu chọc tới một con cá sấu ăn thịt người màu vàng, những con cá sấu ăn thịt người này chính là con cá sấu ăn thịt người màu vàng kia gọi đi. Theo ta thấy bây giờ tất cả vùng đầm lây đều đang sôi trào, khắp nơi đều là cá sấu ăn thịt người, đường phía trước bị cá sấu ăn thịt người ngăn chặn, chúng ta không qua được.
- Cá sấu ăn thịt người màu vàng?
Mạc Khinh Nguyệt cả kinh nói:
- Vương của cá sấu ăn thịt người, bọn họ lại dám trêu chọc Vương của cá sấu ăn thịt người!
- Vương của cá sấu ăn thịt người?
Lục Kiếm Dao hỏi:
- Rất lợi hại phải không?
- Tương đương với cường giả cảnh giới Tôn Giả cửu phẩm của nhân loại!
Vẻ mặt của Mạc Khinh Nguyệt nghiêm trọng nói:
- Cũng là bá chủ của khu vực đầm lầy này, đặc biệt da trên thân của cá sấu ăn thịt người màu vàng kia, chỉ sợ cũng cho dù là huyền bảo Thiên cấp thượng phẩm cũng khó phá mở. Diệp huynh, những người này rốt cuộc là ai? Lại dám tới trêu chọc Vương của cá sấu ăn thịt người!
Dương Diệp im lặng một lát, sau đó nói:
- Hình như bọn họ không phải người!
- Không phải người? Hai nàng sửng sốt, Mạc Khinh Nguyệt nói:
- Diệp huynh là nói bọn họ là yêu thú?
- Bọn họ cho ta cảm giác là như vậy!
Dương Diệp nói.
- Nói như vậy, da và nội đan của những con cá sấu ăn thịt người trước đó không bị lột đi đã được giải thích rõ ràng. Bởi vì giữa yêu thú với nhau rất ít khi nuốt chửng nội đan của yêu thú cùng loại.
Mạc Khinh Nguyệt nói.
- Chúng ta làm sao bây giờ? Đi hay không đi?
Lục Kiếm Dao nói.
Ánh mắt của Mạc Khinh Nguyệt nhìn về phía Dương Diệp.
Dương Diệp liếc mắt nhìn hai nàng khẽ thở dài, nếu như không phải hai nàng này hắn muốn đi lúc nào cũng đều có thể đi lúc đó, nhưng bây giờ nhiêu hơn hai nữ tử này hắn phải băn khoăn rất nhiều thứ. Nhưng ở chỗ này bỏ hai nàng lại, loại chuyện như vậy hắn thật sự làm không được.
Im lặng một lát Dương Diệp nói:
- Từ chỗ này đến cuối vùng đầm lây cũng không xa. Chúng ta lấy ra cánh chim huyền khí bay qua thôi. Trên đường nếu như huyền khí của các ngươi không đủ phải nói sớm cho ta biết. Hai nàng khẽ gật đầu.
Cứ như vậy, ba người bắt đầu bay. Từ không trung nhìn xuống thu hết tình hình phía dưới vào mắt. Trong đầm lây vẫn còn rất nhiều cá sấu ăn thịt người đang không ngừng chạy như điên về phía trước, chỉ chít cá sấu ăn thịt người nhìn vô cùng kinh người.
Ba người bay khoảng chừng hai canh giờ. Sắc mặt Dương Diệp đột nhiên thay đổi, vài chùm ánh sáng màu trắng đột nhiên bắn nhanh về phía bọn họ. Dương Diệp đưa tay kéo hai người lại, thân hình lóe lên rơi xuống mặt đất nói: