Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 908 - Chương 974: Ma Tộc! (1)

Chương 974: Ma tộc! (1) Chương 974: Ma tộc! (1)Chương 974: Ma tộc! (1)

Nhìn thấy lão già này ra tay, rất nhiều tán tu đều lộ ra vẻ mặt khinh bỉ. Một huyền giả cảnh giới Tôn Giả cửu phẩm chiến đấu với một huyền giả cảnh giới Tôn Giả nhất phẩm, lại còn ngại không đủ, còn muốn ra tay trợ giúp, Nhân Hoàng La Tuấn cũng quá bỉ ổi rồi. Cho dù trong lòng xem thường, nhưng không ai dám nói ra. Nói đúng hơn là không ai dám làm như thế. Bọn họ không thể chọc nổi con vật khổng lồ đế quốc Đỉnh Hán này.

Sắc mặt La Tuấn có chút khó coi, hắn đương nhiên biết trong lòng những tán tụ bên cạnh kia đang suy nghĩ gì, tuy nhiên hắn không có cách nào khác, nếu như thấy chết mà không cứu, sẽ làm thuộc hạ khác lạnh tim.

- Ha hải

Dương Diệp khẽ cười, nói:

- La Tuấn, lúc trước ta cũng đã nói rồi, cứ bảo người của người cùng lên đi. Nếu không, các ngươi chơi xa luân chiến, thật sự rất lãng phí thời gian.

- Dương Diệp, ngươi sẽ phải chết!

La Tuấn lạnh giọng nói.

- Vậy tiếp theo, người tính sẽ phải ai lên vậy? Dương Diệp nói.

- Để ta tới đi!

Phía sau La Tuấn lại xuất hiện một giọng nói.

Tuy nhiên La Tuấn lập tức trừng mắt với đối phương, sau đó nhìn về phía Dương Diệp, nói:

- Dương Diệp, ta thừa nhận ngươi có thực lực cường hãn, tuy nhiên như vậy không có ích lợi gì, bởi vì thực lực cá nhân có mạnh mẽ, chung quy cũng chỉ là một người. Ngày hôm nay, người của ta thất bại, ta không ra tay với ngươi, để tránh ngươi nói đế quốc Đỉnh Hán ta không có người, sử dụng xa luân chiến với ngươi, nhưng lần gặp tiếp theo, ngươi nhất định sẽ phải chết!

La Tuấn nói xong lại dẫn một đám người xoay người rời đi.

Nhìn đám người La Tuấn rời đi, trong mắt Dương Diệp xuất hiện vẻ nghiêm trọng. Trong đám người đi cùng La Tuấn, ít nhất có ba người cho hắn cảm giác cực kỳ nguy hiểm. Lão nhân kia chính là một người trong đó, còn có một người áo đen, cùng áo choàng đen và đội đấu bồng ở bên trái của La Tuấn. Người cuối cùng là một lão phụ nhân phía sau La Tuấn.

Ba người này làm hắn cảm giác nguy hiểm mãnh liệt.

- Không nghĩ tới ngươi vẫn đi tới đây!

Lúc này, An Bích Như đi tới trước mặt Dương Diệp, ở sau lưng nàng là nữ sát thủ áo đen này.

Dương Diệp liếc mắt nhìn đối phương, sau đó thân hình lóe lên, vượt qua đối phương và đi về phía trước. Bắt đầu từ giâu phút An gia phái sát thủ ám sát hắn, hắn cùng với đối phương đã không còn gì để nói nữa, bởi vì có nói cũng không có ý nghĩa gì cả. Nếu hai bên đã là kẻ địch, vậy làm cho triệt để một chút. Hắn cũng không muốn có mờ ám gì đó với đối phương.

Trong mắt An Bích Như thoáng lộ ra sự cay đắng.

Dương Diệp còn chưa đi được mấy bước, nữ tử áo đen kia lại xuất hiện ở trước mặt hắn.

- Có việc gì?

Dương Diệp nắm thật chặt Thuấn Không Kiếm trong tay, nếu như không phải hắn đánh không nổi nữ nhân trước mắt này, hắn đã sớm một kiếm chém nữ nhân này phân thây.

- Có lẽ mọi người có thể bình tĩnh nói chuyện!

Nữ tử nói.

- Nói chuyện sao?

Dương Diệp bật cười một tiếng, nói:

- Chúng ta có gì để nói chứ? Ta thấy không có gì cả. Khi sát thủ của An gia các ngươi xuất hiện ở trước mặt ta, chúng ta đã chắc chắn trở thành kẻ địch rồi. Ta có thể đặc biệt thẳng thắn nói cho ngươi biết, nếu như có khả năng, ta sẽ chém giết sạch cả An gia. Ngươi nên tin tưởng ta, ta tuyệt đối sẽ làm được, ta cũng tin tưởng ngày này sẽ tới rất nhanh thôi.

- Ngươi nghĩ rằng ngươi là tổ sư của Kiếm Tông sao?

Trong mắt nữ tử lộ ra sát ý.

- Tổ sư của Kiếm Tông à?

Dương Diệp cười, nói:

- Ngươi cảm thấy ta không bằng tổ sư của Kiếm Tông năm đó sao? Nếu như đạt được cảnh giới Hoàng Giả, ngươi có tin trước sẽ giết người giống như giết một con chó không? Đương nhiên, nói cái này cũng không có nghĩa lý gì. Bởi vì bây giờ ta chưa đạt được cảnh giới Hoàng Giả, ta chỉ gà đưa ra một giả thiết mà thôi.

- Có lẽ ngươi vĩnh viễn cũng không đạt được cảnh giới Hoàng Giả đâu!

Nữ tử nói.

- Ngươi không dám giết ta, không phải sao?

Dương Diệp nói.

Nữ tử im lặng một lát, sau đó nói:

- Trước đây, những sát thủ kia không phải là do Bích Như phái đi, đó là ta phái đi. Nếu ngươi muốn hận thì cứ hận ta, không có liên quan với nàng, không liên quan với An gia. Nếu ngươi để cho ta biết ngươi nhằm vào An gia, hoặc nhằm vào nàng, ta có thể sẽ không giết ngươi, nhưng còn người mà ngươi để ý thì sao? Yêu Hoàng cũng sẽ bảo vệ bọn họ sao?

- Ngươi uy hiếp ta à?

Dương Diệp nắm thật chặt thanh kiếm trong tay.

Nữ tử khẽ gật đầu, nói:

- Ta không có tư cách đó sao?

Một lát sau, Dương Diệp hít sâu một hơi và nói:

- Được, giống như người mong muốn, đây là chuyện giữa hai người. chúng ta. Chỉ cần sau này An gia không nhằm vào ta, ta sẽ không nhằm vào An gia. Nhưng giữa ta và ngươi, nhớ kỹ lời của ta, ta nếu đạt được cảnh giới Hoàng Giả, người đầu tiên ta sẽ giết chính tà ngươi. Ngươi yên tâm, sẽ không để cho các ngươi phải chờ đợi quá lâu đâu.

Dương Diệp nói xong, thân hình lóe lên và lập tức biến mất.

- Cô cô, cô cô cần gì phải làm vậy chứ?

Dương Diệp đi rồi, An Bích Như bỗng nhiên nói:

- Hắn đã có lòng oán hận An gia ta, không có khả năng giải hòa được đâu. Cho dù hắn chấp nhận muốn hóa giải, hai bên chúng ta cũng không thể nào hóa giải được đâu. - Chúng ta vẫn đánh giá thấp thực lực cùng tiềm lực của hắn!

Nữ tử bỗng nhiên nói:

- Nếu trước đây ta nghe lời Bích Như, không đi đối phó với hắn, như vậy chúng ta sẽ giống như An gia ở thành bắc vậy, có một đường lui. Bây giờ, hắn đã trưởng thành lên, đồng thời có cường giả siêu cấp như Yêu Hoàng bảo vệ, đừng nói chúng ta, cho dù là đế quốc Đỉnh Hán cũng khó có thể diệt trừ hắn. Ở dưới tình huống cường giả cảnh giới Hoàng Giả không thể ra tay với hắn, không thế lực nào chịu nổi sự trả thù điên cuồng của hắn cả. Hắn còn khủng khiếp hơn cả tổ sư của Kiếm Tông năm đó nữa. Bởi vì tổ sư của Kiếm Tông năm đó cũng không xuất hiện thêm một danh hiệu Kiếm mai

- Cho nên cô cô cố ý uy hiếp hắn, để cho ân oán giữa An gia cùng hắn biến thành ân oán cá nhân giữa các ngươi sao?

An Bích Như nói:

- Thật ra cô cô không cần như vậy, mặc dù tất cả những gì cô cô làm có sai, nhưng cũng là suy nghĩ cho An gia. Có vấn đề gì, An gia bằng lòng cùng gánh chịu với cô côi

- Bích Như đang lo lắng, khi hắn đạt được cảnh giới Hoàng Giả thì thật sự có thể giết ta sao?

Nữ tử nói. - Trong các ngươi, ai chết cũng chỉ bất lợi cho An gia ta mà thôi!
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0