Chương 1014: Bán Thánh! (1)
Chương 1014: Bán Thánh! (1)Chương 1014: Bán Thánh! (1)
Lão giả lãnh đạm nhìn lướt qua Dương Diệp ở phía xa, nói:
- Cái thứ không biết sống chét, đê quốc Đỉnh Hán ta mà ngươi lại dám khiêu khích? Không chết không ngừng với đề quốc Đỉnh Hán ta, chỉ dựa vào ngươi?
La Tuần đứng lên, lúc này khuôn mặt vốn rất anh tuần đã sưng đến mức nhìn không ra dáng vẻ ban đâu của hăn, trong mắt lộ ra vẻ oán độc!
La Tuấn cung kính thi lễ với lão giả, nói:
- Lão tổ, tôn nhi làm người mắt thê diện rồi!
Lão giả khoát tay áo, nói:
- Người này có kỳ ngộ, cũng có đại khí vận, Lưỡng Vực Chi Lực còn chưa đủ đề đối phó với hắn. Sau chuyện ở đây, ta sẽ để cho ngươi nắm giữ đế quốc Đỉnh Hán, sau khi có tam vực Tín Ngưỡng Chi Lực, đừng nói là một Kiếm Hoàng hay Võ Thần nho nhỏ, cho dù là cường giả
Hoàng Giả cảnh thì ngươi cũng có thể dễ dàng giết chết!
Nghe thấy vậy, trong lòng La Tuấn mừng rỡ, có vị lão tổ này lên tiếng, như vậy thì hoàng đê đê quôc Đỉnh Hán cũng nên đôi người rôi - La Thần Cơi
Ở trên đám mây, sắc mặt Yêu Hoàng âm trầm, nói:
- Tốt, tốt, không nghĩ tới vì một Dương Diệp, đế quốc Đỉnh Hán ngươi lại điều động hai vị cường giả Hoàng Giả cảnh cửu phẩm, quả là lắm tiền mài
Lúc La Thần Cơ xuất hiện, hắn đã phát giác, muốn ngăn cản, thế nhưng đã không còn kịp rồi, bởi vì La Thiên chắn trước mặt hắn.
- Là ba vị!
Đúng lúc này, lại có thêm một lão giả xuất hiện trước mắt mọi người.
- La Bá Đạol
Yêu Hoàng nheo mắt, đế quốc Đỉnh Hán có bốn vị cường giả Hoàng Giả cảnh cửu phẩm nhưng vì sao ba vị lại xuất hiện ở ở đây!
Lão giả tên La Bá Đạo nhìn Yêu Hoàng, nói:
- Yêu Hoàng, chúng ta biết với không gian thân thông thuật của ngươi, trừ phi năm vị cường giả Hoàng Giả cảnh cửu phẩm trở lên vây công, nếu không thì đừng mong giữ ngươi lại được. Chúng ta cũng không muốn giữ ngươi lại, ngươi đi đi, Dương Diệp này, hôm nay chúng ta phải diệt trừ! Ai cũng không cứu được hắn, cho dù là ngươi cũng không được! - Các ngươi muốn hủy bỏ ước hẹn của tam tộc?
Yêu Hoàng trâm giọng nói.
La Bá Đạo lắc đầu, nói:
- Chúng ta không muốn hủy bỏ ước hẹn của tam tộc, bản thân Dương
Diệp chính là nhân loại, Yêu Hoàng ngươi miễn cưỡng nói hắn là Yêu tộc, nếu như Dương Diệp này an phận một chút, chúng ta cũng muốn mở một mặt nhăm một mắt bỏ qua, thế nhưng đáng tiếc, hắn lại không biết sống chết, lại muốn không chết không thôi với đế quốc Đỉnh Hán ta, nếu đã như vậy, chúng ta cũng chỉ có thể khiến hắn chất đi!
Yêu Hoàng nhìn về phía Long Hoàng, Long Hoàng cười lạnh một tiếng, nói:
- Yêu Hoàng, nếu như Dương Diệp là Yêu tộc, dù cho hắn có thù không đội trời chung với Long Tộc ta, ta cũng sẽ tiên thủ với người mà bảo vệ hắn. Đáng tiếc hắn không phải. Không cùng tộc ta, trong lòng ắt nghĩ khác, Long Tộc ta sẽ không bảo vệ nhân loại này.
Ánh mắt Yêu Hoàng tại nhìn về phía đại trưởng lão Ma Tộc, đại trưởng lão mỉm cười, nói:
- Yêu Hoàng, ngươi đừng nhìn ta, tuy rằng Ma Tộc cùng Yêu Tộc có một vài Minh Ước, thế nhưng Dương Diệp này lại là nhân loại, cứu hắn, sau này có thể hắn sẽ trở thành đại địch của Ma Tộc!
Yêu Hoàng hít sâu một hơi, thân hình lóe lên, xuất hiện ở bên cạnh Dương Diệp.
Lúc này tình huống của Dương Diệp không ổn chút nào, lúc trước liên tục thi triển Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật, cánh tay phải của hắn thiếu chút nữa trực tiếp bị phế, cộng thêm mạnh mẽ thi triển Kiếm Vực, bản thân đã như nỏ mạnh hết đà. Mà bây giờ lại bị một gã cường giả siêu cấp dùng toàn lực đánh một kích, mặc dù có Nhân Hoàng Giáp chống đỡ phần lớn công kích, thế nhưng hắn vẫn thiếu chút nữa thần hồn câu diệt!
Bên dưới Nhân Hoàng Giáp, thân thể Dương Diệp đã xuất hiện vết rách, giống như thủy tinh bị đập thật mạnh, tuy rằng còn chưa vỡ vụn hoàn toàn nhưng quả thực bản thân đã xuất hiện rất nhiêu vết thương. Máu tươi không ngừng chảy ra từ trong thất khiếu của Dương Diệp, lúc này Dương Diệp giống như một huyết nhân. Nếu như không phải do "Thanh Mộc Chi Linh" đang không ngừng chữa trị trong cơ thể hắn, sợ rằng lúc này hắn đã tắt thởi
Nhìn Dương Diệp nằm trên mặt đất không cách nào nhúc nhích, trong mắt Yêu Hoàng lóe lên vẻ không nỡ, nói:
- Ta không cứu được ngươi!
- Mang... mang... mang bằng hữu của ta đi đi! Dương Diệp chật vật nói ra một câu.
Yêu Hoàng nhìn thoáng qua Lục Kiếm Dao và Ân Huyên Nhi ở một bên, lúc này Lục Kiêm Dao đã khóc không thành tiếng mà An Huyên Nhi cũng mang vẻ mặt bi thương. Dưới sự liên thủ của ba gã cường giả Hoàng Giả cảnh cửu phẩm của đế quốc Đỉnh Hán, cho dù cường đại như Yêu Hoàng cũng không thể không lựa chọn thỏa hiệp, hai cô gái yếu đuối như bọn họ có thể làm cái gì? Cái gì cũng không thể làm!
- Bọn họ sẽ không có việc gì!
Yêu Hoàng bảo đảm nói.
- Nói... nói với người kia... ta không thể đi tìm nàng!
Dương Diệp yết ớt nói. Lúc này đây, quả thật là không có cách nào cả. Bởi vì cho dù là tiểu cô nương mạnh mẽ thần bí kia cũng không có cách nào cứu hắn. Theo lời của tiểu cô nương nói, bất kỳ một người nào trong ba lão đầu đó, đều không phải là người bây giờ nàng có thể đối kháng!
Hắn không cam lòng, thực sự rất không cam lòng nhưng lại không có biện pháp nào, bởi vì bây giờ thực lực người ta mạnh hơn hắn, nhiều người hơn hắn!
Yêu Hoàng thấp giọng thở dài, trong giọng nói cũng tràn đầy vẻ bất đắc dĩ. Dương Diệp cố nén đau nhức toàn thân chậm rãi đứng lên, theo động tác của Dương Diệp, toàn thân hắn giống như đồ sứ bị đập nát, lại bắt đầu nứt ra, máu tươi không ngừng tràn ra từ trong cơ thể.
Cho dù là phải chết, cũng phải đứng chết!
La Thần Cơ u ám nhìn lướt qua Dương Diệp, tay phải chụp tới Dương Diệp, bàn tay trực tiếp xuyên thấu không gian, xuất hiện ở trên đỉnh đầu Dương Diệp.
Dương Diệp chậm rãi nhắm hai mắt lại, trong đầu hiện lên Tô Thanh Thi, Hiểu Vũ Tịch, Tần Tịch Nguyệt, còn có đứa bé vẫn chưa ra đời, đứa bé, hắn đã đáp ứng phải về nhìn đứa bé ra đời...
Nhưng mà bàn tay La Thần Cơ bỗng nhiên ngừng lại, cách đỉnh đầu Dương Diệp mấy centimet, sau đó làm cách nào cũng không hạ xuống được.
Ba gã cường giả đế quốc Đỉnh Hán nhướng mày.