Chương 1021: Có Người? Có Người! (2)
Chương 1021: Có Người? Có Người! (2)Chương 1021: Có Người? Có Người! (2)
Dương Diệp thăm hỏi tổ tông mười tám đời của phá tháp này một lần, giết người không để đầu chạm xuống đất, không nên dằn vặt người như thế chứ.
Rất nhanh, Dương Diệp trở thành một huyết nhân, Có điều vẫn chưa tắt thở.
Lúc này, của tâng thứ nhất tòa cự tháp kia chậm rãi mở ra, tiếp theo, một luồng khí màu tím bay ra từ trong đó. Luồng khí màu tím bay tới trước mặt Dương Diệp, sau đó bao lấy Dương Diệp ở bên trong, tiếp theo Dương Diệp cảm nhận được dường như trong cơ thể mình đang phát sinh biến hóa gì đó, lúc mới đầu nhìn không ra, thế nhưng rất nhanh hắn đã cảm nhận được!
Xương cốt trong cơ thể hắn đã được nối lại một lần nữal
Cái tháp này muốn tái tạo gân cốt cho mình?
Ánh mắt Dương Diệp lộ ra vẻ mừng rối
Thời gian trôi qua từng chút một, xương cốt trong cơ thể của Dương Diệp đang dài ra từng chút từng chút, chỉ có điêu khi xương cốt mọc ra lân nữa cũng không phải màu trắng mà là màu tím đậm. Không chỉ có khớp xương, cho dù là kinh mạch được tái tạo một lần nữa thì cũng hiện ra màu tím, hơn nữa kinh mạch màu tím kia so với kinh mạch trong cơ thể Dương Diệp thì lớn hơn rất nhiều!
Rất nhanh, da của Dương Diệp cũng dần dần mọc ra lại, cũng may, da là màu bình thường chứ không phải màu tím!
Dương Diệp đứng dậy, dưới sự hoạt động của bản thân, xương cốt cả người tí tách vang dội. Nhìn thân thể của mình một chút, Dương Diệp đưa tay sờ sờ ngực, không có chút dị dạng nào. Trâm ngâm trong chốc lát, Dương Diệp đánh một quyền ra trước mặt.
- Âm!
Dương Diệp nắm chặt tay lại, không khí bị vỡ nát trong nháy mắt, không gian vặn vẹo một trận, tạo ra một vết rách!
- Thật mạnh!
Dương Diệp nhìn quả đấm của mình một chút, trong mắt lóe ra vẻ phấn khích. Hắn chỉ tùy tiện đánh một quyền là có thể đánh không gian rách tả tơi, điều này có nghĩa là gì? Có nghĩa là sức mạnh trong một quyên này của hắn đã đạt được một ít uy lực.
Đưa tay nắm chặt, Trì Phong Kiếm xuất hiện trong tay hắn, nắm Trì Phong Kiếm trong tay, Dương Diệp không chút suy nghĩ mà đâm tới cánh tay của mình!
- Kengl
Một âm hưởng thanh thúy vang lên trong sân!
Dương Diệp nhìn cánh tay một chút, chỗ đó không có chút tổn thương nào, ngay cả chút dấu vết cũng không cói
Bây giờ thân thể mình đã mạnh mẽ đến mức độ này rồi? Dương Diệp có phân không tin nổi. Thân thể hắn bây giờ, sợ rằng không không hề yếu hơn Nhân Hoàng Giáp chút nào, thậm chí còn mạnh hơn. Nói cách khác, thân thể của hắn, kỳ thực đã không kém một vài cường giả Hoàng Giả cảnh!
Dương Diệp quay đầu nhìn vê phía tòa tháp kia, trên cửa tâng thứ nhất viết ba chữ lớn: Hồng Mông Tháp.
Dương Diệp trầm ngâm trong chốc lát, sau đó đi vào trong cửa. Lúc mới vừa đi tới cửa, đột nhiên Dương Diệp dừng bước, bởi vì Nhân Hoàng gia, Nhân Hoàng ấn trên người của hắn đột nhiên bay ra từ trong cơ thể. Hai món Tiên Thiên đạo khí rung động kịch liệt, tựa hồ không dám vào cửa.
Lúc này, một con rông nhỏ màu vàng bay ra từ trong Nhân Hoàng Giáp, thân hình con rồng vàng nhỏ lóe lên, rơi xuống vai Dương Diệp, hai móng gắt gao bám vào bả vai Dương Diệp, sau đó hai mắt sợ hãi nhìn vào trong cửa, long não kia không ngừng đong đưa, tựa hồ đang bảo Dương Diệp không nên đi vào.
Dương Diệp nhướng mày, linh vật có linh tính, theo bản năng bài xích những thứ có tính uy hiếp đối với nó, nói cách khác, bên trong cánh cửa kia có vật gì gây bất lợi cho rồng nhỏ màu vàng này, hay là có thể uy hiếp được rồng nhỏ màu vàng? - Ha ha, thế nào, đã đến cửa còn không đi vào?
Đúng lúc này, bên trong cửa truyền đến một tiếng cười khẽ.
Nghe thấy vậy, con ngươi Dương Diệp kịch liệt co lại, bên trong cánh cửa này lại có người?
Có người?
Lại có người?