Chương 1030: Lựa chọn! (1)
Chương 1030: Lựa chọn! (1)Chương 1030: Lựa chọn! (1)
- Đây là Long tộc Hoàng Kim Thần Long, không đúng, con Hoàng Kim Thần Long này có Long Thần thủ hộ trong truyền thuyết, làm sao có thể, Long tộc Hoàng Kim Thần Long làm sao có thể thi triển ra Long Thần. thủ hộ tới giúp Dương Diệp? Lễ nào Long tộc cũng đứng ở bên Dương Diệp? Sao có thể...
Trên hư không, Tư Đồ Hải không thể tin lẩm bẩm nói.
Trong mắt Thủy Hoàng cùng Thú Hoàng cũng hiện lên kinh ngạc, hiển nhiên bọn họ cũng không nghĩ tới Long tộc trong truyền thuyết dĩ nhiên sẽ thi triển ra Thân Long thủ hộ tới giúp Dương Diệp!
- Rống!
Hoàng Kim Thân Long nhìn vê phía binh sĩ của Phệ Hồn quân đoàn gầm lên, một cổ long tức phun ra ngoài, một ít binh sĩ cách gần thân thể nổ tung, huyết nhục văng tung tóe!
Binh sĩ Phệ Hồn quân đoàn còn lại hoảng hốt, bất quá cũng không ai đào tẩu!
- Mọi người tốc tốc rút luil
Lúc này, Tư Đồ Hải trên đám mây vội vàng nói.
Nếu như binh sĩ Phệ Hồn quân đoàn toàn quân bị diệt ở chỗ này, hắn khó thoát tử tội.
Mà đúng lúc này, một nhân ảnh vọt vào trong đám binh sĩ Phệ Hồn quân đoàn kia, tiếp theo, mấy đạo kiếm quahng ở trong đó không ngừng chớp động. Chỉ mấy tức, vô số đạo tiếng kêu thảm thiết vang vọng ở trên bầu trời Kiếm Tông.
- Dương Diệp, ngươi dám!
Vành mắt của Tư Đồ Hải muốn nứt ra, vừad muốn động, nhưng như nghĩ tới điều gì, hắn lại dừng ở tại chỗ, chỉ có thể oán độc nhìn Dương Diệp ở phái dưới không ngừng tàn sát. Uy nghiêm của cường giả Bán Thánh, không phải hắn có thể xúc phạm!
Nhìn thấy một màn này, Thủy Hoàng mỉm cười, Dương Diệp có kia Bán Thánh bảo hộ, cường giả Hoàng Giả cảnh không thể ra tay với hắn, nói cách khác, trong đại lục này, Huyền giả Tôn Giả cảnh nào dám nói có thể giết Dương Diệp?
Cho dù là Vũ Thần trong truyền thuyết kia, chỉ sợ cũng không thể ah? Bất kể như thế nào, dù sao ở Nam Vực, Dương Diệp là ác mộng của tất cả Tôn Giả cảnh!
Dương Diệp cùng Hoàng Kim Thần Long phối hợp, không được một khắc đồng hồ, tất cả Phệ Hồn quân đoàn còn dư lại toàn quân bị diệt! Một người một rông không có dừng lại, mà nhằm về phía tứ đại tông môn vây quanh đệ tử Kiếm Tông.
Những đệ tử này đều là một ít binh tôm tướng cá, càng chịu không nổi, ở dưới Dương Diệp cùng Hoàng Kim Thần Long liên hợp, không có lực phản kháng chút nào.
Tàn sát, là trân trụi tàn sát!
Trên hư không, sắc mặt đám người Nguyên Thiên âm trầm đến đáng sợ, nhưng không thể làm gì! Đánh lại đánh không lại, chạy lại không chạy nổi, những đệ tử kia có thể làm gì?
- Là ca ca...
Thời điểm Dương Diệp nhảy vào trong binh sĩ Phệ Hồn quân đoàn, toàn bộ đệ tử của Kiếm Tông đều thấy rõ khuôn mặt của hắn, trong đó Tiểu Dao càng cao hứng nhảy dựng lên.
Tô Thanh Thi cùng Hiểu Vũ Tịch thì ôn nhu nhìn Dương Diệp, toàn thân hai nàng buông lỏng, đặc biệt là Tô Thanh Thi, trọng trách Kiếm Tông đặt ở trên người nàng, lại gặp phải tuyệt cảnh như vậy, nàng sắp chống đỡ không nổi nữa.
May mắn, hắn rốt cục trở về!
Mà Hàn Dù ở một bên cùng đệ tử Kiếm Tông phía sau hắn thì sắc mặt trắng bệch, đặc biệt khi thấy Dương Diệp tàn sát những binh sĩ Phệ Hồn quân đoàn như tàn sát cẩu. Sự thật trước mắt nói cho bọn hắn biết, Dương Diệp không chỉ không chết, còn cường đại hơn!
Đột nhiên, thần sắc của Hàn Dù trong nháy mắt dữ tợn lên: - Dương Diệp không chết, tính tình của hắn như thế nào, các ngươi đều rất rõ ràng, hiện tại, chúng ta chỉ cần bắt được Tô Thanh Thi cùng muội muội của hắn, như vậy chúng ta mới có cơ hội sống sót, không thì đợi giết xong những người đó, sẽ đến phiên chúng ta. Không muốn chết, đều theo ta giết!
Hàn Dũ vừa định xông ra, lúc này hai gã trưởng lão Kiếm Tông ở sau lưng hắn đột nhiên vung kiếm kẹp ở trên cổ của hắn.
Một màn này, làm cho vô số đệ tử Kiếm Tông sửng sốt!
Trong mắt Tô Thanh Thi cũng có vẻ kinh ngạc.
- Thanh Vũ, Thanh Lực, hai người các ngươi làm cái gì!
Hàn Dũ cả giận nói.
Thanh Vũ không để ý tới Hàn Dũ, mà nhìn về phía Tô Thanh Thi nói:
- Tông chủ, bọn ta tự biết tội không thể tha thứ, thế nhưng bọn ta nguyện ý lập công chuộc tội, không cầu ở lại Kiếm Tông, chỉ cầu tông chủ có thể tha tính mệnh của bọn ta.
- Ngươi...
Hàn Dũ giận dữ.
Thanh Lực trưởng lão nói:
- Tông chủ, mặc dù bọn ta có tội, thế nhưng đã từng lập công cho Kiếm Tông, đồng thời trước kia, bọn ta cũng phụng bồi tông chủ tử thủ đến cùng. Mong tông chủ nể tình dĩ vãng, bỏ qua cho bọn ta, bọn ta nguyện ý phát thệ, sau khi ra Kiếm Tông, ngày sau tuyệt đối không đối địch với Kiếm Tông!
- Xin tông chủ tha thứ bọn tai
Chúng đệ tử trước khi phản bội Kiếm Tông đều nhìn Tô Thanh Thi thi lễ một cái nói.
Nhìn những đệ tử Kiếm Tông trước mắt, khóe miệng của Tô Thanh Thi nổi lên tự giễu, nàng làm Kiếm Tông tông chủ, uy tín lại không bằng phu quân của mình.
Tuy như vậy, thế nhưng trong nội tâm Tô Thanh Thi càng nhiều hơn là kiêu ngạo, bởi vì người những người này sợ hãi, là nam nhân của nàng!
- Ha ha...
Lúc này, Hàn Dũ đột nhiên cười phá lên, trên mặt tràn đầy vẻ châm chọc nói:
- Thanh Lực Thanh Vũ, các ngươi cho rằng như vậy, Dương Diệp sẽ bỏ qua các ngươi sao? Hắn sẽ không, lấy tính cách của hắn, không chỉ giết các ngươi, thậm chí còn sẽ giết dân tộc Mãn của các ngươi, thật là ngu xuẩn, ha ha...
Thanh Vũ cùng Thanh Lực biến sắc, nhìn Dương Diệp vẻ mặt sát khí, trong mắt hai người có vẻ do dự.
Thấy thế, Tô Thanh Thi muốn nói chuyện trấn an mọi người, Hiểu Vũ Tịch cũng ngăn trở nàng, sau đó ý bảo nàng tiếp tục bàng quan.
- Dương Diệp muốn giết sạch những người đó, chờ hắn giải quyết những người đó, mục tiêu của hắn chính là chúng ta, hiện tại chỉ cân chúng ta liên thủ, đồng lòng hợp lực, tuyệt đối có thể ở trước khi Dương Diệp tới áp chế Tô Thanh Thi cùng muội muội của hắn, chỉ cần bắt được mấy người kia, mọi người còn lo lắng Dương Diệp không sợ ném chuột vở đồ sao?
Hàn Dũ tiếp tục đầu độc nói.